Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Trung Tín và Chân Thành

§ Lm Anmai, DCCT

Chúa nhật 33 thường niên
Cn 31, 10-13, 1 Tx 5 1-6; Mt 25, 14-30

Mở đầu cho bài chia sẻ linh đạo của Dòng Chúa Cứu Thế trong đợt thường huấn thường kỳ, Cha đặc trách văn phòng Linh Đạo kể một câu chuyện về người cha của mình cho anh em trong Dòng cùng nghe. Ngài là người gốc Ấn Độ, sau khi qua Rôma tu học được giữ lại phục vụ nhà dòng trong văn phòng Linh Đạo. Câu chuyện về người cha của Ngài ngắn gọn nhưng câu chuyện ấy để lại trong anh em nhiều điều đáng suy nghĩ. Chuyện là cha của Ngài từ ngày làm việc cho đến ngày nghỉ hưu thì ông cụ chỉ làm cho duy nhất 1 công ty. Khi công ty chuyển đến bang nào thì cụ cùng gia đình chuyển đến bang đó để làm việc tiếp tục.

Nghe qua câu chuyện của ông cố thì nhiều người cho rằng ông cố là người “dở hơi” thế nhưng thật sự những người nhận định ông cố là “dở hơi” thì chính họ mới là người dở hơi thật sự. Mỗi người đều có cái lý cái lẽ của riêng mình. Ông cố chọn làm trong 1 công ty chắc có lẽ có cái lý, cái lẽ riêng của ông cố. Ông cố đã coi công ty ấy như là gia đình mình vậy để coi như gần cả đời gắn bó với công ty ấy. Và chắc chắn rằng, khi ông cố gắn bó với công ty như vậy thì những người lãnh đạo, có trách nhiệm cũng sẽ gửi lại phần lương xứng đáng cho lòng trung tín, sự chân thành của ông cố với công ty.

Ngày hôm nay, thử hỏi các bạn trẻ ra trường bám trụ được công ty của mình được bao năm. Có vài người bạn còn liên lạc sau ngày ra trường tôi được biết rằng trong 5 năm mà họ đã đổi 4 công ty. Không cần hỏi thì ai ai cũng biết rằng họ sẽ không được công ty đối đãi hậu hỷ như những người trung thành, những người có thâm niên hoạt động lâu năm. Ngày nay, giới trẻ đã không còn trung tín và chân thành như ông cố xưa kia nữa.

Ngài kể câu chuyện ấy để gởi đến bài học về lòng trung tín.

Ngày hôm nay người ta không còn trung tín với lời khấn dòng nữa, người ta không còn trung tín với những gì người ta chọn lựa tự ban đầu nữa. Không chỉ trong đời tu mà đời thường cũng thế, người ta không còn trung tín với nhau nữa. Tưởng chừng là đơn giản nhưng mà ngày hôm nay tìm được người trung tín quả là điều khó.

Mới đây, được biết một doanh nhân nọ buồn lắm khi mà dưới trướng của mình bỏ đi mất 4 người. Đau đớn ở chỗ là 4 người ấy đến 4 cơ quan khác mà 4 cơ quan đó có ngành nghề kinh doanh với cơ quan mà họ đã ra đi. Những người này ít nhiều có thâm niên gắn bó với cơ quan cũ, được ông chủ tín mhiệm và ưu ái hơn những nhân viên khác nên sự ra đi của các nhân viên này đã để lại trong lòng ông chủ một khoảng trống, một sự mất mát nào đó.

Thật ra, đến một lúc nào đó, con người có quyền thay đổi vì họ có quyền tự do của họ và cũng bình thường nếu không có người này thì ông chủ thuê người khác thôi. Quy luật của cuộc sống đó là điều hết sức bình thường. Người ta vẫn thường nói với nhau “không mợ - chợ cũng đông. Đúng như vậy nhưng mà xét về khía cạnh, về mặt con người nó làm sao đó. Nó còn có cái gì đó cái tình, cái nghĩa, cái lòng trung tín, cái lòng chân thành của con người có với nhau.

Vì con người có cái tình, cái nghĩa, cái lòng trung tín, cái sự chân thành nên ngày hôm nay Chúa mượn cái lòng trung tín, sự chân thành của con người để gợi lên lòng trung tín và chân thành mà con người nên có hay nói đúng hơn là phải có với Thiên Chúa là Cha của mình.

