Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Lựa chọn sáng suốt

§ Lm Phêrô Hồng Phúc

Có một chàng thanh niên muốn làm thêm giờ để phụ giúp gia đình.Anh đến với một chủ trang trại, người này đưa cho anh cái rìu và đưa anh vào trong rừng để đốn thử một cây. Anh đốn cây rất nhanh, người chủ hài lòng thu nhận anh và định mức lương cho anh, rồi giao cho anh đi làm đốn cây. Anh làm rất khỏe trong ba ngày liền. Ông chủ gọi anh lại và trả cho anh cả một tuần lương. Anh nhận tiền rất là vui vẻ nhưng thắc mắc:

- Thưa ông chủ, sao ông không để cuối tuần ông hãy trả mà hôm nay mới ngày thứ ba ông đã trả tiền lương của cả tuần.

Người chủ trả lời:

- Anh hãy cầm lấy, tôi không mượn anh đốn cây nữa. Bởi vì trong ba ngày anh đốn cây thì số ngày sau anh đốn cây lại ít hơn số cây ngày trước.

Anh phân bua:

- Nhưng thưa ông chủ, tôi đã làm rất là chăm chỉ, thậm chí tôi còn không nghỉ trưa nữa.

Người chủ điềm tĩnh nói:

- Đúng, anh nói đúng. Nhưng tôi hỏi anh, anh có chịu mài rìu không?

Ba ngày làm việc thậm chí không dám nghỉ trưa, anh ta làm cật lực. Thế nhưng không biết dành thời gian của mình để mài rìu thì rìu cùn đi cho dù sức làm hùng hục thì mức cây lại ít hơn số cây ngày hôm trước. Nếu anh ta biết bỏ ra một chút thời gian để mài rìu, vừa có tăng thêm sức mạnh lại vừa có thêm rìu sắc thì anh ta sẽ làm ngày hôm sau phải nhiều hơn ngày hôm trước. Từ một câu chuyện thực tế như vậy, chúng ta mới hiểu rằng, khi người ta đem tất cả sức lực của mình hùng hục để mà lao động, để mà kiếm tiền, để mà lo xây dựng cuộc sống ở đời này thì nhiều khi người ta mới thấy điều Chúa nói rằng: “Ai lo sự sống mình thì sẽ lại mất”. Nhưng nếu người ta biết dành thời gian rất ngắn ngủi mỗi ngày, buổi sáng trước khi đi làm, vừa khi thức dậy, buổi tối, trước khi đi ngủ dâng những lời kinh để cầu nguyện với Thiên Chúa: buổi sáng để xin Chúa chúc phúc cho một ngày mới; buổi tối để cám ơn Chúa đã ban mọi ơn lành trong ngày thì chắc chắn, giây phút ấy sẽ giúp cho chúng ta sống một ngày tốt hơn và sẽ đem lại những kết quả hữu ích hơn.

