Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Dấu Chứng Tình Yêu

§ Pm. Cao Huy Hoàng

Chúa Nhật Thứ 5 Mùa Phục Sinh, Năm C

Có thể tóm gọn nội dung Lời Chúa Chúa Nhật 5 Phục Sinh năm C: Nước Thiên Chúa là Trời Mới Đất Mới của những người yêu thương nhau như Chúa Giêsu đã yêu...

Trước khi Chúa Giêsu đi về trong Nước Thiên Chúa, Ngài đã nói với các Tông Đồ những lời sau cùng đầy tâm huyết, vừa là mạc khải một cõi sống vĩnh hằng là Nước Thiên Chúa, vừa là một lệnh truyền như di chúc phải thực hiện:

“Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy; nhưng như Thầy đã nói với người DoThái: "Nơi tôi đi, các người không thể đến được", bây giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy. Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau” ( Ga 13, 31 – 33a. 34 – 35 ).

Chúa sẽ về nơi Chúa đã ra đi, đã xuất phát, là sẽ về với chính Thiên Chúa, về trong Nước Thiên Chúa. Và, để có thể đến được nơi ấy, đến được trong Nước Thiên Chúa, thì chúng ta phải yêu thương nhau như Chúa Giêsu đã yêu.

Yêu như Chúa Giêsu yêu, là một tình yêu khiêm cung, từ bỏ, hiến mình chịu chết để người mình yêu được sống và sống dồi dào, sống đời đời. Một tình yêu tự hạ và tự hủy cho một sự sống mới của Thiên Chúa vươn mầm và lên ngôi trong nhân loại. Rõ hơn, Chúa Giêsu đã từ bỏ Cái Tôi vinh quang của một Ngôi Thiên Chúa để mang thân phận con người và chấp nhận cái chết thấp hèn hơn bất cứ một con người nào trên trần gian, để con người được ơn Cứu Rỗi.

Đây là lệnh truyền hay đúng hơn một đòi hỏi của Tin Mừng tưởng như là quá khó đối với con người đang mang trong mình cái căn tính hướng về mình tuyệt đối, nhưng lại là một tất yếu của việc xây dựng Nước Thiên Chúa ở trần gian nầy, trong Hội Thánh Chúa. Tình yêu thương nhau như Chúa Giêsu đã yêu là dấu chứng tín hữu. “Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau”.

Như vậy, chân dung Chúa Giêsu được giới thiệu cho mọi người bằng đời sống yêu thương của các tín hữu, của Hội Thánh Công Giáo.

Giáo Hội luôn là Giáo Hội bị bách hại. Xét cho cùng, thế lực bách hại ngoài ta không đáng sợ bằng chính thế lực bách hại vô cùng nguy hiểm đang ở trong ta: Cái Tôi của mỗi người. Vâng, Cái Tôi vĩ đại đang ngự trị trong mỗi con người không chỉ là cản trở lớn cho việc làm chứng cho Nước Thiên Chúa, cản trở cho việc thể hiện tình yêu thương nhau như Chúa muốn, mà còn là cơn bách đạo ẩn mặt ẩn danh ngay trong lòng tín hữu.

Khi còn tôn vinh Cái Tôi hiểu biết của mình, tôn vinh Cái Tôi khôn ngoan của mình, thì coi thường vốn hiểu biết, sự khôn ngoan của người khác, đôi khi còn coi thường hiểu biết và khôn ngoan của cả Hội Thánh nữa.

Cái Tôi của một cá nhân đã đáng sợ là chừng nào, huống là Cái Tôi của một cục bộ, một địa phương, một vùng, miền… thì còn kinh khủng hơn.

Cái Tôi nặng nề dẫn đến tội, tội kiêu căng của ma quỷ chống lại Thiên Chúa khiêm nhường. Cái Tôi u huyền, đóng kín, dửng dưng trước sự dữ, trước bất công, trước đàn áp công lý, trước chà đạp nhân phẩm làm con người ta ra tồi bại. Cái Tôi sắc bén như dao cắt độc địa, muốn cắt đứt, muốn chia lìa mọi giao hảo tốt đẹp sẽ phủ trùm lên con người một bóng tối triền miên của sự chết. Vâng Cái Tôi của tôi rất gần với cái tội, cái tồi, và cái tối.

Chỉ có một Cái Tôi dễ thương nhất trên đời là tôi tớ cho mọi người, như Đức Maria, “Nầy tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Sứ Thần truyền”, và như Chúa Giêsu “trở nên thân phận tôi tớ hèn mọn” của Thánh ý Thiên Chúa.

Hội Thánh là Nước Thiên Chúa trên trần gian nầy. Để được vào Nước Thiên Chúa ngay trên trần gian nầy, phải ra sức củng cố một cộng đoàn hiệp nhất, phải trải qua biết bao gian khổ, mà thiết nghĩ, gian khổ lớn nhất là bỏ Cái Tôi của mình:

- Loại trừ những nghi hoặc chủ quan để có thể tin tưởng vào Giáo Hội là một mầu nhiệm, luôn được hướng dẫn bởi ánh sáng của Chúa Thánh Thần, và bền vững trong thời gian không gian, bền vững đến muôn đời.

