Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Xây Nhà Hội Thánh Cần: Lời Chúa – Máu Đổ - Cầu Nguyện

§ Lm Đinh Quang Thịnh

Lễ Thánh Phêrô và Thánh Phaolô Tông Đồ - Ngày 29 tháng 6 - Lễ Trọng
Cv 12,1-11 ; 2Tm 4,6-8.16b.17-18 ; Mt 16,13-19
Thánh lễ Chính Ngày

BÀI ĐỌC I: Cv 12,1-11

1 Thời kỳ, vua Hê-rô-đê ra tay ngược đãi một số người trong Hội Thánh.2 Nhà vua đã cho chém đầu ông Gia-cô-bê là anh ông Gio-an.3 Thấy việc đó làm vừa lòng người Do-thái, nhà vua lại cho bắt cả ông Phê-rô nữa. Bấy giờ đang là tuần lễ Bánh Không Men.4 Bắt được rồi, nhà vua truyền tống ngục và giao cho bốn tốp lính canh gác, mỗi tốp gồm bốn người, định sau lễ Vượt Qua sẽ điệu ông ra cho dân chúng.5 Đang khi ông Phê-rô bị giam giữ như thế, thì Hội Thánh không ngừng dâng lên Thiên Chúa lời cầu nguyện khẩn thiết cho ông.

6 Trong đêm trước ngày bị vua Hê-rô-đê đem ra xử, ông Phê-rô ngủ giữa hai người lính, và bị khoá vào hai cái xiềng. Trước cửa ngục lại có lính canh.7 Bỗng thiên sứ của Chúa đứng bên cạnh ông, và ánh sáng chói rực cả phòng giam. Thiên sứ đập vào cạnh sườn ông Phê-rô, đánh thức ông và bảo: "Đứng dậy mau đi! " Xiềng xích liền tuột khỏi tay ông.8 Thiên sứ nói tiếp: "Thắt lưng lại và xỏ dép vào!" Ông làm như vậy. Rồi thiên sứ lại bảo ông: "Khoác áo choàng vào và đi theo tôi!" 9 Ông liền theo ra, mà không biết việc thiên sứ làm đó có thật hay không, cứ tưởng là mình thấy một thị kiến.10 Qua vọng canh thứ nhất, rồi vọng canh thứ hai, thiên sứ và ông tới trước cửa sắt thông ra phố. Cửa tự động mở ra trước mặt hai người. Ra đến ngoài, đi hết một đường phố, thì bỗng nhiên thiên sứ bỏ ông mà đi.11 Lúc ấy ông Phê-rô mới hoàn hồn và nói: "Bây giờ tôi biết thực sự là Chúa đã sai thiên sứ của Người đến, và Người đã cứu tôi thoát khỏi tay vua Hê-rô-đê, và khỏi mọi điều dân Do-thái mong muốn tôi phải chịu."

ĐÁP CA: Tv 33

Đ. Chúa giải thoát tôi khỏi mọi nỗi kinh hoàng. (x c 5)

2 Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa, câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi. 3 Linh hồn tôi hãnh diện vì Chúa xin các bạn nghèo nghe tôi nói mà vui lên.

4 Hãy cùng tôi ngợi khen Đức Chúa, ta đồng thanh tán tụng danh Người. 5 Tôi đã tìm kiếm Chúa, và Người đáp lại, giải thoát cho khỏi mọi nỗi kinh hoàng.

6 Ai nhìn lên Chúa sẽ vui tươi hớn hở,không bao giờ bẽ mặt hổ ngươi.7 Kẻ nghèo này kêu lên và Chúa đã nhận lời,cứu cho khỏi mọi cơn nguy khốn.

8 Sứ thần của Chúa đóng trại chung quanh để giải thoát những ai kính sợ Người.9 Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy:hạnh phúc thay kẻ ẩn náu bên Người!

BÀI ĐỌC II: 2Tm 4,6-8.16b.17-18

6 Còn tôi, tôi sắp phải đổ máu ra làm lễ tế, đã đến giờ tôi phải ra đi.7 Tôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin.8 Giờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa dành cho người công chính; Chúa là vị Thẩm Phán chí công sẽ trao phần thưởng đó cho tôi trong Ngày ấy, và không phải chỉ cho tôi, nhưng còn cho tất cả những ai hết tình mong đợi Người xuất hiện.

