Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Vẻ đẹp của tình hiệp nhất

§ Antôn Trần Đức Hà

VINH - Có những phút giây làm nên lịch sử và có những khoảnh khắc không thể quên. Một khoảnh khắc đã đi vào dòng lịch sử hơn 160 xây dựng và phát triển đầy oanh liệt của Vinh – Giáo phận lớn nhất miền Bắc hiện nay: Đại lễ Đức Mẹ linh hồn và xác lên trời diễn ra tại Xã Đoài ngày 15.8.2009. Sự kiện đó thực sự là bước ngoặt lớn của Giáo phận Vinh.

Biểu ngữ và cờ vàng - trắng phấp phới tung bay trên cánh tay của những thanh niên, thiếu nữ và cả em bé, cụ già trên đường về dự lễ. Nhiều giáo dân vì kẹt xe 3-5km đành chịu xem lễ từ xa hàng km. Một Thánh lễ vô cùng khoáng đại với hàng vạn giáo dân từ thành thị tới nông thôn, từ miền biển tới nơi rừng sâu núi thẳm đổ về. Đó là những diễn biến sơ lược.

Những khoảnh khắc lịch sử này được ghi lại bởi những tấm hình. Một trong những tấm hình ngày 15/8/2009, tôi đặc biệt ấn tượng là toàn cảnh Xã Đoài ngày lễ Mẹ quan thầy do Thầy Antôn Hoàng Trung Hoa, Chủng sinh Đại Chủng viện Vinh-Thanh ghi lại. Thầy kể lại cái cảnh phải bỏ cả áo dòng, bỏ cả giầy dép cho gọn nhẹ để leo lên tận nóc Tòa Giám Mục để có thể thu hết vào ống kính hình ảnh toàn cảnh giáo đô ngày đại lễ.

Bức hình của Thầy Antôn đã diễn tả một khoảnh khắc ấn tượng và khiến cho những ai từng xem nó đều không khỏi bồi hồi, xúc động.

90820Vinhhiepnhat.jpg

Đừng thách thức Giáo phận Vinh!

Một người bạn xem xong hình ảnh sống động này đã đặt tên cho bức hình như vậy. Quả thật, nhiều người có quyền tự hào về lòng kiêu hùng, dũng mạnh của Giáo phận Vinh. Đây quả thực là một trong những phút giây tuyệt vời và hào hùng nhất của Mẹ Giáo phận.

Đây có thể là lời bình luận hơi quá. Nói quá thì cũng dễ hiểu vì nó có thể hơi “khiêu khích” đề cao tự tôn và sự đoàn kết của dân Công giáo. Nó có thể không hợp với tinh thần yêu chuộng hòa bình của người Công giáo. Ngàn đời nay, Giáo hội vẫn chủ trương xây dựng một nền hòa bình, công lý, sự thật, ít sử dụng bạo lực, ít bạo động mà chú trọng niềm tin và cầu nguyện.

Chính chia sẻ của Đức Cha Phaolô giúp chúng ta hiểu rõ hơn: “Giáo hội không bạo động, Giáo hội không nổi dậy. Giáo hội chỉ đòi chân lý, đòi công bình. Chúng ta phải làm sao để có sự tự do, hòa bình. Đó là cái điều chính, cho nên phải cầu nguyện. Chúa làm được, Đức Mẹ làm được, không ai làm được điều đó cả. Lịch sử đã chứng minh điều đó. Xin anh chị em luôn luôn bình tĩnh và đoàn kết với nhau để cầu nguyện để làm cho sự thật được sáng tỏ” . Lối giải quyết của Giáo phận vẫn chủ yếu trên đường lối đối thoại, dựa vào sự thật và chỉ dừng lại khi sự thật sáng tỏ, công lý được phục hồi. Và Cha Tổng Đại diện Võ Thanh Tâm khi phỏng vấn trên đài RFA vẫn thường nhắn nhủ giáo dân bình tĩnh, nhẫn nại trong mọi sự.

Ngày 15.8.2009 qui tụ hàng vạn giáo dân nhưng thể hiện rõ nét bản chất hiền hòa của Công giáo, bất bạo động nhưng cương quyết; nhiều sự kiện dồn dập nhưng dứt khoát trong mục tiêu. Chính quyền nên coi đây là thông điệp hơn là một “đe dọa”của các bậc giáo quyền và 500.000 giáo dân Vinh. Giáo phận Vinh vẫn chờ đợi sự đáp trả thỏa đáng, có lý và có tình từ phía chính quyền Quảng Bình, ở cấp cao hơn là Ban Tôn giáo Chính phủ.

Xã Đoài ơi - Có bao giờ quê hương tôi đẹp thế này chăng?

