Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Lòng hướng về Trời cao như Mẹ

§ Lm Anmai, DCCT

Chúa nhật 20 TN C Đức Mẹ lên Trời (Kh 11, 19a-12, 1-6a.10; 1 Cr 15, 20-26; Lc 1, 39-56)

Thiên Chúa đã tạo ra con người có nam có nữ. Người nữ đầu tiên có mặt trên cõi đời này là bà Evà. Bà được Thiên Chúa trao ban cho thiên chức làm mẹ và là người mẹ đầu tiên trên mặt đất. Bà được sung sướng hưởng hạnh phúc cùng chồng trong vườn địa đàng. Tưởng chừng bà an phận và hạnh phúc với những ân huệ Chúa ban tặng nhưng không, bà đã muốn hơn, muốn đi xa hơn cái hạnh phúc đó để bà đã giơ tay hái trái cấm theo lời đường mật của con rắn. Thế nhưng, thực tế ai ai cũng thấy rằng cuộc đời của Evà quá bất hạnh khi giơ tay ăn “trái cấm” ấy. Người chồng cũng vậy, vì chung chia “trái cấm” với vợ mình nên cũng phải trả giá cho sự liều lĩnh cãi lời Thiên Chúa.

Từ ngày ấy, tình nghĩa đã bị đánh mất và rồi Thiên Chúa đã đặt mối thù giữa người đàn bà yếu đuối ấy với con rắn và ngược lại. Người đàn bà thù con rắn còn con rắn để khi con rắn sơ hở là giơ chân đạp còn con rắn thì đăm đăm canh gót chân của bà mà cắn.

Từ ngày ấy, cuộc sống của hai ông bà hoàn toàn thay đổi với cuộc đời vất vả nhọc công để đi tìm cái ăn miếng mặc.

Thiên Chúa giàu lòng thương xót đã không ngoảnh mặt làm ngơ khi con người phạm tội, khi con người bất tuân. Thiên Chúa đã chọn lựa, Thiên Chúa đã thay thế một người đàn bà khác để cứu độ con người.

Người đàn bà ấy đã được ca ngợi trong Thánh Thi kinh chiều II lễ kính Đức Mẹ:

Kính chào Mẹ là Sao Bắc Đẩu
Đấng mệnh danh Hiền Mẫu Chúa Trời,
Chói là trinh tiết gương soi,
Cửa vào cõi phúc tuyệt vời thiên cung.
Khi nhận tiếng “Kính Mừng” vinh dự
Gáp-ri-en thần sứ tặng ban,
Chữ “E-va” Mẹ đảo vần
Thành “A-ve” gửi bình an cho đời.

Lời Thánh Thi ngắn gọn nhưng hết sức tuyệt vời. Lời Thánh Thi đó đã gợi lại cái tên của con người. Eva là con người đã bất tuân còn Ave đã thưa hai tiếng xin vâng khi nghe lời sứ thần truyền.

Bất tuân đã chôn vùi cuộc đời của mình ở dưới đất và xin vâng đã hướng cuộc đời mình ở trời cao.

Cuộc đời của con người bị ràng buộc bởi những gì bởi đất vì con người tự đất sinh ra nhưng quê hương đích thực là ở trên trời. Chỉ có những ai tin mới đón nhận được điều này vì lẽ với những người không tin thì họ cho rằng cuộc đời của họ nơi dương gian này mà thôi. Với những người không tin, chết coi như là hết, coi như là chấm dứt cuộc đời này. Còn với những người tin thì quê hương của họ ở trên trời, nơi thượng giới.

Những trang sách Khải Huyền là những trang sách được viết nên, được vẽ nên hình ảnh của một nước trời qua ngòi bút mà nhiều người cho là của Thánh Gioan. Chính nhờ lòng tin mà Gioan đã viết lại, đã vẽ lại hình ảnh của Nước Trời. Hôm nay, chúng ta được nghe Gioan diễn tả của một Nước Trời, một Đền Thờ Thiên Chúa ở trên trời mà Gioan thấy như thế này: Đền Thờ Thiên Chúa ở trên trời mở ra, và Hòm Bia Giao Ước xuất hiện trong Đền Thờ. Và có ánh chớp, tiếng sấm tiếng sét, động đất và mưa đá lớn. Rồi có điềm lớn xuất hiện trên trời: một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao. Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con. Lại có điềm khác xuất hiện trên trời: đó là một Con Mãng Xà, đỏ như lửa, có bảy đầu và mười sừng, trên bảy đầu đều có vương miện. Đuôi nó quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất. Rồi Con Mãng Xà đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà. Bà đã sinh được một người con, một người con trai, người con này sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân. Con bà được đưa ngay lên Thiên Chúa, lên tận ngai của Người. Còn người Phụ Nữ thì trốn vào sa mạc; tại đó Thiên Chúa đã dọn sẵn cho bà một chỗ ở, để bà được nuôi dưỡng ở đó, trong vòng một ngàn hai trăm sáu mươi ngày.