Trang Tin mừng theo Thánh Matthêu mà chúng ta vừa nghe đã gợi lại cho chúng ta về lòng chân thành và trung tín đó. Phải nói là ông chủ này trên cả tuyệt vời. Ông tin tưởng và rất tinh tế khi giao tài sản cho các đầy tớ trước khi ông đi xa. Ông rất nhạy cảm, ông rất tế nhị trước khi giao. Ông biết khả năng, ông biết sức lực của từng đầy tớ và ông không bao giờ ép ai cả. Ông tin tưởng giao và ông vui vẻ lên đường đi công chuyện của mình.

Chúng ta thấy kết cục của câu chuyện thật là hay. Nó đã diễn ra không như bình thường, nó đã diễn ra không như mọi người nghĩ. Những người được trao trọng trách nặng nề tưởng chừng như không hoàn thành hay khó hoàn thành nhưng kết cục kết quả mỹ mãn hơn cả mong đợi. Những người được trao nhiệm vụ nhỏ bé, nhẹ nhàng nhưng cuối cùng lại không hoàn thành. Tại sao những người được trao nhiều mà họ lại hoàn thành một cách quá mỹ mãn. Phải chăng là họ có một lòng trung tín cao độ với ông chủ của mình, người đầy tớ trung tín đã sống trọn nghĩa vẹn tình với chủ của mình đến mức quá chân thành. Không bao giờ họ so đo tính toán với ông chủ của mình. Nếu như họ so đo, họ vun vén thiệt hơn thì ắt hẳn họ sẽ tính toán từng ly từng tý chứ không bao giờ mà họ làm ra số lợi ngoài sự mong đợi của ông chủ.

Phán quyết cuối cùng của ông chủ là lấy của những người làm biến, những người không trung tín, những người không trung thành để cho thêm những người trung tín và chân thành.

Phải nói rằng trang Tin mừng hôm nay, câu chuyện ông chủ đi xa hôm nay mà chúng ta vừa nghe sao mà nó quá hiện thực với đời thường của mỗi người chúng ta. Tất cả mọi người trong chúng ta, ai ai cũng thích sống sống trung tín và chân thành hết nhưng những cạm bẫy, những cám dỗ của cuộc đời nó làm cho chúng ta chùn bước.

Ngay như trong đời sống vợ chồng ngày nay. Phải đau lòng mà nói là khó tìm được những đôi vợ chồng trung tín. Không phải là kém may mắn để gặp phần đông là gia đình có chuyện hơn là gia đình không có chuyện chăng nhưng mà thật sự mà nói thì thấy vậy. Nhiều và rất nhiều đôi, khi mới cưới nhau về thì quấn quýt, lo lắng cho nhau nhưng rồi khi về ở với nhau được một thời gian bỗng dưng họ chán nhau, họ không còn giữ lòng trung tín với nhau nữa. Và khi đánh mất lòng trung tín thì làm gì mà còn có sự chân thành.

Thật ra mà nói, ngày hôm nay người ta thiếu sự trung tín với nhau và từ thiếu trung tín nó đã nảy sinh ra quá nhiều vấn đề trong cuộc sống.

Vợ chồng không còn trung tín nữa, đánh mất đi tính chất thuỷ chung của tình nghĩa vợ chồng để rồi sống với nhau đôi khi chỉ là cái bề mặt. Sống với nhau những ngày còn lại cho có thôi chứ không còn cái chất, cái nghĩa vợ chồng bên dưới của đời sống gia đình nữa. Vợ chồng sống như thế, thiếu sự chân thành thì làm sao giấu được con cái. Con cái biết được cha mẹ chúng sống như thế thì cuối cùng chúng cũng sống như thế thôi. Chúng cũng sống nhưng mà sống hời hợt, sống thiếu sự chân thành với ông bà cha mẹ và đối với nhau nữa.

Đời sống cộng đoàn ngày nay cũng thế ! Người ta đánh mất sự trung tín để rồi cũng chẳng chân thành với nhau. Cuối cùng họ sống với nhau với cái bề ngoài vì họ đánh mất sự chân thành.

Nguyên nhân vì sao người ta đánh mất lòng trung tín, đánh mất sự chân thành ?

