Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Thánh Lễ Tiệc Ly: Quà Tặng tình yêu bằng giá máu

§ Lm Giuse Trương Đình Hiền

Dẫn nhập đầu lễ:

Kính thưa. ..

Cộng đoàn chúng ta họp nhau chiều hôm nay trong một bầu khí thân thương và trìu mến. Bởi vì, với Thánh lễ Chiều hôm nay, chúng ta sống lại Bữa Tiệc Vượt Qua cách nay gần 2000 năm, giữa Chúa Giê-su và các môn sinh của Người. Quả thật, với cử hành chiều hôm nay, những gì Đức Ki-tô đã làm sẽ lần lượt được hiện thực: một lần nữa Ngài hiện diện qua Lời yêu thương của Ngài tâm sự với chúng ta, Ngài hiện diện qua Hình Bánh-Rượu sẽ trở nên Máu Thịt nuôi dưỡng chúng ta, và hiện diện để liên kết chúng ta nên một thân thể với Ngài.

Giờ đây, để xứng đáng cử hành mầu nhiệm thánh, xứng đáng làm lại lời trăn trối ngày nào của Đức Ki-tô: “Các con hãy làm việc nầy mà nhớ đến Thầy”, chúng ta cùng thú nhận tội lỗi.

Bài giảng Lời Chúa:

1. Thánh Thể, quà tặng tình yêu bằng giá máu:

Trong tuyển tập thơ “Có ai về Cát minh” của thi sĩ linh mục Trăng Thập Tự, có một bài thơ mà tôi rất thích, bài thơ mang tựa đề “ĐÁP LỄ”. Nội dung của bài thơ tác giả ngụ ý rằng: trong chính bữa tiệc tại nhà của chị em cô Mác-ta ở Bê-ta-ni-a, trong một giây phút xuất thần khi đang cầm chén rượu, Chúa Kitô đã chợt liên tưởng tới “Tấm Bánh-Ly rượu Thánh Thể” Ngài sẽ ban tặng như một “đáp lễ” cho nghĩa cử thân tình của chị em nhà Mác-ta. Đây là bài thơ đó:

Cầm trên tay lưng chén rượu nồng,
Ngài như chợt quên đời đi một lúc.
Sóng sánh khổ đau hòa hạnh phúc,
Giữa cao lương mỹ vị với tình người.
Có hương trầm, nến sáng, hoa tươi,
những hơi ấm, những mắt nhìn trìu mến.
Chỉ phút chốc, Ngài chìm trong hiện diện,
Lời ca ngừng, nhạc cũng lặng im theo.
Ta đã dặn con khoản đãi người nghèo,
Lời ta dạy, hôm nay con khéo nhớ:
Mời đúng kẻ trôi sông lạc chợ,
Kẻ sinh ra cuối phố đầu đường,
Ngày không nhà, đêm ngủ dưới sương,
Suốt đời chẳng một đồng xu dính túi,
Đến trần gian và ra đi trần trụi.
Thì ra con khéo nhớ lời Ta !
Con làm ta lúng túng Mác-ta !
Đúng là ta không có gì để trả lại.
Ôi, thì ta sẽ đem thịt máu mình ra khoản đãi !
Phải rồi, phải rồi, tại sao không ?
Ta sẽ trao chén máu tươi hồng
Và sự sống run trong từng thớ thịt.
Ai nếm thử, sẽ đời đời không chết,
Đúng hơn, nó sẽ sống đời đời.
Và ơ kìa, Maria nữa con ơi !
Con đập vỡ cả bình dầu thơm phức
Từng ngón chân ta, từng ngón chân, con xức.
Dầu con thơm hay tóc con thơm ?
Giữa khi cuộc đời thiếu áo thèm cơm,
Con trút cả gia tài lên chân Ta mà thách thức.
Và gục xuống, con hôn không dứt,
Con yêu thật à ? Lẽ nào ta thua con !
Ta cũng mang theo đây chiếc lọ mỏng dòn
Nhốt sẵn chất thơm của ngàn muôn thế kỷ.
Ta sẽ đập vỡ mà không lo uổng phí
Vì ta cần xức dầu thơm ta lên khắp cả vũ hoàn.

Lạy Cha, lòng con rất hân hoan,
Xin hãy thực hiện đúng như Cha hằng muốn.
Và có tiếng đáp:
Thật đẹp lòng Ta, vì đúng như ta muốn.

Quả thật, đúng như ngụ ý của bài thơ, Thánh Thể chính là một “Đáp Lễ” trọn vẹn cao vời của Thiên Chúa dành cho nhân loại; hay đúng hơn, Thánh Thể chính là một Quà Tặng tuyệt vời theo như định nghĩa của Đức Cố GH G.P.II trong Thông điệp về Thánh Thể: “Hội Thánh đã đón nhận Thánh Thể từ Đức Kitô, Chúa của mình, không như một quà tặng – dẫu quí giá – giữa nhiều quà tặng khác, nhưng là quà tặng trỗi vượt, vì quà tặng đó chính là bản thân Người, quà tặng của một ngôi vị trong nhân tính thần linh, đồng thời cũng là quà tặng của công trình cứu độ...”.

Tuy nhiên, đó lại là “một quà tặng tình yêu đòi giá máu”, là “Bánh Hằng Sống từ trời xuống” mà ngay từ đầu đã làm dị ứng nhiều người.

Thì ra, “Quà tặng tình yêu” đó, “Bánh Hằng sống” đó, “lương thực trường sinh đó”, lại chính là con người Đức Kitô, là Giêsu người Na-da-rét, là Con ông Giuse thợ mộc và bà Maria, là Đấng đã hiên ngang xưng rằng: “Ta là mục tử tốt lành…sẵn sàng hy sinh vì đoàn chiên”, là Đấng sẵn sàng đón nhận chén đắng cho dù phải trải qua con đường khổ nạn, là Đấng chấp nhận “bị treo lên để kéo mọi người lên với mình”, là Đấng yêu thương đến đổi hiến ban mạng sống. là quà tặng tuyệt vời của Thiên Chúa gởi tặng con người, quà tặng tình yêu: “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nổi đã ban Con Một…” và là Đấng mà chút nữa đây, ngay trên bàn thờ nầy, một lần nữa nói với chúng ta: “Tất cả các con hãy nhận lấy mà ăn, vì nầy là Mình Thầy sẽ bị nộp vì các con…Tất cả các con hãy nhận lấy mà uống, vì nầy là Chén Máu Thầy…”

Mầu nhiệm Thánh Thể cũng chỉ có thể được định nghĩa trong chiều kích sâu thẳm nhất đó chính là “Quà Tặng tình Yêu”, đó chính là nghĩa cử của lòng thương xót vô bờ bến. Đức G.P. II đã xác quyết trong thông điệp về Thánh Thể: “Tôi muốn nhắc lại chân lý nầy một lần nữa và cùng với anh chị em yêu dấu, tôn thờ mầu nhiệm nầy: mầu nhiệm cao cả, mầu nhiệm của lòng thương xót. Đức Giêsu còn có thể làm gì cho chúng ta hơn nữa chăng ? Thật thế, trong Thánh Thể, Người tỏ bày cho chúng ta một tình yêu “cho đến cùng” (Ga 13,1), một tình yêu không thể đo lường được.” Quả thật chỉ có Thiên Chúa mới dám nghĩ ra Thứ quà tặng độc đáo nầy, một thứ quà tặng gắn liền với hy sinh, với máu đào hy tế để làm cho chúng ta được “thần hóa” thực sự, được thanh tẩy để “xứng đáng phụng thờ Thiên Chúa” và “lãnh nhận gia nghiệp vĩnh cửu”, được cứu độ và giải thoát khỏi kiếp sống nô lệ tội lỗi…như đã từng được tiên báo trong Con Chiên Vượt qua của dân Ít-ra-en ngày xưa trong biến cố Xuất Hành của họ. (BĐ 1). Hơn nữa, quà tặng nầy lại còn là một kỷ niệm, một chúc thư sâu xa và tuyệt vời nhất trong ký ức của Hội Thánh về Đấng đã khai sinh ra mình, và là trọng tâm của mọi lời rao giảng như lời Thánh Phaolô trong Bđ 2 hôm nay: “Thật vậy, cho tới ngày Chúa đến, mỗi lần ăn Bánh và uống Chén nầy, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết”.

2. Sống mầu nhiệm Thánh thể hôm nay:

Trong một thế giới mà nhu cầu vật chất được đề cao quá mức, sự hưởng thụ lạc thú trần gian luôn là một cám dỗ mạnh mẽ, Bí Tích Thánh thể, “Manna trường sinh” của người kitô hữu quả là một thách đố lớn lao cho nhiều người. Ngày xưa, cách đây 2000 năm, sau bài giảng “Bánh Hằng Sống” của Đức Kitô, đã có không ít người càm ràm: “Lời gì nghe chói tai quá” và một số môn đệ đã bỏ thầy ra đi. Ngày hôm nay, sau 2000 năm, chắc cũng có rất nhiều người có thái độ “bỏ đi” như thế, khi không cảm nhận được Thánh Thể có một sức thu hút nào, một, ích lợi nào, một lợi nhuận nào cho cuộc sống. (Bằng chứng là ngay ở đây, tại nhà thờ Tuy Hòa nầy, khi cộng đoàn cử hành nghi thức Rước lễ, thì có không ít người ngang nhiên ra ngoài tán gẫu, hút thuốc, coi việc rước lễ như chẳng liên hệ gì đến mình !).