Thế nhưng nhiều người cả ngày, cả tháng, cả năm họ hùng hục làm việc hết tính toán này đến tính toán kia “làm ngày không đủ tranh thủ làm đêm”, thậm chí họ không còn giờ để đọc kinh và có những người ăn bớt ăn xén cả ngày Chúa nhật, không còn giờ để đi lễ nữa. Họ làm việc hùng hục như vậy rồi một cơn bệnh đến, có bao nhiêu tiền của trong nhà dốc ra để chữa bệnh mà cũng không kịp. Cho nên người ta nói: “Tuổi trẻ thì vung sức khỏe ra kiếm tiền về già vung tiền ra mua lại sức khỏe”. Đời người là một vòng luẩn quẩn như thế mà cũng chẳng kịp. Cho nên khi người ta biết dành thời gian để lo phần rỗi linh hồn, để biết đến với Chúa là Đấng đã kêu gọi: “Những ai gồng gánh nặng nề, hãy đến với Ta, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các con” (Mt 11,28). Họ sẽ nhận được sức mạnh từ bên trong để chiến thắng những vất vả, gian lao, những thử thách, rủi ro trong cuộc đời. Và như vậy, họ sẽ được thêm sức mạnh, không những đời này họ được cân bằng và được hưởng những thành quả, nhất là họ được hưởng sự sống đời đời. Khi mà nội tâm của mình bình an thì làm việc gì cũng nhẹ nhàng vui vẻ. Khi mà nội tâm của mình thanh thản thì gặp ai cũng cảm thấy vui vẻ nhẹ nhàng. Nhưng khi nội tâm của mình mất cân bằng, như Đức cố Hồng Y Fr.X. Nguyễn Văn Thuận nói: “Quá bận tâm con sẽ mất nội tâm”. Và khi mất nội tâm rồi thì “cơm chẳng lành canh chẳng ngọt”. Có nhiều gia đình khi đến bữa cơm (trời đánh tránh miếng ăn) cứ cằn nhằn, như vậy thì đâu có hạnh phúc, bởi vì dạ dày họ đói nhưng mà con tim của họ còn đói hơn và vì đói như vậy cho nên họ nghiến ngấu, cồn cào, họ nghiền nát những người thân. Dạ dày nghiền nát thức ăn thì tốt, vì nó tiêu hóa, nó đem lại sự sống cho cơ thể nhưng mà con tim nghiền nát những tình cảm bạn bè và người thân thì còn đâu là hạnh phúc. Vì vậy nội tâm chính là sức sống để người ta tìm thấy hạnh phúc trong gia đình mình, bình an trong cuộc sống. Và lời Chúa hứa “được gấp trăm ngay ở đời này và sự sống đời sau”.

Có nhiều khi, lời Thánh vịnh nói: “Ky cóp mà chẳng hay ai sẽ hưởng dùng” (Tv 39,7)

Người ta vất vả cả đời “Ky cóp mà chẳng hay, ai sẽ hưởng dùng”?.

Rồi triết lý cuối cùng, cũng lời Thánh vịnh: “Ba tấc đất mới thật là nhà” (Tv 49,12)

Đến phút cuối cùng chôn vùi dưới lòng đất thì mới chỉ “Ba tấc đất mới thật là nhà”. Rồi của cải ky cóp thì ai sẽ hưởng dùng đây? Trong khi triết lý của cuộc đời để tìm cho con người đạt tới ý nghĩa của sự sống, hạnh phúc trong đời người thì chính bản thân mình đánh mất. Nhiều khi chúng ta biết rằng đời sống nội tâm làm cho con người trở nên thuần thục và cảm hóa được người khác. Người ta bảo “khôn ngoan thì hiện nét mặt, què quặt hiện chân tay” Từ tinh thần hiện ra trong cuộc sống, cũng vậy, những gương mặt phúc hậu xuất phát từ những tấm lòng quảng đại từ tâm và như vậy những lời nói dễ đi vào lòng người. Một linh mục Ailen kể chuyện khi mẹ Teresa Calcutta đến thăm Ailen, mẹ chia sẻ với người nghèo về tình thương đối với họ và về tình thương của Thiên Chúa đối với con người. Rồi khi mẹ trở về, có một người tín hữu đã bỏ đạo khô khan lâu năm, được cha xứ khuyên nhủ nhiều mà cũng không trở lại. Nhưng khi mẹ Teresa vừa rời khỏi thì anh này điện thoại cho cha xứ và nói:

- “Thưa cha, con xin trở lại cùng Chúa”.
- Anh trở lại là nhờ vào điều gì vậy?
- Dạ thưa, nhờ mẹ Têrêsa Calcutta.
- Mẹ đã làm cách nào thế?
- Dạ, mẹ đã có lời khuyên.
- Mẹ khuyên anh thế nào?
- Mẹ nói: Con hãy trở lại với Chúa rồi Chúa chúc lành cho con.
- Trời! Tôi cũng đã từng khuyên anh như thế nhiều lần rồi mà.
- Dạ thưa, nhưng mẹ Têrêsa nói từ trong trái tim của mẹ.

