Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Chúa Giêsu và con Lừa

§ Lm Đaminh Nguyễn ngọc Long

Trong lễ các nghi sống đức tin của đạo Công giáo, không tuần lễ nào có nhiều lễ nghi tưởng nhớ đạt tới cao điểm về cuộc đời Chúa Giêsu như tuần thánh.

Vâng, những lễ nghi đó tưởng nhớ đến các biến cố cuộc đời sau cùng của Chúa Giêsu căng giải ra như một vòng cây cung với nhiều căng thẳng giữa hoan hô và đả đảo lên án, giữa được tung hô vạn tuế và bị hành hạ đau khổ nhục nhã, giữa trung thành và phản bội, giữa tình yêu thương và hoài nghi hoang mang, giữa sợ hãi và hy vọng, giữa sự sống và sự chết.

Những biến cố căng thẳng này ghi dấu đậm nét trong tuần thánh. Cùng với lễ nghi tưởng niệm, chúng ta người tín hữu Chúa Kitô cùng đồng hành với Chúa Giêsu trong suốt tuần thánh bắt đầu từ ngày lễ Lá. Và cũng từ ngày này vòng cung căng thẳng bắt đầu mở căng ra.

Thông thường ở đời khi ăn mừng chiến thắng, hay vào ngày lễ kỷ niệm của quốc gia đất nước, Vua chúa, hay Tổng Thống, Thủ Tướng hay nhân vật nào quan trọng cao cấp, đều đi xe sang trọng hay cỡi ngựa tiến vào lễ đài với tiếng kèn trống cờ quạt chăng dọc đường.

Còn Chúa Giêsu vào thành Giêrusalem được tung hô đón mừng thì khác. Ngài không đi xe cũng không cỡi ngựa, nhưng lại cỡi trên lưng con lừa. Thay vì cờ quạt dân chúng cầm tay vẫy chào, lại là những cành lá dừa xanh tươi. Thay vì những lời chúc tụng chào mừng khen ngợi qua những diễn từ trang trọng, lại là những tiếng reo hò của dân chúng cầm cành lá dừa tươi đứng đón: "Nhiều người cũng lấy áo choàng trải xuống mặt đường, một số khác lại chặt nhành chặt lá ngoài đồng mà rải. Người đi trước, kẻ theo sau, reo hò vang dậy: "Hoan hô! Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa! Chúc tụng triều đại đang tới, triều đại vua Đa-vít, tổ phụ chúng ta. Hoan hô trên các tầng trời!" (Phúc âm Marco 11, 1-10).

Tại sao Chúa Giêsu lại cỡi lừa?

Theo Phúc âm thuật lại vì Chúa muốn như thế (Mc 11,1-10). Nhưng suy nghĩ tìm hiểu sâu xa hơn, chúng ta đọc được ý muốn của Ngài qua cuộc nói chuyện với chú lừa mà Ngài cỡi trên lưng nó.

"Đang lúc đi đường tiến và giữa tiếng reo hò của dân chúng, Chúa Giêsu, người cỡi trên lưng tôi, cầm ghì dây kéo tôi đi chậm lại và như nói vào tai tôi: Bạn lừa, Ta cám ơn con hôm nay đã cho ta được hân hạnh cỡi trên lưng con, Tội nghiệp con đang phải cố gắng mang chở ta nặng trên người con. Ta ngạc nhiên về sức chịu đựng dẻo dai của con. Nhưng con có hiểu tại sao ta lại chọn cỡi lừa mà không cỡi ngựa ?

Tôi, chú Lừa còn non trẻ, lắc đầu ra hiệu không hiểu gì hết!

Giêsu nói vào tai tôi: Ta biết rồi, con nói con không hiểu gì. Nhưng ta lại nghĩ khác, chính con là loài thú vật Lừa hiểu biết tốt hơn cả. Con biết không. Loài thú vật Lừa như con có sức chịu đựng dẻo dai mang vác chuyên chở đồ vật nặng xuyên qua những đường đồi núi quanh co gập ghềnh khó khăn rất tốt. Chả thế mà người ta đã từng nói: nơi nào ngựa không đi tới được, có chú lừa !

Vì thế ta dùng con, loài thú vật Lừa cỡi đi vào là muốn nhắn gửi tín hiệu: Chớ gì mọi người cùng chia sẻ gánh nặng trong đời sống với nhau. Xin đừng tạo chất gánh nặng vật chất cũng như tâm lý tinh thần, nhưng hãy tìm cách nâng đỡ giúp chất gỡ bớt gánh nặng cho nhau! Có như thế, đời sống mới được nhẹ nhàng và có bình an. Nơi nào xây dựng hòa bình, nơi đó có bác ái tình người, và họ cảm thấy có tình yêu Thiên Chúa ở giữa họ.

Tôi, chú Lừa, gật đầu như nói với Giêsu: Vâng, đúng như thế, ngài nói đúng. Bây giờ tôi hiểu ra ý ngài rồi. Loài thú vật Lừa chúng tôi không phải là loài thú vật sang trọng cao qúy gì, mặc dù chúng tôi cũng là tạo vật của Đấng Tạo Hóa dựng nên chúng tôi. Nhưng số phận đời sống chúng tôi bị người đời nhìn cho như thế. Đã có nhiều khi người đời đem chúng tôi ra ví von theo kiểu nguyền rủa chửi bới: ngu chậm chạp như Lừa!

Đâu có vua chúa, bậc vị vọng nào dùng chúng tôi cỡi đâu. Nhưng những người dân thường lại qúy trọng dùng chúng tôi trong việc chuyên chở mang đồ đạc. Và chúng tôi trung thành làm công việc đó tới nơi tới chốn theo khả năng cố gắng nhẫn nhục của mình!

Ngoài ra, trong cuộc sống chúng tôi là loài dễ ăn. Khi đói chúng tôi thường ăn cây cỏ bên vệ đường, kể cả lài cây có gai chúng tôi cũng nhai nuốt được cả. Vì Đấng Tạo Hóa đã phú ban cho chúng tôi hàm răng tốt, bao tử đường ruột tuyệt vời có thể tiêu hóa biến chế được những loại cây cỏ khô cứng có gai nhọn.! Và như thế chúng tôi có sức khoẻ chịu đựng mang chuyên chở được những đồ vật nặng, cùng đi đường xa khó khăn gồ ghề được.!

Giêsu đang cỡi trên lưng tôi hiểu những ý nghĩ của tôi giống như ý nghĩ của ngài, nên ngài tươi nét mặt nói với tôi: Ta hiểu con. