Dân Chúa ? | Liên Lạc | RSS Feeds
Tháng 10/2020
Bài Mới
- Hậu quả cuộc bầu cử 2020: Giới truyền thông mất mặt, đảng Dân Chủ thoái trào
- Hậu quả cuộc bầu cử 2020: Những ảnh hưởng với các chính sách Công Giáo
- Nghi Thức Trừ Tà Trên Đà Gia Tăng, Đặc Biệt Là Sau Những Cuộc Biểu Tình
- Tổng thống Trump tuyên bố chiến thắng và cảnh báo trò gian lận
- ĐTC ban hành tự sắc liên quan đến việc lập các hội dòng giáo phận
- Tòa Thánh kêu gọi bảo vệ tính chất thánh thiêng sự sống con người
- Giáo hội Pháp phản đối lệnh hạn chế cử hành Thánh lễ có giáo dân tham dự
- Giáo hội Pakistan vui mừng vì Arzoo, 13 tuổi, bị bắt cóc và ép theo Hồi giáo, được giải cứu
- ĐTC Phanxicô: Cầu nguyện là bánh lái hướng dẫn cuộc đời chúng ta
- ĐTC và các giám mục trên thế giới đau buồn về các vụ tấn công ở Vienna
- Một linh mục California đã được huyền chức sau khi không công nhận Đức Thánh Cha Phanxicô
- Ở đất nước nơi từng được xem là Công Giáo nhất hoàn cầu, linh mục nào cử hành thánh lễ là đi tù
- Không khí cuộc bầu cử ngày 03 tháng 11. Các nước Á Châu hướng về Hoa Kỳ hồi hộp theo dõi kết quả
- Đức cha Mandagi kêu gọi giải quyết vấn đề Paqua bằng đối thoại
- HĐGM Bắc Phi mời gọi các tín hữu xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn
- Các tổ chức tôn giáo Philippines kêu gọi điều tra quốc tế về vi phạm nhân quyền
- ĐHY Schönborn kêu gọi cầu nguyện cho các nạn nhân trong các vụ nổ súng ở Vienna
- Sáng kiến lần hạt toàn cầu cầu nguyện cho các thai nhi đã bị phá bỏ
- ĐTC dâng lễ cầu nguyện cho các tín hữu qua đời
- Làn sóng phản đối gia tăng tại Pakistan sau khi Toà án đồng thuận với vụ bắt cóc trẻ vị thành niên Công giáo
- Tuyên bố chung giữa Công giáo và Hồi giáo tại Bỉ bày tỏ mong muốn tôn trọng lẫn nhau
- Tính Thành Hiệu Của Bí Tích Giải Tội Tin Lành
- Thủ đô Vienna của Áo bị khủng bố Hồi Giáo tấn công
- Nguyên văn lá thư của Tòa Thánh giải thích tuyên bố của Đức Phanxicô về việc sống chung đồng tính
- Tòa Bạch Ốc đã bị bao vây bởi những người chống Tổng thống Trump
- Đức Tổng Giám Mục Philadelphia cầu nguyện, kêu gọi hòa bình sau nhiều ngày bất ổn
- Biden chào hàng ‘cảm hứng’ đức tin Công Giáo, mặc dù tiếp tục ủng hộ phá thai và đòi hạn chế tự do tôn giáo
- Tòa án Brazil cấm một tổ chức vận động phá thai dùng tên “Công giáo”
- Một ngàn giáo xứ chầu Thánh Thể trong ngày Hoa Kỳ bầu Tổng thống
- ĐTC bổ nhiệm Đức tổng giám mục Tomasi làm đặc sứ của ngài tại Hội Hiệp sĩ Malta
- Lễ phong chân phước cho cha Michael McGivney, đấng sáng lập Hội Hiệp sĩ Columbus
- Ý Nghĩa Bức Họa Chính Thức Về Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
- Ngọn đuốc cho đời - Vì sao cho đạo
- Lễ Các Thánh Nam Nữ khai mạc tháng cầu cho các đẳng linh hồn tại Vatican
- Về Cội
- Tự Tình “Tháng Mười Một Các Đẳng”
- Phép lạ ngoạn mục, Y khoa không thể giải thích dẫn đến lễ Tuyên Chân Phúc cho Cha McGivney hôm 31/10
- Giáo hội và thế giới cần tình mẫu tử và nữ tính của Đức Mẹ Maria
- Phim mới về Cha Thánh Maximilian Kolbe
- Vị Hồng Y tân cử đang trông coi một Giáo phận chỉ có ba linh mục!