16b Mọi người đã bỏ mặc tôi. Xin Chúa đừng chấp họ.17 Nhưng có Chúa đứng bên cạnh, Người đã ban sức mạnh cho tôi, để nhờ tôi mà việc rao giảng được hoàn thành, và tất cả các dân ngoại được nghe biết Tin Mừng.18 Và tôi đã thoát khỏi nanh vuốt sư tử. Chúa sẽ còn cho tôi thoát khỏi mọi hành vi hiểm độc, sẽ cứu và đưa tôi vào vương quốc của Người ở trên trời. Chúc tụng Người vinh hiển đến muôn thuở muôn đời. A-men.

TUNG HÔ TIN MỪNG: Mt 16,18

Hall-Hall: Anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Hall.

TIN MỪNG: Mt 16,13-19

13 Một hôm, khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: "Người ta nói Con Người là ai? "14 Các ông thưa: "Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ."15 Đức Giê-su lại hỏi: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? "16 Ông Si-môn Phê-rô thưa: "Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống."17 Đức Giê-su nói với ông: "Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.18 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.19 Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy."

XÂY NHÀ HỘI THÁNH CẦN: LỜI CHÚA – MÁU ĐỔ - CẦU NGUYỆN

Một ngôi đền muốn xây dựng vững chắc phải cần ba yếu tố:

Nếu có gạch đá mà không có xi-măng lấy gì liên kết các viên đá hay các viên gạch lại được? Và nếu muốn xây nhà cao mà không có đá góc tường, hay sắt câu móc lại, làm sao các bức tường đứng vững?
Cũng thế, muốn xây tòa nhà Hội Thánh cần phải có:

I. Hội Thánh được xây dựng nhờ những con người đón nhận được Lời Chúa phát xuất từ Cha trên trời và được ban qua Hội Thánh Công Giáo.

Mọi người phải xác tín rằng: Chúa chỉ mạc khải Lời Ngài cách đầy đủ và chính xác qua Hội Thánh Ngài lập mà thôi.
Thực vậy qua đoạn Tin Mừng đọc trong Thánh lễ hôm nay buộc chúng ta phải tin như thế, vì có nhiều người nói về Đức Giê-su, họ chỉ biết một phần về Ngài, như các Tông Đồ trả lời cho Đức Giê-su về câu Ngài hỏi các ông: “Người ta nói Con Người là ai?” Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a, hay một trong các ngôn sứ”. Đại ý người ta nói về Đức Giê-su là người của Thiên Chúa sai đến với dân, tầm cỡ như ông Gio-an hay như các ngôn sứ khác là cùng. Đức Giê-su nghe thế Ngài không có ý kiến gì, thế nên Ngài hỏi các môn đệ: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phê-rô thủ lãnh Nhóm Mười Hai, đại diện cho các anh em thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô Con Thiên Chúa hằng sống!” Đức Giê-su khen và xác định ngay: “Này anh Si-mon, con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mạc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời” (x Mt 16,13-17: Tin Mừng).