Hình ảnh tiên trưng về người đàn bà mang thai và đứa con bà cưu mang ấy sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân. Con của bà được đưa lên tận ngai của Thiên Chúa, còn bà thì được đến một nơi mà Thiên Chúa đã dọn sẵn.

Đã quá rõ cho hình ảnh của một người có tên là Maria. Mẹ Maria đã được một ơn hết sức đặc biệt là được biết rõ Nước Thiên Chúa ngay từ những ngày còn thơ bé. Mẹ Maria lên Đền Thờ cầu nguyện mỗi ngày và nhờ Thần Khí Chúa soi sáng, hướng dẫn để Mẹ sống tuân hành theo Thánh Ý Chúa mỗi ngày trong cuộc đời. Mẹ Maria tuy sống ở cõi tạm này nhưng lòng của Mẹ luôn hướng về Trời cao.

Chúng ta vừa nghe Thánh Luca thuật lại cuộc thăm viếng, cuộc gặp gỡ hết sức tuyệt vời của 2 người phụ nữ có Chúa trong mình. Cuộc gặp gỡ này phải chăng được gọi là cuộc gặp gỡ của 2 người có ơn Thánh Chúa trong mình. Mẹ Maria có ơn Thánh và Êlisabet được cưu mang đứa con trong bụng cũng nhờ ơn Thánh. Hai người rất đỗi vui mừng. Bà Maria vừa vào nhà thì bà Êlisabet quá vui mừng: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em."

Vừa nghe lời chào mừng ấy thì Maria đáp lại:

"Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn!
Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,
dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời.
"

Để đáp lại tâm tình như Mẹ Maria không phải là chuyện đơn giản. Phải có ơn Chúa trong cuộc đời mới nhận ra Chúa chính là Đấng cứu độ trần gian, là Đấng cứu độ của cuộc đời mình. Thật ra mà nói, ơn Chúa có rồi nhưng chuyện quan trọng là người ta có mở lòng ra để đón hay không mới là chuyện quan trọng. Eva có ơn Chúa nhưng Eva đã khép lòng lại.

Ơn Chúa, ơn cứu độ của Chúa có đó nhưng con người có tin nhận hay không mà thôi.

Đức Kitô đã chết, đã sống lại và đã lên trời để mở lối cho những ai tin Người nhưng người ta có tin hay không tin. Điều này, Thánh Phaolô vừa nói trong thư thứ nhất của Ngài gửi tín hữu Côrintô: Đức Ki-tô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu. Vì nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại. Quả thế, như mọi người vì liên đới với A-đam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Ki-tô, cũng được Thiên Chúa cho sống. Nhưng mỗi người theo thứ tự của mình: mở đường là Đức Ki-tô, rồi khi Đức Ki-tô quang lâm thì đến lượt những kẻ thuộc về Người. Sau đó mọi sự đều hoàn tất, khi Người đã tiêu diệt hết mọi quản thần, mọi quyền thần và mọi dũng thần, rồi trao vương quyền lại cho Thiên Chúa là Cha. Thật vậy, Đức Ki-tô phải nắm vương quyền cho đến khi Thiên Chúa đặt mọi thù địch dưới chân Người. Thù địch cuối cùng bị tiêu diệt là sự chết, vì Thiên Chúa đã đặt muôn loài dưới chân Đức Ki-tô. Mà khi nói muôn loài, thì dĩ nhiên không kể Đấng đặt muôn loài dưới chân Đức Ki-tô.

Quả thật, Đức Kitô đã chết nhưng đã mở đường cho những kẻ thuộc về Người.

Mẹ Maria và các thánh cũng là những con người bé mọn nhưng tin rằng Chúa Giêsu đã chết và đã về trời ngự bên hữu Thiên Chúa để rồi Mẹ Maria và các thánh cũng đã được hưởng nhan Thánh Chúa.

Mừng Mẹ Maria hồn xác lên Trời hôm nay cũng là dịp để cho mỗi người xác tín lại niềm tin của mình. Hoặc là chọn lựa như Eva để sống cuộc đời lầm lũi ở dưới đất hoặc là chọn lựa như Mẹ Maria hướng về Trời cao.

Nguyện xin Chúa qua lời chuyển cầu của Mẹ cho mỗi người chúng ta sống như Mẹ là sống trong trần gian nhưng không thuộc vào trần gian, sống nơi trần thế nhưng hướng về Nước Trời để mai ngày sau khi rời cõi tạm, ta cũng được Chúa cho hưởng vinh quang Nước Trời như Chúa đã thưởng cho Mẹ vậy.

Lm Anmai, DCCT

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 13.08.2010. 21:28