Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Đức tin trong đời sống Giáo hội

§ Lm Phêrô Hồng Phúc

Theo Tin Mừng của Marcô đoạn 5 từ câu 21 đến câu 43 (Mc 5,21-43) thuật lại việc Chúa đến nhà ông trưởng hội đường để chữa cho đứa bé gái của ông bị bệnh nặng.

Trên đường đi, một phép lạ thứ hai đã diễn ra âm thầm: người đàn bà bị bệnh băng huyết đã mười hai năm. Bà âm thầm và đau đớn chịu khổ và vì thế bà cũng chen lấn trong đám đông với niềm hy vọng được gặp Chúa Giêsu. Bà đã có một ý tưởng mạnh mẽ, xuất phát từ một đức tin mạnh mẽ: “Chỉ cần tôi chạm đến áo của Người là tôi sẽ được khỏi” (x. Mc 5,29), và điều đó đã xảy ra. Người đàn bà này được khỏi bệnh, bà biết vì đâu và vì ai. Nhưng bà sống trong mặc cảm của bệnh tật, cho nên bà cũng không muốn nói điều mà bà vừa được khỏi bệnh ở nơi công chúng. Bà đã âm thầm chịu bệnh thì lẽ gì bà lại muốn công khai nói ra.

Chúa Giêsu thì khác, Chúa đưa mắt tìm xem ai đã động vào mình khiến cho các tông đồ sửng sốt: “Thưa Thày, Thày biết người ta chen Thày tứ phía. Vậy mà Thày còn hỏi 'Ai động đến áo của Thày?'” (Mc 5,31-32). Chúa Giêsu không đi tìm người chữa bệnh để cho mình được tôn vinh; Chúa Giêsu cũng không điều tra để xem người nào đã được khỏi bệnh phải dâng lời tạ ơn. Nhưng Đức Giêsu muốn tìm cơ hội cho người đàn bà này vốn âm thầm nhưng có đức tin mạnh, có cơ hội để tuyên xưng đức tin của mình. Và người đàn bà này đã đến sấp mình trước mặt Chúa, điều mà trước đó, bà chỉ mong chạm vào được gấu áo của Ngài mà phải chen lấn, phải vất vả thì bây giờ bà được công khai đến trước mặt Chúa và sấp mình thú nhận điều mà bà đã suy nghĩ, đã thực hành và đã được khỏi bệnh.

Đức Giêsu một lần nữa không khẳng định mình nhưng là để khẳng định đức tin của bà trước mặt mọi người để bà có cơ hội làm chứng về đức tin đó hơn: “Hỡi con, đức tin con đã chữa con, con hãy về bình an, con được khỏi bệnh” (Mc 5,34).

Đức tin là một sự tuyên xưng. Đức Giêsu không muốn cho một đức tin mạnh như vậy, nói theo kiểu Việt Nam là “Áo gấm đi đêm”. Người muốn cho tất cả mọi người được chứng kiến đức tin mạnh mẽ của một con người chỉ ước mong được chạm đến gấu áo của Chúa là được khỏi bệnh. Không phải gấu áo của Chúa đã làm phép lạ, nhưng lòng tin của bà đã được Chúa chứng kiến và Chúa đã cho đức tin mạnh mẽ của người đàn bà ấy được toại nguyện là bà được khỏi bệnh.

Chúa Giêsu cũng đã chữa em bé mười hai tuổi, con của trưởng hội đường, khi Chúa Giêsu đến nhà thì em đã chết. Chỉ bằng một việc cầm tay em bé và nói em: “ Thầy truyền cho con: hãy trỗi dậy!” (Mc 5,41). Cũng một công thức, Chúa Giêsu tiến đến quan tài con bà góa thành Nain: “Hỡi thanh niên, Ta truyền cho con: hãy chỗi dậy!” (Lc 7,15). Và cũng một công thức khi Chúa tiến tới trước cửa mộ Lazaro: “Hỡi Lazaro, hãy ra đây” (x. Ga 11,43). Bằng những công thức như vậy, Đức Giêsu đã cho người chết sống lại. Với em bé, em được trả lại cho bố mẹ; với thanh niên kia, được trả lại cho mẹ là bà góa thành Nain; với Lazaro thì được trở về với gia đình Betania.

