Dân Chúa ? | Liên Lạc | RSS Feeds
Tháng 10/2020
Bài Mới
- Hậu quả cuộc bầu cử 2020: Giới truyền thông mất mặt, đảng Dân Chủ thoái trào
- Hậu quả cuộc bầu cử 2020: Những ảnh hưởng với các chính sách Công Giáo
- Nghi Thức Trừ Tà Trên Đà Gia Tăng, Đặc Biệt Là Sau Những Cuộc Biểu Tình
- Tổng thống Trump tuyên bố chiến thắng và cảnh báo trò gian lận
- ĐTC ban hành tự sắc liên quan đến việc lập các hội dòng giáo phận
- Tòa Thánh kêu gọi bảo vệ tính chất thánh thiêng sự sống con người
- Giáo hội Pháp phản đối lệnh hạn chế cử hành Thánh lễ có giáo dân tham dự
- Giáo hội Pakistan vui mừng vì Arzoo, 13 tuổi, bị bắt cóc và ép theo Hồi giáo, được giải cứu
- ĐTC Phanxicô: Cầu nguyện là bánh lái hướng dẫn cuộc đời chúng ta
- ĐTC và các giám mục trên thế giới đau buồn về các vụ tấn công ở Vienna
- Một linh mục California đã được huyền chức sau khi không công nhận Đức Thánh Cha Phanxicô
- Ở đất nước nơi từng được xem là Công Giáo nhất hoàn cầu, linh mục nào cử hành thánh lễ là đi tù
- Không khí cuộc bầu cử ngày 03 tháng 11. Các nước Á Châu hướng về Hoa Kỳ hồi hộp theo dõi kết quả
- Đức cha Mandagi kêu gọi giải quyết vấn đề Paqua bằng đối thoại
- HĐGM Bắc Phi mời gọi các tín hữu xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn
- Các tổ chức tôn giáo Philippines kêu gọi điều tra quốc tế về vi phạm nhân quyền
- ĐHY Schönborn kêu gọi cầu nguyện cho các nạn nhân trong các vụ nổ súng ở Vienna
- Sáng kiến lần hạt toàn cầu cầu nguyện cho các thai nhi đã bị phá bỏ
- ĐTC dâng lễ cầu nguyện cho các tín hữu qua đời
- Làn sóng phản đối gia tăng tại Pakistan sau khi Toà án đồng thuận với vụ bắt cóc trẻ vị thành niên Công giáo
- Tuyên bố chung giữa Công giáo và Hồi giáo tại Bỉ bày tỏ mong muốn tôn trọng lẫn nhau
- Tính Thành Hiệu Của Bí Tích Giải Tội Tin Lành
- Thủ đô Vienna của Áo bị khủng bố Hồi Giáo tấn công
- Nguyên văn lá thư của Tòa Thánh giải thích tuyên bố của Đức Phanxicô về việc sống chung đồng tính
- Tòa Bạch Ốc đã bị bao vây bởi những người chống Tổng thống Trump
- Đức Tổng Giám Mục Philadelphia cầu nguyện, kêu gọi hòa bình sau nhiều ngày bất ổn
- Biden chào hàng ‘cảm hứng’ đức tin Công Giáo, mặc dù tiếp tục ủng hộ phá thai và đòi hạn chế tự do tôn giáo
- Tòa án Brazil cấm một tổ chức vận động phá thai dùng tên “Công giáo”
- Một ngàn giáo xứ chầu Thánh Thể trong ngày Hoa Kỳ bầu Tổng thống
- ĐTC bổ nhiệm Đức tổng giám mục Tomasi làm đặc sứ của ngài tại Hội Hiệp sĩ Malta
- Lễ phong chân phước cho cha Michael McGivney, đấng sáng lập Hội Hiệp sĩ Columbus
- Ý Nghĩa Bức Họa Chính Thức Về Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
- Ngọn đuốc cho đời - Vì sao cho đạo
- Lễ Các Thánh Nam Nữ khai mạc tháng cầu cho các đẳng linh hồn tại Vatican
- Về Cội
- Tự Tình “Tháng Mười Một Các Đẳng”
- Phép lạ ngoạn mục, Y khoa không thể giải thích dẫn đến lễ Tuyên Chân Phúc cho Cha McGivney hôm 31/10
- Giáo hội và thế giới cần tình mẫu tử và nữ tính của Đức Mẹ Maria
- Phim mới về Cha Thánh Maximilian Kolbe
- Vị Hồng Y tân cử đang trông coi một Giáo phận chỉ có ba linh mục!