Thiết tưởng, cử hành mầu nhiệm Thánh Thể hôm nay, là dịp để mỗi người chúng ta xác định lại không chỉ bằng một lời tuyên xưng suông về sự hiện diện của Chúa Giêsu trong bí tích Thánh Thể; nhưng là bằng một cam kết dấn thân sống cho và sống với sự hiện diện của “Bánh Hằng Sống” được trao ban trong mỗi bước đi của cuộc đời.

Nói cách khác,

- Nếu bản thân tôi, gia đình mạnh mẽ tin và tích cực sống mầu nhiệm Đức Kitô chính là Bánh Hằng Sống, biết trân trọng đón nhận quà tặng tuyệt vời là Thánh Thể được ban tặng hằng ngày, thì lẽ nào tôi lại khô khan, gia đình tôi lại nguội lạnh, thờ ơ trong việc thực hành sống đạo ?

- Nếu tôi biết “sẵn sàng quỳ xuống rửa chân cho anh em” như lời Đức Kitô trăn trối trong Bữa Tiệc Thánh Thể đầu tiên, thì làm sao mọi người chung quanh tôi lại ác cảm, dị ứng hay đố kỵ với đạo, với chân lý cứu độ của Tin Mừng ?.

- Nếu tôi sẵn sàng mỗi ngày trở nên “tấm bánh được bẻ ra” của tình chồng vợ hy sinh cho nhau, của cha mẹ hy sinh cho con cái, của bạn bè, làng xóm giúp đỡ, sẻ chia, của giáo lý viên, của chức việc họ quản đại phục vụ cộng đoàn...như Đức Kitô chính là Bánh hằng Sống đã yêu thương và yêu thương đến cùng khi hiến thân trên thánh giá thì chắc chắn gương mặt của Mẹ Hội Thánh phải đẹp hơn, duyên dáng và thuyết phục hơn đối với con người.

Trong ngày Thứ Năm Tuần Thánh khai mạc Tam Nhật Vượt Qua nầy, Phụng vụ của Hội Thánh còn mời gọi chúng ta hướng về Chức linh mục thừa tác và tất cả những ai đang quảng đại dấn thân trong thánh chức nầy. Cũng chính trong ý nghĩa nầy mà cứ mỗi một lần “Thứ Năm Tuần Thánh trở về” là Đức Cố Giáo Hoàng G.P. II lại gởi cho các linh mục trên toàn thế giới một bức tâm thư như những lời tâm sự thấm đậm tình nghĩa phụ tử. Chúng ta thử đọc một đoạn ngắn trong bức thư Thứ Năm Tuần Thánh cuối cùng của Ngài gởi cho các linh mục được Ngài viết trước khi qua đời không bao lâu:

“Không thể nào lặp lại những lời truyền phép mà không cảm thấy chính mình rúng động trong cử chỉ thiêng liêng này. Trong một nghĩa nào đó, khi vị linh mục nói những lời: “hãy cầm lấy mà ăn”, ngài phải học biết cách áp dụng những lời này cho chính mình, và nói lên những lời này trong sự thật và lòng quảng đại. Nếu ngài có thể cho đi chính mình như một tặng vật, đặt mình dưới quyền sử dụng của cộng đoàn và dưới sự phục vụ bất cứ ai cần, cuộc sống của ngài đạt đến ý nghĩa trung thực của nó.”

Chúng ta cầu xin cho các linh mục, thừa tác viên chính thức của mầu nhiệm Thánh Thể, được không ngừng trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Kitô, Đấng sẵn sàng trở nên Tâm Bánh được bẻ ra cho muôn người được hồng ân cứu độ.

Sau hết, nếu hai đệ trên đường Emmau ngày xưa, khi tham dự “lễ bẻ bánh” trong quán trọ với người “khách lạ” đã chợt nhận ra gương mặt của Thầy Chí Thánh, thì hôm nay, ở đây, trong Thánh lễ nầy, với đức tin bé bỏng yếu mềm, chúng ta hãy cầu xin cho nhau cũng được nhận ra gương mặt của Chúa Giêsu đang hiện diện giữa chúng ta và cùng với mỗi người chúng ta đồng hành trên mọi nẽo đường cuộc sống.

Lạy Chúa Giêsu, có cái gì tương tự
Giữa phận làm người và phận làm bánh của Chúa.

Xin cho chúng con biết cách
Đến với con người hôm nay:
Đơn sơ, khiêm hạ,
Không chút vinh quang hay quyền lực.
Nhờ ăn tấm bánh của Chúa,
Chúng con cũng trở nên tấm bánh ngon,
Được bẻ ra đẻ đáp ứng khẩu vị của nhiều người.

Uớc gì chúng con dám rước Chúa
Đi vào mọi vùng mờ tối của lòng mình,
Để sự hiện diện của Chúa trong con được lớn lên.
Và ước gì chúng con trở thành
Những Nhà Tạm di động,
Đem Chúa đến cho đồng bào
Và quê hương chúng con. Amen.

Lm Giuse Trương Đình Hiền

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 20.03.2008. 08:15