Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Tết Con Trâu nói chuyện có liên quan tới Trâu

§ Lại Thế Lãng

Con trâu là hình ảnh rất quen thuộc ở nông thôn Việt Nam. Trong kho tàng văn chương bình dân của ta có không ít những câu ca dao, tục ngữ nói về con trâu.

Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cầy với ta
Cấy cầy vốn nghiệp nông gia
Ta đây trâu đấy ai mà qủan công
Bao giờ cây lúa còn bông
Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn
90119trau.jpg

Nói đến trâu là nói đến sức lao động, là nói đến sự vất vả lam lũ “Trâu cầy ngựa cưỡi” mà. Chính vì con trâu là tiêu biểu cho sự làm việc vất vả, cực nhọc mà có người đã cho rằng người Việt dù cầm tinh con gì khi sang đến Mỹ thì đều biến thành tuổi sửu cả. Ý nói là phải làm việc đầu tắt mặt tối chẳng khác gì con trâu. Thật ra thì trong thời kỳ kinh tế Hoa Kỳ chưa suy thoái, cũng có nhiều người làm việc đến quên ăn, quên ngủ, vừa xong job này lại nhảy sang job khác. Họ ham làm việc đến nỗi thời gian ngủ nghỉ của họ trong một ngày chỉ còn vỏn vẹn có mấy tiếng đồng hồ.

Làm việc như vậy thì qủa thật là vất vả nhưng đem so sánh sự vất vả đó với sự cực nhọc của con trâu thì không được công bằng và tội nghiệp cho con trâu. Là vì tuy phải cầy hết job này sang job khác nhưng người làm việc ở Mỹ được đền bù xứng đáng với công sức họ đã bỏ ra chứ đâu phải chịu thiệt thòi như … con trâu.

Hãy xem, phần đông người Việt khi đến Mỹ chỉ với hai bàn tay trắng thế mà chỉ sau một thời gian không lâu họ đã có đủ thứ, mua được xe, tậu được nhà… Có người dư tiền dư bạc còn đem về Việt Nam ăn chơi trác táng. Lại cũng có người nghe lời dụ dỗ ngon ngọt ôm bạc triệu về Việt Nam làm ăn để rồi cuối cùng của thì mất, người thì lâm cảnh lao lý đến khi tỉnh mộng thì đã qúa muộn màng.

Làm việc ở Mỹ tuy vất vả nhưng tiền bạc rủng rỉnh thì có gì mà phải than? Có đáng than chăng là những người dân nghèo khổ ở Việt Nam. Cũng một kiếp người nhưng họ phải làm việc quần quật từ sáng đến tối vẫn thiếu ăn. Ăn mà còn thiếu thì nói chi đến mặc.

Tuy bài viết có tựa đề “Tết Con Trâu Nói Chuyện Có Liên Quan Đến Trâu”, người viết chỉ xin giới hạn trong một số chuyện có có liên quan đến con trâu qua một số ca dao, tục ngữ mà xem ra rất phù hợp với hoàn cảnh ở Việt Nam hiện nay.

Ngày thường mày ở với tao
Đến khi mày yếu thì tao tuyệt tình
Thịt mày nấu cháo nuôi binh
Da mày bịt trống tụng kinh trong chùa
Sừng mày tao tiện con cờ
Cán dao, cán mác, lược thưa, lược dày…

Những câu ca dao trên nói lên thân phận hẩm hiu của con trâu. Khi còn mạnh khỏe thì làm việc phục vụ con người đến khi gìa yếu không còn làm việc được nữa thì bị đối xử tệ bạc. Tình cảnh này cũng là tình cảnh của người dân đang sống dưới chế độ độc tài cộng sản.

Hẳn chưa ai quên khi mới chiếm được quyền hành, chế độ cộng sản vuốt ve dân chúng, đặc biệt là thành phần lao động, bằng những khẩu hiệu thật kêu. Nào “Lao động là vinh quang”, nào “Với sức người sỏi đá cũng thành cơm” để thúc đẩy dân chúng hăng say làm việc “Làm ngày không đủ tranh thủ làm đêm”với lời hứa hẹn thât hấp dẫn “Làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu”. Nhưng đến khi quyền lực của họ đã được củng cố vững vàng thì họ quay lại coi dân chúng như rơm rác và không ngần ngại dùng dùng dùi cui, roi điện, chó dữ. . . để trấn áp dân lành.