Sách Online
Xin góp ý với bài: Văn Hoá Gia Đình Việt Nam và Nếp Sống Xứ Đạo bên Mỹ
§ Lm FX Nguyễn hùng Oánh
VietCatholic News (Thứ Hai 30/06/2008 19:57)
Những nét văn hóa truyền thống của tổ tiên ta trên quê hương Việt nam hiện nay đã thay đổi một phần nào rồi, do hoàn cảnh mới và những điều xấu len vào:
1/ Phá thai đứng hàng đầu thế giới: Ở nước ta, năm 1997, mỗi phút có 3 vụ nạo thai, tổng cộng một năm có một triệu bốn trăm ngàn vụ nạo thai (Báo Tuổi Trẻ số 59 ra ngày 16/5/1998). Lấy số dân ta năm 1997 đối chiếu với số phá thai, nguời ta thấy ở nước ta có tỉ lệ phá thai cao nhất thế giới.Hiện nay (năm 2007), số phá thai lên đến ba triệu.
2/ Văn hóa “chữ trinh”: đời sống hưởng thụ vật chất và hình như phải kết thúc cuối cùng là hưởng thụ sắc dục. Dân giàu có nhậu nhẹt rồi tìm thú vui. Một số học sinh cũng tìm đến thú vui rồi đi nạo thai. Quan niệm “chữ trinh đáng giá ngàn vàng” đang bị “tuột thắng”. Nhiều phụ huynh lo lắng cho con cái nhưng không yên tâm. Mấy đứa cháu của tôi vào Saigon học, được gửi nơi các Soeurs mà cha me chúng cũng lo lắng, không an tâm.
3/ Gia đình: Ở Saigon, năm 1990 có khoảng 5000 gia đình được Toà án cho ly hôn, năm 2007 có trên 11.000 gia đình tan rã. Con cái phải gánh hậu quả quá nặng nề: bỏ học, nghiện héroine, nhiễm HIV/Aids. ..
Kết quả cuộc điều tra về gia đình của Bộ Văn hóa-Thể thao và du lich phối hợp với UNICEF công bố ngày 26-6-2008 cho biết: một phần năm ông bố phải đi làm xa, một phần mười cha mẹ không săn sóc con (nhờ người khác nhất là ỷ vào nhà trường). Tỷ lệ ly hôn ở thành thị là 3,3%, ở thôn quê là 2,4%, nữ xin ly hôn gấp đôi nam (so với Mỹ là 50%, với Singapor là 35%, bạo lực gia đình 21,2% (chồng đánh vợ hoặc sỉ nhục vợ), xu hương gia đình chỉ có hai thế hệ (cha mẹ và con cái) 70%, mẹ săn sóc con cái dưới 15 tuổi gấp sáu lần bố.
Những tệ nạn nầy lan ra ngày càng nhiều mặc cho báo chí lên tiếng báo động, mặc cho các nhà giáo dục, tôn giáo hoạt động cố gắng ngăn ngừa. Chúng chöa thể làm băng hoại xã hội,nhưng chúng là ung nhọt đưa một số người không nhỏ đến chỗ chết, tạo ra một vết đen trong xã hội, tạo ra ảnh hưởng xấu lâu dài.
Tuy nhiên, có nhũng điểm hết sức đáng mừng. Đó là lòng nhân ái, tương trợ, tình làng nghĩa xóm còn giữ được... Thí dụ: Giáo xứ chúng tôi đang tổ chức đón nhận thí sinh nữ nghèo ở vùng sâu, vùng xa tới Saigon dự thi,giúp các cô nghèo cả đời chưa biết Saigon là gì đang bị những nguy hiểm xấu rình rập: có chỗ trọ bảo đảm,có cơm ăn miễn phí, có xe máy hai bánh đưa đến địa điểm thi, có các bác sĩ chăm sóc sức khoẻ. Hôm qua, hôm nay, chúng tôi đã nhận đươc trợ giúp của người tôn giáo khác ngoài giáo xứ: một bà gọi điện thoại đến cho một tạ gạo và một triệu đồng, một chị đến tận nơi đóng góp hai triệu đồng, hai ông đưa đến bốn hộp mì tôm. Và chắc là mấy ngày sau cho tới ngày thi, chúng tôi còn nhận sự tiếp tay nữa. Rồi các tạp tục tốt sống mạnh, khẩu hiệu “tiên học lễ, hậu học văn”, “tôn sư trọng đạo” v.v... mà có lúc bỏ quên.
Đó là thành phần trung lưu hoạt động hiệu quả đến nổi các nhà đầu tư ngoại quốc vẫn yên tâm rót tiền vào mặc dầu có lạm phát khá cao ở Việt nam.
