Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Giải thích Tin Mừng Chúa Nhật: Sự sống sau sự chết

§ ĐÔ Nguyễn Quang Sách

Bài giải thích Tin Mừng ngày lễ Các Đẳng

ROME (Zenit.org).- Cha Raniero Cantalamessa Dòng Capuchin, là vị giảng Phủ Giáo Hoàng, đã giải thích những bài đọc Thánh Lễ Các Thánh và ngày lễ cầu cho các Tín Hữu Đã Qua Đời có một cái gì chung, và vì lẽ này, được đặc kế tiếp nhau. Cả hai cử hành nói cho chúng ta về cái gì ở bên kia. Nếu chúng ta không tin vào một sự sống sau cái chết, thì không đáng cử hành lễ các thánh, và càng ít hơn, thăm viếng mộ. Chúng ta sẽ đi thăm vếng ai và tại sao chúng ta thắp một cây đèn hay đặt một bó hoa?

Như vậy, tất cả mọi sự trong ngày này kêu mời chúng ta phải có một suy nghĩ khôn ngoan: một Thánh Vịnh nói, “Xin dạy chúng con đếm những ngày chúng con, hầu chúng con có thể đạt được sự khôn ngoan tâm hồn.” “Chúng ta sống như lá cây mùa thu” (G.Ungareth). Cây sẽ đơm hoa trở lại trong mùa xuân, nhưng với những lá khác; thế giới sẽ tiếp tục sau chúng ta, nhưng với cư dân khác. Những lá không có một sự sống thứ hai; chúng sẽ tiêu tan nơi chúng rụng xuống. Một sự như vậy có xảy ra cho chúng ta không? Đó là nơi sự tương tự chấm dứt. Chúa Giêsu đã hứa: “Ta là sự Sống Lại và là Sự Sống. Kẻ nào tin, dầu có chết, sẽ được sống.” Đó là thách đố lớn của đức tin, không hẳn cho những Kitô hữu, nhưng cũng cho những người Do Thái và Hồi Giáo, cho mọi người tin vào một Thiên Chúa cá thể.

Những ai đã xem phim “Bác Sĩ Zhivago” sẽ nhớ bài ca danh tiếng từ Lara, mộ dấu vết lành mạnh. Bản dịch Italian nói: “Tôi không biết đó là cái gì, nhưng có một chỗ từ đó chúng ta sẽ không bao giờ trở lại…” Bài ca chỉ ý nghĩa của cuốn tiểu thuyết danh tiếng do Pasternak sáng tác làm nền tảng cuốn phim đó: Hai tình nhân gặp nhau, tìm kiếm nhau, nhưng họ là những người số phận (chúng ta ở trong thời kỳ hỗn loạn thời cách mạng Bolshevic) phân rẽ cách độc ác, cho tới màn cuối cùng khi những con đường của họ đi xéo qua nhau, nhưng họ không nhận ra nhau.

Mỗi khi tôi nghe những nốt bài ca này, đức tin của tôi hầu như hò reo trong tôi: Vâng, có một chỗ từ đó chúng ta sẽ không bao giờ trở lại và từ đó chúng ta sẽ không muốn trở lại. Chúa Giêsu đã đi dọn chỗ đó cho chúng ta, Người đã mở sự sống cho chúng ta với sự phục sinh của Người và Người đã chỉ con đường phải theo Người với đoạn văn các mối phúc. Một chỗ nơi thời gian sẽ ngừng để dọn đàng tới sự đời đời; nơi tình yêu sẽ đầy dẩy và trọn vẹn. Không hẳn tình yêu của Chúa và cho Chúa, nhũng là tình yêu lương thiện và thánh thiện được sống trên mặt đất.

Đức tin không giải thoát những kẻ tin khỏi sự khổ não phải chết, nhưng đức tin sẽ làm êm dịu chúng ta với hy vọng. Một Kinh Tiền Tụng Thánh Lễ (cho Ngày các Linh Hồn) nói: “Nếu sự chắc chắn phải chết làm chúng ta buồn sầu, thì hy vọng phước trường sinh tương lai an ủi chúng ta.” Theo nghĩa này, có một bằng chứng cảm động cũng đến từ nước Nga. Trong năm 1972, trong một nhật báo lén lút đã phổ biến một kinh người ta gặp được trong túi áo của một người lính. Aleksander Zacepa, được sáng tác trước trận đánh Thế Chiến Thứ Hai, trận chiến mà anh tử nạn.

Kinh đó nói:

“Xin nghe con, lạy Chúa! Trong thời gian sống của con, con đã không nói được với Chúa dầu một lần, nhưng hôm nay con ước ao cử hành. Từ khi con còn bé nhỏ, người ta đã luôn luôn nói với con không có Chúa. Và con, như một tên dại dột, đã tin như vậy.

Con không bao giờ chiêm ngắm những công trình của Chúa, nhưng tối nay con đã thấy từ miệng lửa của một lựu đạn bầu trời đầy ngôi sao, và con say mê vẻ huy hoàng của chúng. Trong lúc đó con đã hiểu sự phỉnh gạt kinh khủng là dường nào. Con không biết, ôi lạy Chúa, Chúa sẽ giơ tay cho con không, nhưng con thưa với Chúa rằng Chúa hiểu con…

Có lạ không nếu giữa hoả ngục ghê gớm, ánh sáng đã xuất hiện cho con, và con đã khám phá ra Chúa?

Con không có gì hơn nữa để nói với Chúa. Con cảm thấy hạnh phúc, bởi vì con đã biết Chúa. Nữa đêm, con phải mở cuộc tấn công, nhưng con không sợ. Chúa thấy chúng con.

Họ đã ra lệnh. Con phải đi. Ở với Chúa thì tốt dường nào! Con muốn nói với Chúa, và Chúa biết, rằng trận chiến sẽ khó: Có lẽ đêm nay, con sẽ đi gõ cửa của Chúa. Và nếu cho tới bây giờ, con không phải là người bạn của Chúa, thì khi con đi, Chúa có cho phép con vào hay không?

Nhưng, điều gì đang xảy ra cho con? Con khóc lên? Lạy Chúa của con, hãy nhìn cái gì đã xảy ra cho con. Chỉ bây giờ, con mới bắt đầu thấy rõ. Lạy Chúa của con, con đi. Khó mà trở về. Lạ làm sao, bây giờ, sự chết không làm con sợ.”

- Life After Death [2008-10-31]
Gospel Commentary for All Souls

ĐÔ Nguyễn Quang Sách

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 01.11.2008. 21:55