Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Truyền Thông và Hiệp Thông

§ Pm. Cao Huy Hoàng

Xin Chúa cho chúng con biết Hiệp Nhất với Chúa và với nhau, không những để loan truyền Tình Yêu của Chúa, mà còn để bảo vệ Danh Thánh Chúa đến cùng.

Những yêu cầu chính đáng chưa được thỏa đáp

Thời gian gần đây, có lẽ không có Giám Mục Việt Nam nào không hay không biết chuyện nhà nước ta thẳng tay áp bức Hội Thánh Công Giáo Việt Nam, mà cụ thể là biến cố ở Tòa Khâm Sứ, ở Thái Hà, ở Tam Tòa, Loan Lý… và nhất là trong những ngày gần đây, khi cái bắt tay của ông Triết chưa kịp phai mùi thơm thánh thiện của Đức Giáo Hoàng, thì vụ Đồng Chiêm xảy ra như một câu trả lời phũ phàng cho bên Công Giáo.

Theo một số nhà phê bình, thì vụ Đồng Chiêm không cùng mẫu số chung với những vụ trước, là Nhà Nước muốn chứng tỏ họ có quyền quản lý đất đai và quản lý con người, nhưng lần này, họ cả gan muốn nói rằng họ có quyền quản lý cả sự hiện diện của Thiên Chúa, qua dấu chỉ Thập Giá Chúa Kitô.

Đã có nhiều phản ứng trong ngoài nước của những người yêu Sự Thật, yêu Công Lý và yêu nước chân chính rằng tại sao các Giám Mục không đồng loạt lên tiếng ? Đã đến lúc mà sự xúc phạm nhắm thẳng đến Thánh Giá Chúa Giêsu, cây Thánh Giá mà mọi người Công Giáo tôn thờ là Giá Cứu Chuộc nhân loại, là mầu nhiệm của Lòng Thương Xót Chúa, là vinh dự của chúng ta… thì Hội Đồng Giám Mục còn đợi đến bao giờ nữa ?

Các Thánh Tử Đạo Tiền Nhân anh dũng của chúng ta đã nêu gương yêu kính và bảo vệ Thánh Giá Chúa Giêsu đến độ bằng lòng chết để không ai được quyền xúc phạm. Quan quyền ngày xưa có gian ác đến đâu đi nữa, cũng chỉ bảo các tín hữu bước qua Thập Giá, bảo các tín hữu xúc phạm, chứ có ông nào dám cả gan “giơ chân mà đạp mũi nhọn” đâu ? Còn thời nay, trước mắt chúng ta, chính họ phá đổ Thánh Giá, như một lời thách thức, một lời lăng nhục Chúa Giêsu: “Hãy tự cứu mình đi”.

Có thể nói, những phản ứng gay gắt về thái độ im lặng của Hội Đồng Giám Mục, những yêu cầu Hội Đồng Giám Mục lên tiếng bênh vực cho quyền lợi Hội Thánh và bảo vệ Đức Tin Công Giáo, đều phát xuất chính đáng từ những tấm lòng yêu mến Chúa Kitô, yêu mến Hội Thánh, Hiền Thê của Chúa Kitô.

Đặc biệt, trong Năm Thánh 2010, thì yêu cầu ấy thiết thực hơn bao giờ hết. Nếu không, những mỹ từ Mầu Nhiệm – Hiệp Thông – Sứ Vụ… sẽ trở thành những khẩu hiệu sáo rỗng !

Nhưng, hãy bình tâm xét lại một cạnh khía quan trọng để nhẫn nại mà chuẩn bị và chờ đợi ngày Hội Đồng Giám Mục lên tiếng cho đúng “Giờ của Thiên Chúa”, cho đúng nhịp của cộng đồng Dân Chúa, ấy là mọi người hãy cộng tác vào công tác truyền thông. Truyền thông là điều kiện tất yếu để hiệp thông.

