Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Cây vả không sinh hoa trái

§ Lm Phêrô Hồng Phúc

Cây vả là một cây rất thân thương đối với người Do Thái và đi vào trong những quan niệm, hình ảnh, thậm chí cả phong tục của người Do Thái nữa. Khi Chúa Giêsu nói với Nathanael rằng "Khi ngươi còn ngồi dưới gốc cây vả thì Ta đã biết ngươi" (Ga 1,48). Kiểu nói "ngồi dưới gốc cây vả" của người Do Thái chỉ những người ham đọc sách Thánh Kinh. Bởi vậy, cây vả nhắc cho những người Do Thái những gì liên quan đến đạo đức. Chúa Giêsu đã đưa ra dụ ngôn chỉ có lá mà không có quả, vừa thực tế nhưng lại rất sinh động để dạy mỗi người chúng ta một bài học sâu sắc về nếp sống đạo đức.

Chuyện kể rằng: "Có Một ông vua và một người khờ dại. Ngày kia vua cho gọi người khờ dại vào cung, trao cho hắn cây gậy và nói:

- Ngươi hãy nhận lấy cây gậy này và gì giữ nó kỹ lưỡng. Khi gặp người nào khờ dại hơn ngươi, ngươi hãy trao gậy cho người đó.

Năm tháng trôi qua, nhà vua già yếu, lâm bệnh nặng. thấy mình gần đất xa trời, vua triệu tập hoàng gia và cả người khờ dại đến bên giường ông. Lúc mọi người tề tựu đông đủ, vua trối:

- Ta biết ta phải lên đường đi xa và không trở lại, nên ta từ giã tất cả…

Mọi người nghe thế thì sụt sùi rơi lệ… Bỗng người khờ dại đến gần bên vua lên tiếng hỏi:

- Tâu hoàng thượng, hoàng thượng sắp đi xa vậy mà có chuẩn bị gì cho cuộc hành trình quan trọng nhất đó chưa ?

Nhà vua tỏ vẻ hối tiếc đáp:

- Nói thật, ta chưa chuẩn bị gì cho cuộc hành trình quan trọng nhất này. Ta cứ hoãn đi hoãn lại, hết lần này đến lần khác. Và bây giờ thì quá trễ rồi. Ta không còn thời giờ nữa.

Người khờ dại liền cúi đầu trước mặt vua và lễ phép nói:

-Tâu hoàng thượng, vậy xin hoàng thượng hãy nhận lại cây gậy này, vì hạ thần nhận thấy hoàng thượng còn khờ dại hơn hạ thần nữa !”(Trích Minh hoạ Lời Chúa)

Đúng là cứ hoãn đi hoãn lại mãi, cho đến bây giờ thì trễ rồi. Một đời sống mà không lo hành trang cho cuộc đi xa của mình. Ông vua trong câu chuyện này xứng đáng biểu hiện cho cây vả không có hoa có trái, chỉ có lá tốt tươi. Hoãn đi hoãn lại mãi, không sinh hoa trái, đến ngày mình nhận ra vấn đề thì đã quá trễ. Đúng như người ta nói: "Chẳng chịu mở mắt ra mà nhìn, đến khi mở mắt thì thấy người ta đang vuốt mắt cho mình rồi”. Tuy nhiên lòng yêu thương của Thiên Chúa bao dung và độ lượng, đến giây phút ấy, người làm vườn còn xin với chủ "giãn thêm một năm nữa để tôi đào đất bón phân may ra năm nay có quả chăng". Qua đó chúng ta thấy ngày giờ năm tháng vắn vỏi nhưng Thiên Chúa vẫn cho chúng ta từ năm này qua năm khác để chờ đợi chúng ta sinh hoa trái là những việc lành phúc đức, là các nhân đức chúng ta thực hành, là những việc lành chúng ta làm sinh ơn cứu độ.