Nhìn lại tấm hình, nhìn lại khung cảnh giáo đô Xã Đoài trong ngày lễ trọng thể “có một không hai” và không biết bao giờ lại tái diễn, nhiều người đã tìm thấy được vẻ đẹp rực rỡ của Giáo phận Vinh thời khắc này.

Giáo dân Vinh đã trình bày “Vẻ đẹp của dân Chúa: một dân hiệp nhất, một dân yêu chuộng hoà bình, yêu chuộng công lý và sự thật” . (Trích thư chung của ĐGM Giáo phận)

Sự kiên trung, bất khuất của giáo dân Vinh là điều không phải bàn cãi. Chỉ cần ai lắng nghe câu nói: “Xin Đức Cha an tâm, Giáo phận Vinh không phải chỉ có một Đức Cha Thuyên mà ở đây chúng con có cả 500.000 Đức Cha Thuyên” thì cũng đủ an tâm vững dạ.

Những ngày cuối tháng 7 đầu tháng 8 vừa qua, cả Giáo phận bừng bừng với khí thế sục sôi. Những tin tức nóng hổi từ Tam Tòa đổ về làm cho Đức tin và lòng yêu Giáo hội, yêu công lý và sự thật được củng cố. Tam Tòa quả thực là ngòi nổ làm bừng cháy ngọn lửa khát khao công lý và nỗi niềm chất chứa, ưu tư của Giáo dân Vinh sau hàng loạt sự kiện đau thương của Giáo hội tại Tòa Khâm Sứ, Thái Hà.

Dân Vinh khi đã sục sôi thì phải biết: Hàng vạn cánh tay giáo dân hạt Mẹ Xã Đoài thì giơ lên hô vang quyết tâm vào Tam Tòa; Thánh lễ cầu nguyện qui tụ hàng chục vạn dân ở Thuận Nghĩa – địa đầu phía bắc Giáo phận; Những cuộc thắp nến ở trên 170 xứ hay lời tuyên bố sẵn sàng tử vì đạo cho công lý và sự thật cho Tam Tòa của giáo dân… Đó là những hình ảnh sẽ không bao giờ phai trong trang sử Giáo phận nhà.

Sự hiện diện đông đảo của giáo đoàn Vinh tại Thánh lễ do vị Cha già đã bước qua độ tuổi bát tuần đồng tế với sự hiện diện của hơn 100 linh mục, hàng trăm nam nữ tu sỹ và hàng vạn giáo dân làm nhiều người liên tưởng đến hình ảnh trong sách Isaia:

“Các con trai từ đàng xa đi tới,
Và các con gái đứng dậy từ bên hông”
(Is 60,4)

Đức Cha Phao lô Maria Cao Đình Thuyên, vị chủ chăn khả kính của Giáo phận vừa trở về từ Roma và Hoa kỳ. Trước mặt Ngài là cảnh đông đảo đoàn con cái, Linh mục có, tu sỹ có, với đoàn con chiên đứng thứ ba trong các giáo phận Việt Nam. Vị cha chung không vui sao được.

Giọng chậm rãi, nhiều lúc ngắt quãng bởi cảm xúc nhưng lý luận chắc chắn; nhẹ nhàng – thổn thức nhưng hùng hồn, sắc bén; Đức Cha Phao lô biểu hiện cho cái đẹp của vị chủ chăn Giáo phận Vinh. Ngài đã xúc động nói lên tâm tình của người chủ chăn nơi phương xa trước cảnh con cái bị đánh đập, bách hại tại giáo xứ Tam Tòa.

Đẹp biết bao hình ảnh hàng linh mục, tu sỹ Giáo phận Vinh – những chiến sỹ của Chúa Kitô. Hình ảnh những linh mục như Ngô Thế Bính, Nguyễn Đình Phú bị đánh đập, máu đã đổ xuống mảnh đất Đồng Hới khắc nghiệt như hình ảnh của người Thầy chí ái xưa trên đồi Gôngôtha. Cũng không thể nào quên sự lãnh đạo sáng suốt, đầy khôn ngoan của các Cha ở TGM, các Cha ở Hội đồng Linh mục để hướng dẫn Giáo phận trong phút nghi nan vừa qua.

Đẹp biết bao cảnh tượng Đức Cha, Cha Tổng và đoàn đồng tế tiến ra trước Lễ đài, cùng giáo dân phất cờ (và những cái có thể phất như khăn, giấy, mũ, nón) ca vang khúc khải hoàn tung hô Mẹ Giáo phận. Có nhiều linh mục già không cầm được xúc động, những dòng nước mắt lã chã tuôn rơi. Không xúc động, không khóc làm sao được trước cảnh hiệp nhất này. Thật hào hùng thay, vĩ đại thay.

Tôi vinh dự! tôi tự hào! Khi tôi mang danh: Người Công giáo Giáo phận Vinh.

Antôn Trần Đức Hà

Đọc nhiều nhất Bản in 20.08.2009. 13:49