Sách Online
Lễ cầu cho các Linh Hồn, tôi đi viếng nghĩa trang
§ Maria Vũ Loan
(VietCatholicNews 03/11/2007)
Một ngày đầu tháng 11, tôi theo chân một cộng đoàn đến hiệp dâng thánh lễ cầu nguyện cho các linh hồn tại một nghĩa trang, cách lò thiêu Bình Hưng Hòa một con đường khá dài. Đó là nghĩa trang của giáo xứ Đa Minh Ba Chuông.
Cách đây mười năm, đường vào khu vực này khá vắng ve, cách lộ chính khoảng năm trăm mét là thấy sờ sợ vì những khuôn mặt giang hồ ẩn hiện đâu đây; nay nơi này tấp nập người qua kẻ lại, người buôn kẻ bán, thậm chí có thể bị kẹt xe.
Tôi ngồi trên xe số bốn, có năm mươi chỗ dành cho quí cha, quí sơ và những vị có trách nhiệm trong cộng đoàn giáo xứ. Nhìn bâng quơ bên đường, tôi thấy những nấm mộ cao thấp, to nhỏ, cũ mới mà hàng lối không rõ rệt, cỏ dại mọc đầy xen lẫn với rác mà lòng buồn buồn.
Trước khi thánh lễ được cử hành, nhiều người đến trước mộ của người thân thắp nhang, kính viếng. Tôi đi dọc theo hai hàng mộ của quí cha được xây đều và đẹp. Đây là mộ cha V. từng là hiệu trưởng trường Saint Thomas, nhiều lần vào lớp học của tôi dạy thế khi thầy giáo nghỉ; kia là mộ của cha M Đ. nổi tiếng về giảng thuyết; mộ cha H. là thầy dạy tôi trong khóa thần học đầu tiên sau năm 1975; có cả mộ cha L. là người phải đi xe lăn vì mất một chân trước khi qua đời.
Đứng ở đây, tôi chẳng còn nghĩ gì về chính kiến trong cuộc sống nữa; chẳng có chủ thuyết này hay chủ nghĩa nọ; rõ ràng người ta chỉ còn có thành quả của khoảng thời gian được sống nơi dương thế; thành quả ấy chẳng phải to hay bé, sang hay hèn mà có lẽ được cân đo bằng lòng mến khi thực hiện mà thôi.
Tôi đi tìm mộ thầy L, một tu sĩ của tu viện Albertô, phục vụ tại nhà thờ Ba Chuông, ít được người đời vồn vã, khó thấy kẻ đón người đưa, sống âm thầm lặng lẽ… nhưng không kịp vì thánh lễ trên cái sân gạch men sạch sẽ đang chuẩn bị bắt đầu.
Thánh lễ đồng tế trang trọng, sốt sắng giữa cái nghĩa trang hoang lạnh thường ngày. Một năm một lần, có phải là quá ít đối với người đã khuất? Tại sao mùa chay người giáo dân không cùng tỏ lòng bác ái với người qua đời một lần nữa nhỉ? Tôi thoáng nghĩ như thế.
Linh mục bề trên tu viện, chánh xứ Đa Minh, cha Giuse Phạm Hưng Thịnh, chủ tế thánh lễ nhưng cha Vinh Sơn Nguyễn Xuân Hưng, mở đầu bài giảng đã nói về sự tích cây lúa: một kẻ lười biếng không đón tiếp hạt ngọc của Trời cho xứng đáng nên hạt ngọc bỏ đi. Kẻ lười biếng kia đuổi theo đập nát hạt ngọc làm vỡ vụn thành những mảnh nhỏ. Trời tức giận bắt con người phải đi nhặt các hạt vụn ấy đem về gieo vãi, cày cấy, khổ cực mới có cơm bánh nuôi thân.
Thân phận của một hạt lúa gieo vào lòng đất là qui luật rất tự nhiên của cuộc sống cỏ cây nhưng tưởng đó cũng là qui luật của một cuộc hiện sinh đúng nghĩa, đã áp dụng vào chính cuộc đời Chúa Giêsu, cho người môn đệ và cho mọi tín hữu Chúa Kitô.