Một đời sống nội tâm được biểu hiện trong từng cử chỉ, trong lời nói, nó sẽ có sức cảm hóa người khác. Cho nên một tấm lòng chân thành, một lời nói đơn sơ nhiều khi đem lại hạnh phúc cho gia đình như... cả bài diễn văn hùng hồn chả đánh động được ai. Do vậy, Chúa Giêsu dạy các tông đồ: “Các con hãy biệt riêng ra mà nghỉ ngơi một chút” (Mc 6,31). Chúa muốn cho các tông đồ sau những ngày vất vả mệt nhọc cho dù đó là công việc truyền giáo chính đáng và là sứ mệnh nhưng cũng cần có lúc “biệt riêng ra” để cầu nguyện, để tĩnh tâm, để suy tư. Và chính giờ tĩnh tâm cầu nguyện ấy sẽ làm cho các tông đồ được thêm mạnh sức tiếp tục đi chinh phục các linh hồn. Nói như vậy để chúng ta thấy rằng, những giờ phút chúng ta dâng cho Chúa thật là quan trọng biết bao:

- Quan trọng biết bao trong những giờ kinh tối sớm trong gia đình;
- Quan trọng biết bao trong những giờ suy niệm Lời Chúa;
- Quan trọng biết bao trong những thánh lễ chúng ta dâng lên Chúa, mồ hôi công lao vất vả, những ý nguyện cầu xin cho người thân, cho bạn bè xa gần, cho mọi kế hoạch tương lai hoạch định...

Tất cả những điều đó chúng ta dâng lên Chúa để Chúa chúc phúc cho để Chúa nâng đỡ cho. Thật là cần thiết biết bao những giờ phút trước Thánh Thể Chúa, cho dù đó là giờ im lặng nhưng là giờ tâm sự với Chúa, chúng ta lấy được sức mạnh nội tâm để tìm ra những triết lý khôn ngoan trong cuộc đời và tiến bước trong bình an của Chúa. Có biết bao những người không nhận ra chân lý này để rồi họ hối hả tự bản thân mình đánh mất mình, đánh mất cuộc sống của mình, đánh mất hạnh phúc của mình và chính bản thân họ chất thêm những ưu tư, lo lắng, buồn phiền trong cuộc đời.

Lạy Chúa,
Xin đừng để cho chúng con quá bận tâm mà mất nội tâm.
Xin giúp chúng con nhớ lời Chúa dạy hôm nay:
“Các con hãy biệt riêng ra, nghỉ ngơi một chút”.

Mỗi ngày chúng con biết “biệt riêng ra”:
buổi sáng,
buổi tối,
dâng lên Chúa lời cầu nguyện và tạ ơn.

Hàng tuần chúng con biết “biệt riêng ra”:
để đến với Chúa trong thánh lễ,
để lắng nghe Lời Chúa
là ánh sáng,
là sự sống đời đời.

Mỗi ngày chúng con biết “biệt riêng ra”:
để dành cho anh em
những người nghèo
một đôi lời an ủi, khích lệ.

Mỗi ngày chúng con biết “biệt riêng ra”:
để dành thời gian cho Đức Kitô nghèo
một vài trang Kinh Thánh,
một vài trang sách đạo đức.

Mỗi ngày chúng con biết “biệt riêng ra”:
để suy niệm
như Đức Maria ghi nhớ tất cả mọi sự kiện
và suy niệm ở trong lòng.

Mỗi ngày chúng con biết “biệt riêng ra”:
để chúng con gặp được Chúa,
gặp được anh em.
Trong sự gặp gỡ, cảm thông ấy
chúng con nhân lên trong tình yêu thương,
và đạt tới sự sống đời đời,
trong Chúa là Đấng yêu thương,
trong Chúa là Đấng cùng chia sẻ
kiếp người, kiếp nghèo với chúng con. Amen.

Lm Phêrô Hồng Phúc

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 24.07.2009. 01:45