Vì đại đa số Giáo Dân mù thông tin

Thật tội nghiệp, cho những con chiên ngoan đạo trong nước mang tội dửng dưng vô tình trước những biến cố của Hội Thánh. Hiệp thông thế nào được khi không có truyền thông ? Vô tri bất mộ ! Có nói đâu mà biết. Có sẻ chia đâu mà hiểu. Có thể nói, đa số Giáo Dân Việt Nam mù tịt về thông tin. Những trang tin áp bức đàn áp tôn giáo không có trong chương trình thông tin của Nhà Nước. Hoặc nếu có thì sai sự thật, như trước đây lời của Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt bị cắt xén xuyên tạc. Có radio, nhưng bây giờ, ít người nghe. Được mấy người nghe đài Chân Lý Á Châu, đài Vatican ? Họ xem tivi nhiều hơn, mà lại là tivi của một hệ thông tin vô thần.

Hãy nhìn vào thực trạng Giáo Dân Việt Nam đang sống trong nước, máy vi tính và mạng lưới Internet trong các cộng đoàn Giáo Xứ ở Việt Nam, ngay cả các Linh Mục quản xứ, cũng có người có, có người không, huống nữa là Giáo Dân. Về đến các Giáo Xứ ở miền quê mà xem có người chưa nhìn thấy cái vi tính bao giờ ! Giáo Dân trong nước có được như Giáo Dân ở Hải Ngoại đâu mà mỗi nhà một hai ba cái computer, hai ba hệ thống internet, muốn xem muốn biết cái gì cũng nhanh chóng cả.

Nhiều Linh Mục đã có vi tính và kết nối mạng, nhưng để làm gì ? Tạo một email, tra tìm một địa chỉ từ thiện, đọc bài giảng, nhiều hơn đọc tin tức ? Chưa nói việc còn một số các Linh Mục không sử dụng vi tính, không sắm, và nếu có sắm, thì cũng ngại sử dụng vì mắt mũi lem nhem, vì không chuyên, hoặc sợ mất thời gian… hoặc chỉ đọc tin tức cho mình, không chia sẻ cho ai, không dám chia sẻ cho ai, sợ liên lụy !

Thực tình mà nói, khi xảy ra các biến cố lớn đối với Hội Thánh Công Giáo trong nước, nếu chúng ta có dịp ghé qua các Nhà Thờ Công Giáo, nhất là các Nhà Thờ các Giáo Xứ ở miền quê, sẽ thấy được bà con đang “bình thân như vại”, “vô tư như mặt tiền”, bởi có ai nói cho họ biết là anh em ta, là Hội Thánh mình đang gặp những khó khăn thử thách, và chúng ta cùng hiệp thông mà cầu nguyện. Hẳn là tất cả đều lệ thuộc nơi các cha sở có quan tâm đến việc truyền thông để Giáo Dân hiệp thông với mầu nhiệm Hội Thánh và sứ vụ của toàn Hội Thánh.

Không thể đổ thừa cho việc thiếu phương tiện truyền thông, trong khi phương tiện giao thông của các Linh Mục thì không thiếu, thậm chí có vị sở hữu phương tiện không đến nỗi tồi mà còn sang trọng hơn của các quan chức Nhà Nước nữa là khác !

Như vậy việc để Giáo Dân mù thông tin trong thời đại thông tin quay tít đến mức độ chóng mặt, có một phần trách nhiệm của các cha sở, những người trực tiếp cộng tác với Giám Mục, làm nhiệm vụ của Chủ Chiên, với Hội Thánh. Tôi chỉ xin nói điều này trong bối cảnh thiếu thốn nghèo khổ của đại đa số Giáo Dân Việt Nam. Đồng thanh sao được ? Đồng khí sao được ? Đồng lòng sao được, khi mọi người đang mù tịt những thông tin ?

Truyền thông để hiệp thông

Một số, chưa nhiều, các Giáo Xứ đã được diễm phúc hiệp thông với những thao thức trăn trở của Hội Thánh, với những nỗi đau của anh em tín hữu, nhờ sự quan tâm đặc biệt của các Cha sở. Tôi dám nói chưa nhiều, vì cứ thử một vòng quanh Sàigòn chẳng hạn, sẽ thấy, có những Giáo Xứ vẫn ngủ yên ! Đều đều như không có chuyện gì xảy ra chung quanh ta. Ở Tổng Giáo Phận Sàigòn mà còn như thế, thì ở các Giáo Phận miệt vườn miệt ruộng, miền núi, bản làng, buôn cốc… thì làm sao mà nói được là Hiệp Thông cùng Hội Thánh ?!?