Trong cuộc sống của người Kitô hữu, người ta dễ quên bản chất của mình. Vì người Kitô hữu gắn liền với Tin Mừng, nhưng người ta thích "tin tức" hơn "Tin mừng". Là người Kitô hữu - Công đồng Vaticanan II nói: "Như linh hồn ở trong thân xác như thế nào, người Kitô hữu hoạt động trong xã hội cũng phải như thế". Nhưng nhiều khi người Kitô hữu hoạt động “đời” hơn xã hội. Nghĩa là họ quên mất căn cước Kitô hữu của mình: Họ cũng lao vào vòng quay của thế sự; họ cũng ganh đua với những nền duy kinh tế, duy vật chất; họ cũng thao thức, háo hức những cuộc khám phá những cuộc du lịch, những cách hưởng thụ theo lề thói thế gian. Và như vậy "cây vả không có trái" không những đã cho thấy họ trở thành người khờ dại, người đi xa không có hành trang, mà họ còn có nguy cơ đi theo lề thói thế gian là đoán xét. Những người Do Thái ngày xưa họ cũng đã hay đoán xét. Khi Philatô giết những người đang tế lễ, khiến cho máu của họ hoà với máu của những con vật đang tế lễ. Những người Do Thái thay vì cảm thương thì lại đoán xét rằng: Những người kia có tội, dâng lễ Chúa không nhận và họ xứng đáng bị giết !. Chúa Giêsu đã đưa những hình ảnh ấy, cả những hình ảnh rất khách quan như tháp Siloe đổ xuống đè chết mười tám người. vậy mà người DoThái cũng đoán xét là Thiên Chúa phạt những người tội lỗi, cho họ gặp sự dữ. Đức Giêsu kết luận: "Ta bảo các ngươi: Không phải thế, nhưng nếu các ngươi không ăn năn hối lỗi thì các ngươi cũng sẽ bị chết hết y như vậy " (Lc 13, 9) và chúng ta có quyền nói thêm rằng "nếu các người cũng cứ là cây vả, chỉ có lá không có quả thì các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy". Đó cũng là kết quả của những người đoán xét và không sinh hoa trái. Chính vì thế, thánh Phaolô nhắc chúng ta:

- Đây là lúc thuận tiện, đây là ngày cứu độ;

Chúng ta hãy đến gần như Môsê nơi bụi gai bốc lửa. Đến đó để làm gì?

Thứ nhất đến đó để nghe tiếng của Chúa phán: "Đây là Đất Thánh". Môsê vội vàng cởi dép ra. Bởi vì ông ý thức đây là sự hiện diện linh thánh của Thiên Chúa.

Thứ hai ông nhận sứ mệnh "Ngươi hãy trở về Ai - Cập để cứu dân Ta. Tiếng của dân Ta đã thấu đến Ta. Ngươi hãy trở về để đưa dân Ta ra khỏi đất nước Ai - Cập". Phải chăng trong Mùa Chay thánh này chúng ta cũng nghe thấy tiếng Chúa kêu gọi hãy đưa con người của chúng ta ra khỏi guồng quay của thế gian mà Ai - Cập là hình bóng chỉ nơi chúng ta đang sống trên trần gian này đó là "tha hương lữ thứ". Chúng ta cần phải đưa con người thật của chúng ta, tâm hồn thật của chúng ta về quê hương thật là Nước Trời. Vì vậy, Môsê đã lãnh nhận sứ mệnh đó để trở về đưa dân Người ra khỏi đất nước Ai - Cập. Ước gì Mùa Chay thánh này cũng nhắc nhở để chúng ta tách mình ra khỏi lòng tham, tách mình ra khỏi những guồng quay duy vật chất, duy kinh tế, duy hưởng thụ để chúng ta chăm lo tới sự sống đời đời.

Lạy Chúa Giêsu,
chúng con thấy hình ảnh của Chúa nơi chính người làm vườn
đã xin với ông chủ hoãn thêm một năm nữa cho cây vả chỉ có lá.
Xin cho cuộc đời của chúng con có cơ may sinh hoa kết trái.
Xin đừng để chúng con lạm dụng tình yêu thương của Chúa,
đừng để chúng con lạm dụng ngày giờ Chúa ban
mà tiếp tục đi vào vòng quay của cuộc sống trần tục.
Nhưng giúp chúng con biết thức tỉnh con người của lương tâm,
biết thức tỉnh con người của Nước Trời với bản chất Kitô hữu
để chúng con sinh hoa kết trái,
là những hành trang cần thiết cho một cuộc đi xa
đi xa từ đời này tới đời kia,
đi xa từ bóng tối về với ánh sáng,
đi xa từ mặt đất về tới quê trời.
Xin Chúa giúp sức cho chúng con sinh hoa trái thiêng liêng
và giúp chúng con đạt tới ơn cứu độ đời đời. Amen.

Lm Phêrô Hồng Phúc

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 07.03.2010. 12:43