Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

'Hãy thả lưới bên phải mạn thuyền'

§ Pm. Cao Huy Hoàng

Chúa Nhật Thứ 3 Mùa Phục Sinh, Năm C

Chúa Giêsu đã bị người Do Thái đóng đinh trên Thập Giá. Ngài chết thật rồi. Các môn đệ Chúa Giêsu không chỉ bàng hoàng, mà còn mang một nỗi buồn chiến bại trong trận chiến khôi phục giang san với Thầy mình. Thầy chết rồi, đồng nghĩa với cả một ước mơ, một nỗ lực làm “cách mạng” thay đổi cục diện của cả đất nước và dân tộc đành tan theo mây khói. Họ thất chí, bỏ mộng theo thầy, trở về cái nghề chài lưới bên biển hồ Tibêriát đầy kỷ niệm.

“Ông Simôn Phêrô nói với các ông: "Tôi đi đánh cá đây". Các ông đáp: "Chúng tôi cùng đi với anh." Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả” ( Ga 21, 3 ).

Biết các Tông Đồ không đánh được con cá nào, Chúa Giêsu Phục Sinh hiện ra với các ông và bảo: "Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá." Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá" ( Ga 21, 6 ).

Bắt đầu từ Gioan, đến Phêrô, rồi các Tông Đồ nhận ra Chúa Phục Sinh trong bữa ăn trên biển với bánh và cá nướng. Chúa Giêsu một lần nữa củng cố niềm tin Phục Sinh nơi các Môn Đệ của mình, và còn hơn thế nữa, bắt đầu thiết lập một Giáo Hội của Đấng Tử Nạn và Phục Sinh nơi người Tông Đồ đã ba lần chối Chúa trong đêm vườn dầu đau đớn.

“Người hỏi Phêrô lần thứ ba: "Anh có yêu mến Thầy không ? "Ông đáp: "Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy”. Đức Giêsu bảo: "Hãy chăm sóc chiên của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tùy ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn." Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: "Hãy theo Thầy." ( Ga 21, 17 – 19 )

Và sách Công Vụ Tông Đồ cho biết các ông đã ra đi rao giảng Tin Mừng Phục Sinh bất chấp mọi nghiêm cấm: “Bấy giờ các Tông Đồ bị điệu đến giữa Thượng Hội Đồng, vị thượng tế hỏi các ông rằng: "Chúng tôi đã nghiêm cấm các ông không được giảng dạy về danh ấy nữa, thế mà các ông đã làm cho Giêrusalem ngập đầy giáo lý của các ông, lại còn muốn cho máu người ấy đổ trên đầu chúng tôi !"( Cv 5, 27 – 28 ).

Lời Chúa Giêsu Phục Sinh bảo “Hãy thả lưới bên phải mạn thuyền” và mẻ cá lạ lùng ngày trên biển hồ Tibêriát, đã biến đổi các ông từ nhát đảm nên can trường, từ chỗ thất chí đến chỗ vững tin vào Chúa Phục Sinh và không hề nao núng rao truyền một chân lý, một sự thật, một lẽ phải muôn đời là chính Thiên Chúa. Vì thế không có sức mạnh nào có thể ngăn nổi việc làm chứng cho Chân Lý của Thiên Chúa. Các ngài đã mạnh dạn tuyên bố “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm. Đức Giêsu đã bị các ông treo lên cây gỗ mà giết đi; nhưng Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã làm cho Người trỗi dậy” ( Cv 5, 29 – 30 ).

Vâng lời Thiên Chúa là thả lưới bên phải mạn thuyền. Không thả lưới bên trái mạn thuyền.

Quả thực, Giáo Hội tiên khởi của Thánh Phêrô hẳn đã dứt khoát “không đi theo đàng trái” là không chiều theo sự dữ của thế lực chống lại Thiên Chúa, chống lại Chúa Giêsu Phục sinh, và dẫu cho có chịu đòn vọt, tù tội, thì các Ngài cũng hân hoan chịu thương khó với Chúa Giêsu và hân hoan la lớn lên về một Nước Thiên Chúa của kẻ sống trong Chân Lý, và sống lại vĩnh cửu trong Chúa Phục Sinh.

“Bấy giờ họ cho gọi các Tông Đồ lại mà đánh đòn và cấm các ông không được nói đến danh Đức Giêsu, rồi thả các ông ra. Các Tông Đồ ra khỏi Thượng Hội Đồng, lòng hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giêsu” ( Cv 5, 40 – 41 ).

“Hãy thả lưới bên phải mạn thuyền”, một sứ vụ quan trọng của Giáo Hội là thu nhận về cho Thiên Chúa những linh hồn để được cứu rỗi nhờ giá Máu của Chúa Giêsu. Không thể để cho giá cứu chuộc ấy trở nên oan uổng.