Như thế bao nhiêu người trên đời nói về Đức Giê-su, chẳng có ai được Cha trên trời mạc khải cho, chỉ duy các môn đệ Đức Giê-su chọn, quy phục quyền bính vị Giáo hoàng mới được Cha trên trời mở miệng nói ý Thiên Chúa chính xác nhất. Đó cũng là lý do Đức Giê-su tạ ơn Chúa Cha, vì đã không mạc khải cho hạng khôn ngoan thông thái, mà chỉ mạc khải cho kẻ bé mọn mà thôi (x Mt 11,25-26). Ta phải hiểu và nhớ: thuật ngữ “kẻ bé nhỏ” trong Tân Ước chỉ riêng về các môn đệ của Chúa, hay là người thuộc về Hội Thánh Ngài (x Mt 10,42 ; 18,6 ; Lc 12,32 ; Ga 13,33 ; 1Ga 2,1.12.14.18). Hãy nhớ rằng: “kẻ bé nhỏ” phải hiệp thông với thủ lãnh của Hội Thánh, để đức tin được đứng vững, bởi lẽ Đức Giê-su chỉ cầu nguyện riêng cho ông Phê-rô không mất đức tin, vì ông có nhiệm vụ củng cố đức tin của cộng đoàn (x Lc 22,31-32). Mặt khác, ta phải thuộc về cộng đoàn môn đệ Chúa chọn mới được Chúa mở trí cho hiểu Lời Ngài (x Mt 13,11). Do đó, ai nghe lời giảng của môn đệ Đức Giê-su là nghe chính Lời Chúa nói (x Lc 10,16). Chính vì vậy mà khi Đức Giê-su bị xử án, quan tòa hỏi giáo lý Chúa dạy thế nào, Ngài trả lời: “Cứ vào hội đường hay nhà thờ để hỏi người đã nghe tôi nói – tức là hỏi người Chúa đã chọn trong Hội Thánh – dù họ có bất xứng như ông Phê-rô chối Thầy, thì cũng cứ hỏi họ” (x Ga 18,19-21), và chỉ có Hội Thánh Công giáo mới được quyền công bố Lời Chúa chính xác và đầy đủ, nên thánh Tông Đồ xác quyết với chúng ta rằng: “Cho dù Thiên thần ở trên trời đến trần gian, mà giảng Lời Chúa khác với Hội Thánh thì nó bị chúc dữ!” (Gl 1,8).

Vậy Đức Giê-su chỉ muốn xây dựng Hội Thánh của Ngài nhờ những người nắm vững được Lời Chúa như ông Phê-rô: “Này anh Phê-rô, anh là Tảng Đá – vì anh nắm vững chắc Lời Cha trên trời – trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Thầy trao cho anh chìa khóa (Lời Chúa) Nước Trời, nhưng từ nay việc đóng hay mở cửa Trời là do quyền của anh” (x Mt 16,18-19: Tin Mừng). Cụ thể Hội Thánh thi hành sứ mệnh công bố Lời Chúa bằng việc chọn các Bài đọc trong Phụng vụ, và Hội Thánh đã buộc các Linh mục phải dựa vào các Bài đọc đó mà trình bày cho giáo dân nhận ra sợi giây giáo lý xuyên suốt qua các Bài đọc, để mọi người nhận biết giáo lý của Chúa được thống nhất qua các thời đại, và được hiểu mầu nhiệm đức tin, cũng như các nguyên tắc cho đời sống mọi Ki-tô hữu (x Hiến Chế Phụng Vụ số 52 – Công Đồng Vat.II). Do đó lời giảng của Linh mục trong Thánh lễ dù có hay, có đúng đức tin, mà không liên quan gì đến các bản văn Thánh Kinh đã công bố trong Thánh lễ, hoặc chỉ cắt nghĩa một đoạn trong Phúc Âm mà thôi, không rút ra điểm giáo lý xuyên qua các Bài đọc, thì đó chỉ là lời khuyên đạo đức của người giảng, chưa phải là Lời Chúa đúng ý Hội Thánh dạy trong ngày hôm đó! Nếu tất cả lời giảng trong các nhà thờ đều theo nguyên tắc Hội Thánh đã dạy trong Hiến Chế Phụng Vụ số 52 của Công Đồng Vat.II, thì mọi Ki-tô hữu đã cùng hiểu thống nhất một ngôn ngữ, tiếp tục xây tháp Babel chạm Trời (được cứu độ). Trái lại, nếu Linh mục cứ tự biên tự diễn theo ý mình, không theo Lời Chúa mà Hội Thánh đã chọn trong Thánh lễ, thì Linh mục đã làm cho dân Chúa không thống nhất một ngôn ngữ, họ giống con cháu ông Noe xưa đã xây tháp Babel bất thành, mọi người đã phải tản mác đi khắp nơi (x St 11,1-9). Tưởng đây cũng là lý do nhiều giáo dân bỏ nhà thờ, bỏ đạo!

Đức Giáo hoàng Pio XII hỏi các chủng sinh: “Ai là kẻ phá Hội Thánh ?” Thế là các thầy nhao nhao trả lời: “Kẻ mê dâm dục ? Kẻ bỏ xưng tội rước lễ ? Kẻ nhập băng đảng trộm cướp giết người ? …” Nhưng Đức Giáo hoàng đều lắc đầu, sau cùng ngài nói: “Kẻ phá Hội Thánh mạnh nhất là người Ki-tô hữu ngu dốt về giáo lý!”