- Từ bỏ sự hiểu biết chủ quan của mình để đón nhận khôn ngoan thượng trí vô cùng của Thiên Chúa, trong thinh lặng sâu xa cùng với sự kết hiệp và tín thác.

- Luôn cảnh giác âm mưu của ma quỷ là chỉ đường cho người ta tôn vinh Cái Tôi của mình, để vô hiệu hóa lòng nhiệt thành chân chính, để giảm thiểu giá trị các việc lành, giảm thiểu cái uy tín cần có của chứng nhân Chúa Kitô và để đập tan nát sự hiệp nhất của Giáo Hội Ngài.

Giáo Hội đang bị bách hại từ trong căn cốt, và người bách hại Giáo Hội, không là ai khác, mà có thể là chính tôi, chính bạn, chính chúng ta, là chính bất cứ đấng bậc nào, khi không thực hiện điều Chúa truyền dạy: “Yêu thương nhau như Thầy đã yêu”.

Yêu như Chúa Giêsu yêu, là mục tử chết cho đoàn chiên để đoàn chiên được sống và sống dồi dào. Điều ngược lại không bao giờ là chân lý. Nhưng để đáp lại tình yêu vô biên ấy của chủ chiên, đoàn chiên cũng sẽ sẵn sàng chết để bảo vệ cho chân lý thuộc về Thiên Chúa.

Làm sao thiên hạ có thể nhận ra được chân dung của Chúa Giêsu trong Giáo Hội của Ngài, khi các chi thể trong cùng một thân thể không nghe được tiếng nói của nhau ? Sự bất nhất ngay trong cùng một thân thể là dấu chỉ một thân thể đang bệnh hoạn. Cũng vậy, những tiếng nói lạc lõng, rời rạc của các chi thể, không phải là tiếng kêu đau của chi thể đó mà là của cả toàn thân.

Trong những ngày này, tôi đang nghe thấy tiếng kêu đau đớn của những người thèm yêu Giáo Hội, khát khao một sự hiệp nhất toàn bích, khát khao một sự từ bỏ toàn bích, khát khao một tình yêu toàn bích như Chúa Kitô đã yêu.

Nhưng hãy bình tĩnh, hãy an tâm, hãy tín thác.

Không lý nào Trời Mới Đất Mới của ngàn năm mới, của một Năm Thánh đang mở ra kỷ nguyên mới có thể chấp nhận quay lại với cách sống của thời kỳ tăm tối, thời kỳ ánh sáng Chúa Kitô chưa chiếu rọi, thời kỳ con ốc nằm trong vỏ ốc, thời kỳ chưa sạch tội tổ tông !?!

Không lý nào không nhận ra âm mưu của ma quỷ đang đẩy Cái Tôi của mỗi người lên đến tột đỉnh, để khi, tất cả đều qui về mình, thì không còn ai là nhân chứng của Chúa Kitô nữa, mà ngược lại, là công cụ khả tín của ma quỷ, của thế lực chống lại Thiên Chúa. Khi Cái Tôi phát tác và lan tràn, thì chúng ta không còn thương yêu nhau nữa. Và khi người ta nhìn thấy chúng ta không thương yêu nhau, hy sinh hiến mạng sống cho nhau, người ta có thể kết luận: Thiên Chúa đã chết rồi ! Ông Giêsu đã chết thật rồi ! Giáo Hội đang suy đồi !

Hãy bình tĩnh, hãy an tâm, hãy tín thác.

Không lý nào có thể như thế được ! Đến muôn đời ma quỷ cũng không thể đạt được ước muốn ấy. Vì Thánh Thần Chúa đang dẫn dắt Giáo Hội, cách này, cách khác, để thương yêu nhau, để kiện toàn sự hiệp nhất.

Tôi nhớ Thánh Phaolô nhắc nhở rằng: “Chúng ta được kêu gọi để làm người tự do” ( Gl 5, 13 ). Vậy muốn có tự do cho nhân loại, trước tiên phải có tự do cho chính mình, cho mỗi con người chúng ta. Tự do đầu tiên và căn bản là không làm nô lệ chính mình.

Có nhiều thứ nô lệ cho chính mình, nhưng thứ nô lệ đáng sợ nhất là nô lệ cho Cái Tôi kiêu ngạo của mình.

Có những lúc tôi phải vắt trán để phải nói gì, phải viết gì, phải la lên làm sao trước những điều mà tôi quá bức xúc, vì tôi cho là bất ý tôi. Nhưng rồi, tôi thấy Cái Tôi của tôi đang lòi ra trên từng dòng chữ, trên từng ý tưởng… Vâng, đó là ý tôi, chữ của tôi, không có gì là của Chúa, của Hội Thánh cả.

Tôi không thể tự cho mình là tinh khôi, là toàn bích trước những vấn đề không phải là nhạy cảm chính trị, mà rõ ràng là thuộc phạm vi Đức Tin như tôi đã tuyên xưng: “Tôi tin Giáo Hội Duy Nhất, Thánh Thiện, Công Giáo và Tông Truyền”.

Lạy Chúa Giêsu, để xây dựng Hội Thánh Chúa, là Nước Thiên Chúa, mà trong ấy, chúng con được bình an vui sống đời này và đời sau, xin cho chúng con biết yêu nhau như Chúa đã yêu. Amen.

Pm. Cao Huy Hoàng

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 29.04.2010. 10:33