Có một nghĩa trang của các tu sĩ dòng Phanxicô ở Rôma, tại đó không có những ngôi mộ dưới hàng liễu rũ thâm u nhưng là những gian phòng kiểu Show room, được trang trí bằng những mảnh xương khô của các tu sĩ đã qua đời. Có một gian phòng, những mẩu xương khô được xếp thành một lời nhắn nhủ:
“Điều các bạn đang là, chúng tôi đã từng là.
Điều chúng tôi đang la, các bạn cũng sẽ là.”
Có một câu hỏi thắc mắc về thân phận con người: Con người đến để rồi qua đi. Vậy điều gì còn lại trên cõi nhân sinh này? Tôi thích câu trả lời của sách Huấn ca:
“Chúng ta hãy ca ngợi cha ông chúng ta qua các thế hệ:
Có những người cố vấn nhờ trí thông minh;
Có những người lãnh đạo bằng tài dạy dỗ;Có những người giàu sang quyền quí,
những người sống bình an trong cửa trong nhà.Và cũng có những người không còn ai nhớ tới,
họ qua đi như chẳng đến bao giờ.Nhưng các vị là các người đạo hạnh,
công đức các ngài không chìm vào quên lãng.”
Chúng ta mang nơi cuộc đời mình dấu ấn của những người đã khuất: nét mặt của cha, dáng đi của mẹ, tri thức của thầy cô, ân tình tín nghĩa của thân bằng quyến thuộc, thân hữu.
Tôi nghĩ, thương nhớ người thân nhưng không đau buồn, vì dưới chân chúng ta là lòng đất lạnh, ở đó là những thối rữa mục nát, vỡ vụn, mất mát, tiêu tan; nhưng cũng chính là đất mẹ cho cây cỏ bám vào mà được nuôi nấng lớn lên mà cứu cánh của cả lòng đất và cõi trần là quê trời mai hậu.
Thật thú vị khi tôi trao đổi với một vài linh mục và giáo dân trong chuyến đi. Nhiều người thích được an táng; người khác cho rằng nghĩa trang nhắc nhở người ta về một cái chết ắt sẽ đến trong đời mình, người thân có cơ hội biểu lộ tình cảm khi đến chăm sóc mộ phần. Một số người cho rằng hỏa táng thì thuận tiện, rồi đem hài cốt vào nhà thờ lại có phần ấm áp, ngày nào cũng được nghe tiếng chuông và tiếng đọc kinh.
Khi tôi hỏi đùa một linh mục rằng: “Giả dụ con và cha đều được làm thánh, nếu đem hỏa táng thì sau này lấy xương cốt đâu để giáo dân khắp nơi ngưỡng mo, hôn kính?” Cha chỉ cười trả lời: “ Ừ nhỉ!”
Mọi người lên xe ra về, trả lại cho nghĩa trang sự thinh lặng muôn thuơ. Tôi lan man nghĩ về khoảnh khắc ngắn ngủi của đời người so với tuổi già của vũ trụ. Thật bất hạnh khi con người tan biến như cỏ cây mà không có điểm tựa hay không có một niềm vui bất tận ở cõi vĩnh hằng. Bởi vì cuộc sống này có nhiều hoàn cảnh khác nhau do sang hèn sướng khổ; lại còn đầy dẫy những bất công do con người tạo nên; bóng dáng của độc ác do tham lam, khát danh vọng quyền hành; nỗi thèm muốn vô cùng của cải vật chất…bước sang một thế giới khác mà con người lại không no thỏa niềm vui thì có lẽ người ta chẳng nên mang thân phận con người làm gì!
Cuộc đời của mỗi người chắc chắn có một điểm dừng, đó là ngày từ trần. Người Kitô hữu hãy gieo hạt lúa đời mình vào cuộc trần này cho sâu cho chắc và dám mục nát đi cho trổ sinh hoa trái hôm nay và mùa gặt chung mai sau:
“Gieo xuống thì hư nát, mà chỗi dậy thì bất diệt,
Gieo xuống thì hèn yếu mà chỗi dậy trong vinh quang.”
Tags · Lễ Các Linh Hồn
Đọc nhiều nhất Bản in 03.11.2007. 16:26