Vì quả thực Chúa Giêsu sống lại để tất cả nhân loại cùng được sống lại với Người. Thao thức của Thiên Chúa, của Chúa Giêsu luôn là thao thức mong chờ nhân loại đón nhận Ơn Tái Sinh trong Máu và Nước của biển Lòng Thương Xót. Chúa Giêsu đã đổ máu và nước để đổi lấy Ơn Cứu Chuộc, thì Giáo Hội cũng phải luôn là một Giáo Hội bị bách hại là điều hẳn nhiên.

Nếu không chấp nhận bị bách hại, thì không thể nói “vâng lời Thầy con thả lưới” và “thả lưới bên phải mạn thuyền”. Vì thế lực chống lại Thiên Chúa vẫn luôn rình rập, toan tính, bách hại để giảm thiểu tối đa Lòng Tin và người tin vào Thiên Chúa qua Giáo Hội mà đi theo con đường chân chính.

Không chấp nhận bị bách hại, thì không thể làm chứng cho Sự Thật, hoặc có thể nói là một cách đồng lõa với sự gian dối chống lại Thiên Chúa.

Thiết nghĩ, Lời Chúa hôm nay, mở ra cho mỗi người một ý thức trách nhiệm lớn lao của mình trong nhiệm cuộc Giáo Hội là cứu rỗi nhân loại, là đem Tin Mừng Phục Sinh đến tất cả mọi người. Mỗi người cùng “thả lưới bên phải mạn thuyền” là mạnh dạn làm chứng cho Sự Thật, là mạnh dạn tuyên xưng Niềm Tin vào Chúa Giêsu Phục Sinh, đấng mình đã tôn thờ, là cương quyết không thỏa hiệp, không bắt tay, không tiếp tay, không làm nô lệ cho tội lỗi, cho sự dối trá, cho bất công, cho gian ác…

Đầu tuần nầy, ngày 12.4.2010, Vietcatholic có một bản tin về việc “Em Lê Tiến Quốc, học sinh trường cấp 2 An Bằng – Vinh An, Thừa Thiên – Huế, đi học, bị thầy giáo Ngô Văn Tuyên, giảng viên Môn Giáo Dục Công Dân, không cho mang tượng Thánh Giá vào lớp học”.

Trích bản tin: “Sáng ngày thứ Hai, 12.4.2010, tại lớp 7/5 vào tiết 2, thầy Ngô Văn Tuyên đứng lớp, tổ chức thi học kỳ II môn Giáo Dục Công Dân. Thầy gọi em học sinh Lê Tiến Quốc lên trước lớp, ra lệnh em cởi bỏ dây và tượng Thánh Giá khỏi cổ. Em thưa: “Chúa của em thì em đeo". Thầy liền xách tai, tát vào mặt em và nắm cây Thánh Giá kéo đứt dây đeo khỏi cổ em. Thầy còn lôi em đến phòng Hội Đồng trường để xử lý”. ( http://vietcatholic.net/News/Html/79136.htm )

Tôi cho rằng đây một sự kiện không ngoài thánh ý Chúa trong thời điểm hiện tại của chúng ta. Em Phao-lô Lê Tiến Quốc đã nói: “Chúa của em thì em đeo”. Một lời chứng hùng hồn của một em học sinh Việt Nam cấp 2 cho thấy Niềm Tin vào Chúa Giêsu Tử Nạn và Phục Sinh, nhưng là cũng là một lời nhắc nhớ quan trọng đến mọi thành phần Dân Chúa trong giai đoạn cần những chứng từ cụ thể trong cuộc sống Đức Tin, trong sứ vụ của chính mình và của Giáo Hội.

“Chúa của em thì em đeo”, thiết tưởng, đó cũng là lời nhắc nhớ thật ý nghĩa mời gọi chúng ta thay đổi cách sống nhân chứng Phục Sinh của mình để có thể cùng với Thánh Gioan “nghe mọi loài thụ tạo trên trời, dưới đất, trong lòng đất, ngoài biển khơi và vạn vật ở các nơi đó, tất cả đều tung hô: “Xin kính dâng Đấng ngự trên ngai và Con Chiên lời chúc tụng cùng danh dự, vinh quang và quyền năng đến muôn thuở muôn đời !” ( Kh 5, 13 ).

Lạy Chúa, xin củng cố Đức Tin non yếu, hèn nhát của chúng con nên mạnh mẽ, can trường, để chúng con “vâng lời Chúa hơn là vâng lời người phàm” mà làm chứng cho Thiên Chúa của Sự Thật, của Tình Thương, và của Ơn Cứu Độ nơi Chúa Giêsu Phục Sinh vì chúng con, vì nhân loại. Amen.

Pm. Cao Huy Hoàng

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 15.04.2010. 18:47