Con người ngày nay đã đánh mất đi lòng trung tín và lòng chân thành với Thiên Chúa là Chúa của mình để rồi hậu quả kéo theo là họ đánh mất lòng trung tính và sự chân thành với anh chị em đồng loại. Thử hỏi, trong cuộc sống này ai muốn mình phải thiếu thốn vật chất, thiếu thốn điều này điều nọ trong cuộc sống hay là phải gặp chuyện buồn này chuyện rủi kia. Thế nhưng, họ không nhận ra đó là những thử thách, những thập giá mà Chúa gửi đến để tôi luyện con người.

Có khá nhiều tâm trạng khi Chúa để xảy đến những chuyện thử thách đã bỏ Chúa, đã xem bói, đã bỏ Chúa để đi theo đạo khác để mà những vị thần thánh ở những đạo đó giúp cho họ thoát khỏi cái tai ương của họ. Thế nhưng làm gì mà có chuyện bỏ đạo này qua đạo khác để con người được như lòng sở tại. Nếu không khéo, cuối cùng họ quay quắt trong cái lòng tham, cái lòng ích kỷ của họ để rồi chẳng có Chúa, chẳng có thần nào để họ theo và mãi mãi họ sống trong tâm trạng thất tín, bất trung với Chúa là Chúa của mình.

Phần chúng ta, chúng ta dừng lại ít phút của cuộc đời. Chẳng ai muốn tôi phải rơi vào hoàn cảnh này hoàn cảnh kia cả nhưng rồi nhìn kỹ lại trong sâu lắng của cuộc đời, diện đối diện với Chúa. Chúng ta nhìn kỹ xem, Chúa thương chúng ta lắm. Chúa ban cho chúng ta không những 5 nén như người đầy tớ được giao nhiều nhất trong nhóm đầy tớ trong Tin mừng nhưng nhiều khi Chúa giao cho chúng ta 10, 20 nén đó. Chuyện quan trọng là chúng ta không chịu mở mắt ra để nhìn thấy ơn huệ, nhìn thấy phúc lành của Chúa tuôn đổ trên cuộc đời chúng ta đó thôi.

Trang tin mừng hôm nay là cơ hội để chúng ta đối diện với Chúa, đối diện với chính mình xem có đúng không rằng Chúa quá yêu chúng ta, Chúa quá thương chúng ta và Chúa ban cho chúng ta qúa nhiều nén bạc vậy mà bao năm qua chúng ta không nhận ra, bao năm qua chúng ta vô tâm vô tình chôn vùi chúng trong lòng đất.

Thời gian nó cứ trôi trôi đi mãi chẳng bao giờ nó chờ đợi ai đâu và rồi, mỗi người chúng ta sẽ phải đối diện với Thiên Chúa, chúng ta đối diện với ngày chung thẩm chung. Thế nhưng, trước khi đối diện vớ ngày chung thẩm chung đó chúng ta phải đối diện với ngày chung thẩm của cá nhân mỗi người chúng ta. Và như Thánh Phaolô tông đồ trong thư gửi tín hữu Thessalônia : “Thưa anh em, về ngày giờ và thời kỳ Chúa đến, anh em không cần ai viết cho anh em. Vì chính anh em đã biết rõ: ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm ban đêm. Khi người ta nói: "Bình an biết bao, yên ổn biết bao! ", thì lúc ấy tai hoạ sẽ thình lình ập xuống, tựa cơn đau chuyển bụng đến với người đàn bà có thai, và sẽ chẳng có ai trốn thoát được. Thưa anh em, anh em không ở trong bóng tối, để ngày ấy như kẻ trộm bắt chợt anh em. Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày. Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối. Vậy chúng ta đừng ngủ mê như những người khác, nhưng hãy tỉnh thức và sống tiết độ.

Thế đấy ! Ngày Thiên Chúa đến mời gọi mỗi người chúng ta về trình diện với Chúa y như kẻ trộm vậy, chẳng biết ngày nào và giờ nào cả. Tốt hơn hết, như lời thánh nhân mời gọi, mỗi người chúng ta hãy làm hết sức mình, hết lòng mình để tất cả những gì Ông Chủ đã tin tưởng giao phó cho chúng ta đều sinh lợi ngoài sự mong đợi của Ông Chủ, của mọi người để ngày kia chúng ta được Ông Chủ vui vẻ đón mừng vào dự Tiệc Vui Trên Trời. Amen.

Lm Anmai, DCCT

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 13.11.2008. 12:24