Vì sợ “Trâu chậm uống nước đục” cho nên toàn bộ guồng máy thống trị của chế độ cộng sản từ trên xuống dưới thi nhau bóc lột. Nhờ “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc” trên con đường vơ vét, ngày nay hầu hết các đảng viên cộng sản có tí chức tí quyền đều trở thành những kẻ giàu có, nhà cao cửa rộng, tài sản kếch xù trong lúc dân chúng càng ngày càng đói khổ.

Bọn người thống trị đã không từ bỏ một thủ đoạn nào để vơ vét cho đầy túi tham. Thâm lạm của công, hối lộ và tệ hại nhất là trắng trợn cướp đoạt đất đai của dân chúng cũng như tài sản của các tôn giáo. Không biết bao nhiêu dân lành đã là nạn nhân của chính sách cướp bóc lâm vào cảnh sống lầm than. Không còn đất sống họ kéo nhau đi khiếu kiện thì cũng chỉ như con kiến kiện củ khoai, đâu có ai quan tâm gỉai quyết. Bọn tham quan không hề quan tâm đến nguyện vọng của người dân một phần vì chúng coi thường những người thấp cổ bé miệng nhưng cũng là vì chúng cố tình kéo dài không muốn gỉai quyết những vụ khiếu kiện với dụng ý “Để lâu cứt trâu hóa bùn” để hưởng lợi. Đôi khi gặp phải phản ứng mạnh, biết không thể nuốt trôi được thì chúng cho xây công viên gọi là phục vụ công ích. Sự thực chỉ để che dấu cho cái dã tâm không được ăn thì đạp đổ như trường hợp ở tòa Khâm sứ và giáo xứ Thái hà.

Sau hơn 60 năm xây dựng cái gọi là Chủ Nghĩa Xã Hội ở miền Bắc và hơn 30 năm ở miền Nam, chế độ này đã xây được gì nếu không phải là một xã hội rối loạn, một nền đạo đức băng hoại, lòng người điên đảo… Tình trạng này khiến cho những ai còn một chút tâm huyết với tiền đồ dân tộc không khỏi lo lắng. Nhưng những lời xây dựng chân tình đầy thiện chí muốn cho nước mạnh dân giàu lại chỉ như “Đàn gảy tai trâu”. Những người nắm giữ quyền hành không những đã bỏ ngoài tai lại còn cố tình xuyên tạc, vu khống thậm chí còn hèn nhát thuê mướn bọn “Đầu trâu mặt ngựa” mưu toan hãm hại người công chính.

Trong cái xã hội coi lương tâm không bằng lương tháng do cộng sản tạo ra đã có không ít những phần tử được coi là trí thức nhưng lại cam tâm chịu sự sai khiến làm việc bất chính. Đám người này chẳng khác gì những con trâu trên cánh đồng ngoan ngoãn tuân theo lệnh người thợ cầy một cach máy móc. Nghe tiếng quát “vắt” thì chúng sang trái, nghe tiếng quát “diệt” thì chúng sang phải. Nhờ thành tích làm nô dịch, mới đây bọn này được trao giải thưởng. Cái đội ngũ “Ngưu tầm ngưu”này thật không còn biết lương tâm chức nghiệp và liêm sỉ là gì.

Gần bước vào năm con trâu, Thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng ban hành chỉ thị mới về đất đai liên quan đến các tôn giáo nhưng cũng chỉ là luận điệu cũ rích với dã tâm rõ rệt là không muốn trả lại những tài sản đã ăn cướp. Ông ta còn nhập nhằng đánh lận con đen khi lộ rõ ý đồ đồng hóa việc đòi lại tài sản bị chiếm đoạt trái phép với tội danh tưởng tượng “chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc” để rồi hù dọa sẽ “phải bị xử lý nghiêm minh”. Nhưng“Trâu gìa đâu nệ giao phay”. Đối với những người đã dám chấp nhận tất cả để đòi hỏi Sự thật, Công bằng và Công lý thì những lời đe dọa và ngay cả bạo lực cũng không thể khuất phục được ý chí của họ.

Vermont 19/1/2009

Lại Thế Lãng

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 20.01.2009. 08:50