Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Lễ Chúa Giáng Sinh - Thánh lễ Nửa đêm

§ Lm Jude Siciliano, OP

Isaia 9: 1-6; T.vinh 95; Titô 2: 11-14; Luca 2: 1-14

Việc các thiên Thần hiện ra cho các mục đồng trên các cánh dồng là điều xãy ra tự nhiên trong các dịp trình bày về lễ Giáng Sinh. Trẻ con thuộc lòng lời các sừ thần nói với các người chăn chiên "Anh em đừng sợ..." Sau khi làm an lòng các mục đồng đang hoảng sợ, thiên thần tiếp tục nói với họ mà các học sinh lớp bốn đọc thuộc lòng lời sứ thần "Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương".

Các bạn có thấy lời này đã thay đổi, khác với những lời mà chúng ta nhớ lúc chúng ta còn bé không? Nhất là trong các cuộc thi mừng giáng sinh chúng ta thường nói "bình an cho người thiện tâm..." Nói như thế thì hình như các người chăn chiên thuộc về các người thiện tâm. Hình như tin mừng một Đấng Cứu Độ sinh ra sẽ đem đến bình an chỉ cho những ai đã sẵn sàng và những người đó phải là người có “thiện tâm”.

Nhưng, thời Chúa Giêsu sinh ra, không ai quý các người chăn chiên cả. Ở đây, theo phúc âm, công việc chăm sóc đàn gia súc được kể như là việc làm ngay chính. Họ là những người chăn chuyên nghiệp, đi theo đàn chiên từ nơi này đến nơi khác, và họ cũng không được xem là những người ngoan đạo. Vì họ rày đây mai đó, nên đôi khi có ai thiếu một món gì có thể là do đánh rơi, nhưng người ta vẫn thường nghi cho họ đã đánh cắp.

Nếu chúng ta trình bày lễ Giáng Sinh chúng ta nên nhớ giữ lời sứ thần mới "Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương". Câu này phù hợp rất chặc chẽ qua các lời thánh Luca trình bày tiếp theo. Trong suốt phúc âm thánh Luca, các người bé mọn là những người có khả năng nhận được tin mừng. Các người chăn chiên có thể không phải là những người sẵn sàng đón nhận tin mừng của Thiên Chúa cho toàn thể loài người, nhưng họ họ biết chắc một điều là khi nghe tin đó là họ hiểu ngay. Có thể trong lúc họ canh thức giữ đàn chiên, họ cầu nguyện bằng cách đọc các lời thánh vịnh trong Kinh Thánh. Dù vậy, thình lình họ được trông thấy ánh sáng bao vây họ. Và ánh sáng đó không có lý do gì tỏa ra cho họ, ngoại trừ bởi Thiên Chúa đã đoái thương họ và ban tình yêu thương của Ngài cho họ. Trong phúc âm này, những người bé mọn đã được ơn cứu chuộc nếu họ đón lấy ơn đó và họ biết rất nhiều nếu họ nghe tin đó.

Thiên Chúa là nguồn gốc của mọi sự tốt lành và Ngài sẵn sàng với chúng ta trong khi chúng ta cảm nghiệm lời phúc âm được rao lên lần nữa trong lễ Giáng Sinh cho tất cả chúng ta.

Đêm nay, bài trích sách ngôn sứ Isaia là một bài văn thơ tuyệt vời. Những lời văn tuyệt vời đó không che lấp sự khốn khổ bên trong lời văn. Ngôn sứ kêu gọi dân chúng đang "lần bước giữa tối tăm" vì họ đang bị đè nén bởi “...ách đã đè lên họ...” và còn bị “... cây gậy và ngọn roi của kẻ hà hiếp../”. Lời thơ văn nhấn mạnh đến sự đau khổ của một dân tộc bị đọa đày.

Nhưng bây giờ hoàn cảnh họ đã thay đổi. Họ "đã thấy một ánh sáng huy hoàng". Thiên Chúa đang hành động giữa họ. và chính Ngài là nguồn của "niềm hoan hỷ và nỗi vui mừng". Thật là một niềm vui được trông thấy sự cứu độ của Thiên Chúa ! Nếu Thiên Chúa có thể cứu độ chúng ta bây giờ, chúng ta phải hứa là chúng ta nhớ hành động của Ngài để lần sau khi chúng ta "lần bước giữa tối tăm", hay "sống trong vùng bóng tối" chúng ta sẽ được khuyến khích nhớ lại việc Thiên Chúa đã giúp chúng ta.

Chúng ta đang mừng Thiên Chúa chúng ta, Đấng đã cứu độ chúng ta trong quá khứ, và Ngài sẽ cứu độ lại đêm nay. Một khi tất cả các bóng tôi âm u đã phá tan, một ánh sáng huy hoàng chiếu rọi qua bóng tối. Em bé sinh ra cho chúng ta là dấu chỉ Thiên Chúa đang hành động cho chúng ta. Chúng ta sẽ phải nhớ tất cả những điều này, nhất là khi tối tăm bao trùm lại chúng ta, và chúng ta cảm thấy không xứng đáng lãnh nhận ơn huệ của Thiên Chúa. Nhưng, đêm nay chúng ta không chỉ mừng việc Thiên Chúa đã ban ơn huệ cho chúng ta vì "chúng ta là người thiện tâm". Thật ra, chúng ta mừng vì Thiên Chúa đã tự Ngài ban ơn trong em bé sinh ra mà ngôn sứ Isaia đã hứa . Bóng tối âm u đã trở thành ánh sáng vui mừng và hoan hỷ như trong lời thánh vịnh "Hát lên mừng Chúa một bài ca mới".

Lời văn trong phụng vụ có vẽ hơi trừu tượng. Những từ như "cứu độ", “cứu rỗi", “Triều Đại Thiên Chúa", "ân sủng", là những từ khó mà diễn tả, không những chi cho những người không có đức tin, mà ngay cả cho những tín hữu ngoan đạo. Lời văn trong Cựu Ước là câu chuyện về "ân sủng" nói về Thiên Chúa tự Ngài đưa tay cứu vớt kẻ bị tù đày, và tiếp tục tha thứ cho người tội lỗi. Hình như đêm nay chúng ta mừng không đủ. Chúng ta càng mừng thêm vì Thiên Chúa sẵn sàng cho chúng ta thấy ân sủng đó đến thế nào.

Trong lời văn mở đầu thơ thánh Phaolô nói "quả thế ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ". Nếu ân sủng không rõ ràng thì khó mà được diễn tả, nên Thiên Chúa đã biểu lộ ân sủng qua một người Con là Chúa Kitô Giêsu. Và Phaolô tóm tắt lại là "Vì chúng ta, Người đã tự hiến để cứu chuộc chúng ta". Thành quả của sự biểu lộ của ân sủng qua Chúa Giêsu là gì? Dân đang lần bước giữa tối tăm của tội lỗi đã được "tẩy rửa". Và kết quả là chúng ta là một dân riêng của Thiên Chúa, mà thánh Phaolô tả là "hăng say làm việc thiện". Sự thay đổi đó xãy ra như thế nào trong chúng ta? Thật ra, nên lập lại là "ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ".

Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP

Lm Jude Siciliano, OP

Tags: Lễ Chúa Giáng Sinh

Đọc nhiều nhất Bản in 22.12.2018 18:01