Như vậy, tuy có ít, nhưng cũng đã có một số Linh Mục nhiệt tình truyền thông cho Giáo Dân những thông tin mà mình đọc được trên những trang tin Công Giáo qua việc làm bảng thông tin hoặc thông báo với Giáo Dân ngay trong Thánh Lễ. Nhưng, thiết tưởng phải mau chóng nhân lên cho đến toàn bộ, đến tất cả các Nhà Thờ, các Giáo Xứ việc thiết lập những bảng thông tin ở văn Phòng Giáo Xứ, hoặc cụ thể ở ngay trước tiền đường Nhà Thờ, để mọi người được diễm phúc tham gia vào mầu nhiệm hiệp thông cùng Hội Thánh.

Tôi có tham lam không, khi ước muốn mỗi Giáo Xứ trên đất nước Việt Nam, từ thành phố đến thôn quê, đều có một bảng thông tin rút ruột của những trang tin chân thực, quý hiếm trên các trang mạng Thông Tấn Công Giáo: vietcatholic.org, dcctvn.net, conggiaovietnam.net, nuvuongcongly, thanhlinh.net, dongcong.net….

Những hàng tựa nóng hổi như “Thánh giá Đồng Chiêm: Cơn thử thách khắc nghiệt với tín hữu Kitô - J.B Nguyễn Hữu Vinh”; “Đồng chiêm đang nóng lên !”; “Lên núi nhặt thịt Chúa”; “Giáo Đoàn Công Giáo Việt Nam tại Nhật Gửi Thư Hiệp Thông với Đồng Chiêm”… tất cả trở nên những bản tin của Giáo Xứ nhà mình, trở nên những thao thức của mình, trở nên lời cầu nguyện hiệp thông chân thành nhất.

Tôi có biết một Linh Mục 81 tuổi, quản xứ đến 14 ngàn Giáo Dân, vậy mà, mọi thông tin Hội Thánh, trong ngoài nước, ngài đều chuyển từ máy vi tính trong phòng ngài ra tới bảng tin to đùng trước cửa Nhà Thờ. Tin nóng, tin nguội, cả những bài suy niệm, những bài chia sẻ, cả những trò chơi cho thiếu nhi, cả những ơn lạ Đức Mẹ… Một bảng tin, bà con chen lấn xem vẫn không đủ, ngài cho làm thêm hai bảng nữa. Không cần nói gì, “chỉ cần dán tất vào đấy cho bà con đọc, tự họ sẽ biết họ phải làm gì”.

Hôm xảy ra vụ ở Đồng chiêm, cha già tranh thủ lên Sàigòn từ sáng sớm. Nhờ người tức tốc mua ngay một máy in màu HP, mua thêm mấy khung giấy in màu nữa… để “hình ảnh máu me ở Đồng Chiêm in cho đặng rõ cái tội ác đủ màu của quân dữ vô thần !” Có người mừng khen cha nhanh nhẹn hơn tivi báo lụt, cha bảo: “Đợi những thông tin này mà lên tivi để Giáo Dân đặng biết thì Chúa chỉ còn nắm xương khô, người ta ăn hết... thịt Chúa rồi !”

Mà quả đúng là như vậy, chuyện ông kỹ sư JB. Nguyễn Hữu Vinh ngoài Hà Nội bị đánh trọng thương khi tìm về Đồng Chiêm, các trang mới post lên chưa đầy 20 phút, mà bà con đã thấy hình ảnh của ông ta đã nằm trước cửa Nhà Thờ của cha già rồi. Chen nhau xem, người xuýt xoa, người ấm ức, người làm dấu đọc kinh !

Hơn thế nữa, bà con vẫn uống cà phê bên góc văn phòng Giáo Xứ của cha già, vừa uống vừa nghe trực tiếp giọng ông cha sở Đồng Chiêm giảng, giọng ông cha Đức giảng ở Nhà Thờ Đồng Chiêm, nghe bà con láo nháo khóc la, nghe ông cha Khải phỏng vấn mấy người dân ở Đồng Chiêm nghẹn ngào, tức tưởi. Những ly cà phê bỗng đắng hơn, mà ngon hơn, thâm trầm ý vị hơn những buổi cà phê giết thời gian vô bổ. Có người nghe hết bài giảng mà một hớp cà phê còn nghẹn cứng ở cổ, không sao nuốt nổi !