Như vậy, Chúa muốn dạy chúng ta bài học về sự tuyên xưng đức tin, nói theo cách mà Chúa vẫn dạy các tông đồ rằng: “Những gì các con nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà rao giảng” (Mt 10,27). Một đức tin không úp mở, một đức tin không bao giờ phải giấu diếm. Đức tin là một sự tuyên xưng công khai. Ngay trong thời Cựu Ước, người ta đã ý thức điều đó khi mà lời thánh vịnh vua David thốt lên: “Tôi sẽ công bố danh Chúa giữa nơi công hội” (x.Tv 22,23) nói lên những gì là cao cả, vĩ đại, những kỳ công bao la của Chúa; nói cho mọi thời như Đức Mẹ “từ nay muôn đời sẽ khen tôi có phúc vì Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những điều trọng đại và danh Ngài là thánh”. Có mượn miệng lưỡi từ đời nọ qua đời kia, có kêu gọi cả “Trời xanh hãy xưng tụng danh Chúa” (Tv 19,2) cũng còn là ít phương chi là việc danh Chúa công bố giữa nơi công hội. Đó là nghĩa vụ của mỗi người. Bởi thế, một đức tin mạnh mẽ công khai ở nơi chung, được Chúa đề cao: “Ở đâu có hai ba người họp nhau lại thì Ta ở giữa họ” (Mt 18,20). Đức tin khi đó trở thành một đức tin được vang lên giữa nơi công hội.

Đức tin đồng nghĩa với sự sống. Khi Matta tuyên xưng: “Lạy Thày, con tin” thì Lazaro được sống lại;

Khi mà viên trưởng hội đường này đến tìm Thày và mặc dù người ta nói rằng: “Con gái ông chết rồi, còn phiền Thày làm gì nữa”. Ông vẫn tin. Ông tin trong mọi hoàn cảnh và đức tin ấy được Đức Giêsu nâng đỡ: “Ông đừng sợ”. Và chính đức tin ấy đã làm cho con gái ông được khỏi. Như vậy, đức tin đồng nghĩa với sự sống. Người đàn bà hôm nay, nhờ đức tin mà được khỏi bệnh, nghĩa là sống khỏe. Và con gái trưởng hội đường hôm nay nhờ người cha có lòng tin mạnh mà em dù đã chết giờ được sống lại.

Nếu chúng ta đã ôn lại với Lazaro thì chúng ta cũng hãy ôn lại với Matta, Chúa nói: “Ta đã nói với con rằng: Ai tin Ta dù có chết cũng sẽ được sống và kẻ nào sống và tin Ta sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?” Và Matta thưa: “Thưa Thày, vâng, con tin”. Và đức tin ấy đã khẳng định: “Ai tin ta dù có chết cũng sẽ được sống và kẻ nào sống mà tin Ta sẽ không chết bao giờ ”(Ga 11, 25-26). Đó là đức tin mà chúng ta được mời gọi, một đức tin công khai qua mọi thời đại và làm chứng về Thiên Chúa, về Đức Giêsu Kitô là Thiên Chúa.

Ngày nay, chúng ta được mời gọi đến đây, không như là những khán giả đứng nhìn, cũng không phải chúng ta được ôn lại một câu chuyện được đọc trong kho tàng “Cổ tích Tin Mừng”. Không! Tin Mừng là sự sống. Đức tin là sự sống. Và vì vậy, chúng ta được mời gọi đến đây để cộng hưởng trong đức tin và tuyên xưng Chúa là Đấng yêu thương, Chúa là nguồn sự sống và Chúa chính là Đấng sẽ đến để chúng ta được sống và sống dồi dào. Đó là đức tin của chúng ta. Đức tin không chỉ cho chúng ta khỏe về thể xác nhưng còn cho chúng ta sự sống đời đời. Đó chính là điều mà Hội Thánh dạy cho chúng ta tuyên xưng đức tin đó mỗi ngày và bất cứ ở nơi đâu. Ngay bây giờ, chúng tôi mời gọi cộng đoàn thực hiện lời tuyên xưng đức tin ấy của chúng ta.

Lm Phêrô Hồng Phúc

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 12.07.2009. 15:14