II. Hội Thánh Công Giáo được xây dựng nhờ những người chịu đổ máu vì sống Lời Chúa như Đức Giê-Su trên thập giá.

Đức Giê-su đã nói với các môn đệ Ngài: “Tôi tớ không lớn hơn chủ! Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em!” (Ga 15,20)

Thực vậy, các Tông Đồ như ông Gia-cô-bê, ông Phê-rô, ông Phao-lô đều phải trải qua gian khổ trăm bề đến mất mạng vì sứ mệnh mục tử Chúa đã trao.

Cụ thể:

Như vậy Hội Thánh được xây dựng từ lúc Đức Giê-su bị đâm trên thập giá, nước và máu từ trái tim Ngài đổ xuống – phát sinh các Bí tích – và được các môn đệ cùng chịu đau khổ như Thầy để làm hoàn tất những gì còn thiếu trong cuộc thương khó của Ngài, vì Hội Thánh là Thân mình Ngài (x Cl 1,24). Đây là điều làm hoàn tất ý nghĩa ông Mô-sê cho dân có nước uống để khỏi chết khát trong sa mạc, ông đã lấy gậy đập vào tảng đá hai lần (x Ds 20,11): Tiên báo Đức Giê-su bị đập và Hội Thánh Ngài cũng bị đập!

III. Hội Thánh Chúa Ki-Tô được xây dựng nhờ biết cầu nguyện.

Để xây dựng Hội Thánh Chúa theo Mt 28,19-20: Chúa dạy các Tông Đồ phải đi khắp thế gian tập họp môn đệ cho Ngài bằng hai việc: “Làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, và Chúa Con và Chúa Thánh Thần, rồi dạy họ tuân giữ mọi lời Thầy đã truyền dạy”. Nhưng trong Tin Mừng Lc 24,53 lại ghi: “Sau khi Đức Giê-su về Trời, các Tông Đồ không đi khắp thế gian, nhưng hằng ngày ở trong Đền Thờ chúc tụng Chúa.” Điều này tác giả Lu-ca muốn xác định: Nếu đi khắp thế gian loan báo Tin Mừng mà không biết cầu nguyện, thì việc loan báo Tin Mừng không sinh hiệu quả ! Như thế:

Cụ thể, khi ông Phê-rô bị tống ngục, cộng đoàn dân Chúa không ngừng cầu nguyện cho ông, thì xiềng xích nơi tay chân ông bật tung ra, cửa ngục mở toang, Thiên thần dẫn qua mặt bọn lính canh mà vẫn vô can, để ông tiếp tục sứ mệnh loan báo Tin Mừng ! (x Cv 12,5-11: Bài đọc I)

Vậy chúng ta hãy hiệp thông với Hội Thánh cầu nguyện cùng Thiên Chúa: “Tôi chúc tụng Chúa trong mọi nơi mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ hằng ngợi khen Người…Các bạn hãy cùng tôi ca ngợi Chúa…Hãy nhìn về Chúa để các bạn vui tươi, và các bạn khỏi hổ ngươi bẽ mặt… Vì Người đã cứu ta khỏi mọi điều lo sợ. Thiên thần Chúa hạ trại đồn binh, chung quanh những người kính sợ Chúa và bênh đỡ họ… Phúc đức ai tìm nương tựa ở nơi Ngài” (Tv 33: Đáp ca).

THUỘC LÒNG.

Hãy chắn dắt đoàn chiên mà Chúa đã giao phó cho anh em: Lo lắng cho họ không phải vì miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện như Thiên Chúa muốn, không phải vì ham hố lợi lộc thấp hèn, nhưng vì lòng nhiệt thành tận tụy. Đừng lấy quyền mà thống trị những người mà Thiên Chúa đã giao phó cho anh em, như thể làm chúa trên phần cơ nghiệp đã lãnh, nhưng phải nêu gương sáng cho đoàn chiên ! (1Pr 5,2-3)

Lm Đinh Quang Thịnh

Tags · ·

Đọc nhiều nhất Bản in 12.07.2009. 14:53