Có nhiều người tranh thủ đi dự Thánh Lễ sớm hơn nửa giờ để tranh thủ vây quanh các bảng tin, để theo dõi tình hình ở Đồng Chiêm, chẳng khác gì cảnh năm bảy người chụm lại mà nghe radio đài Sàigòn tường thuật chuyện những ngày 1975 đầy nước mắt.

Giáo Dân sẽ đọc. Rồi họ từ Nhà Thờ ra đi hoặc trở về mà canh cánh bên lòng bao nỗi lo của Hội Thánh. Họ không thể không chia sẻ với những người nhà, người hàng xóm… Thông tin họ tiếp nhận, cũng chính họ truyền thông tới mọi người, để mời gọi mọi người cùng hiệp thông với Hội Thánh. Họ có chuyện chính đáng để nói, chuyện của Chúa, chuyện của Hội Thánh, chuyện của Đức Tổng Kiệt, của Thái Hà, của Đồng Chiêm, của các vị sẵn sàng chết vì Đạo thời đại mới… Họ cần biết, để mừng vui với Sở Kiện, để khóc thương với Đồng chiêm, để chịu tang một lần nữa với Chúa Giêsu trên Thánh Giá Núi Thờ.

Giá mà bất cứ nơi nào trên quê hương chúng ta cũng được như chuyện ở Giáo Xứ của ông cha già 81 tuổi nọ. Xin đừng vội trách Giáo Dân dửng dưng hay vô tình với Hội Thánh, nhưng hãy mong ước các Linh Mục coi Xứ thực sự quan tâm đến thông tin đại chúng.

Một ủy ban truyền thông trong Giáo Xứ là khả thi, và cần thiết ngay lúc này. Điều đó cũng lệ thuộc hoàn toàn vào Cha Sở. Cha Sở có duyệt không ? Thiết nghĩ, đã đến lúc, chỉ cần các cha “cho phép” là có thể có ngay những người tâm huyết thiết kế sớm nhất, tốt nhất những bảng thông tin cuối Nhà Thờ theo mô hình “Hãy Đến Mà Xem” đã bắt đầu xuất hiện ở một số Giáo Xứ trong Nam ngoài Bắc.

Xin đừng lãng phí công trình của những con người nhiệt thành xây dựng Hội Thánh Chúa, xây dựng đất nước qua các trang mạng toàn cầu đang tốn kém biết bao thời gian, nhân lực, tài lực… và kể cả sinh mạng của mình.

Hội Đồng Giám Mục sẽ lên tiếng ?

Tôi không dám trách Hội Đồng Giám Mục sao chưa sớm lên tiếng ?

Tôi nghĩ, có lẽ các ngài thấy rằng chưa thể lên tiếng được vì sự hiệp thông chưa trọn vẹn. Hãy mở một “sinh lộ”, một “con đường máu” cho Hội Đồng Giám Mục, bằng chính sự truyền thông rộng khắp đến toàn thể Dân Chúa, để có sự hiệp thông toàn vẹn và cần thiết, hoặc ắt có và đủ, để khi các ngài lên tiếng, thì tiếng nói của các ngài có ngay được sức mạnh của một Hội Thánh Hiệp Nhất, sức mạnh của một Hội Thánh sẵn sàng chiến đấu vì Chân Lý và chiến thắng trong Lòng Mến bất bạo động.

Lạy Chúa, Chúa cũng đang chờ đợi sự Hiệp Nhất của chính anh chị em chúng con, từ Giáo Sĩ đến Giáo Dân.

Xin Chúa cho chúng con biết Hiệp Nhất với Chúa và với nhau, không những để loan truyền Tình Yêu của Chúa, mà còn để bảo vệ Danh Thánh Chúa đến cùng.

Pm. Cao Huy Hoàng

Đọc nhiều nhất Bản in 12.01.2010. 10:44