Đó là giới sinh viên càng ngày càng tăng cả ở vùng sâu vùng xa nghèo, mặc dầu ra trường không dễ gì tìm được việc làm đúng khả năng của mình.
Người Công giáo Việt Nam sống bên Mỹ? Đức Cha Chủ tịch Hội Đồng Giám Mục Hoa kỳ nói tại Toà Tổng Giám mục Saigon: "Người Công gíáo Việt nam ở bên Mỹ đã có những việc rất đáng khen và cũng có người làm việc xấu, làm gương xấu... Ngài khen hơn là chê. Đây là lời dạy phải làm điều tốt, sống ở xứ người muốn được người ta chấp nhận phải sống tốt.
Ở đây xin nói vài trường hợp cụ thể “biết sống thì tốt”:
Một gia đình tôi quen biết sang Mỹ mới được sáu tháng, đứa con gái 16 tuổi rời gia đình đi làm móng tay, đưá con trai 14 tuổi nói với bố: "Bố muốn vào phòng con, phải gõ cửa trước".
Dì ruột của tôi sống ở Mỹ, nói với tôi trong điện thoại về mấy đứa cháu: Con gái của con Y, nó đi lính sang Irak để có tiền trợ cấp đi học sau nầy. Còn con đầu học bác sĩ, cha mẹ nó nói: bố mẹ phải làm ăn vất vả để cho con ăn học, khi làm bác sĩ con phải giúp các em học…
Một gia đình họ hàng với tôi ở Đức nói: thầy giáo đứng lớp có hai đứa con ông đang học, dạy về sinh lý, giải thích rồi phát bao cao su cho bên nữ và dạy “thử”... Hai đứá nầy không chịu, người bạn gái người Đức của chúng đe “mách với thầy” vì không nghe lời thầy. Không hiểu bên Mỹ có thứ thực nghiệm như vạy không?
Bác của tôi (kêu bà nội tôi bằng cô ruột), đi Mỹ từ nãm 1950 về Việt nam năm 1995, đưa tôi đi ăn thịt chó bảy món ỏ Bảy Hiền với người con trai bác sĩ không biết nói tiếng Việt. Bạn học của tôi trước khi chết chỉ nói tới đứa trai út không biết nói tiếng Việt đang sống với mẹ và anh chị em bên Mỹ. Cháu của tôi ở Úc về, học lớp sáu nói tiếng Việt rất thạo vì bố mẹ cháu nghe lời tôi dặn mời thầy giáo tới nhà dạy tiếng Việt cho cháu.
Người Công giáo Việt nam sống ở ngoại quốc sống trong bầu khí tự do thật thoải mái, tha hồ phê bình, chỉ trích, “chửi” vì ở nhà không làm theo ý mình. Một là không đặt mình vào hoàn cảnh người khác nên hết sức chủ quan, hai là đã đánh mất truyền thống “trọng đạo” của người Việt, nhất là đặt vào truyền thống gia phong Việt. Nhưng cũng trong cuộc sống đó bao nhiêu người Việt có những bằng cấp cao nếu họ sống ở nhà làm gì có bằng cấp như vậy. Kinh tế khá giả, họ trợ cấp cho gia đình ở nhà, công đức xây cất công trình đạo đức v.v, ơn gọi có hoàn cảnh phát triển mặc dầu bây giờ giảm và trong tương lai trở thành hiếm, điều nầy cũng đúng quy luật thôi.
Người Việt Công giáo đang sống bên Mỹ, nếu sống thành cộng đoàn giáo xứ, có nhà thờ riêng, hoặc trong giáo xứ Mỹ nhưng có lễ riêng cho giáo dân Việt, sinh hoạt truyền thống Việt nam còn giữ được, ngoài ra thì dễ dàng mất gốc. Nhưng quan trọng nhất là gia đình: người ra đi là cha mẹ giữ nguyên văn hóa, tập tục của đất mẹ, đến thế hệ con cháu đi từ bé nhỏ hoặc sinh tại đất người, dễ bị đồng hoá với dân sở tại, mất gốc nếu không có một chương trình giáo dục để giữ lấy gốc.
Cha mẹ người Việt lo lắng cho con cái ở Mỹ hay ở Việt nam có lẽ cũng giống nhau vì dựa trên truyền thống văn hoá Việt nam, nhưng xã hội luôn luôn chuyển biến, thay đổi, giữ lấy cái gốc là một thử thách nhất là trong một xã hội nước ngoài. Thiết nghĩ ở Việt nam những điều tôi kể trên đây thuộc loại “chuyện nhỏ” nhưng ở ngoại quốc đối với người Việt là “chuyện lớn’ vì nó có thể làm mất gốc Việt.
Đọc nhiều nhất Bản in 02.07.2008. 14:45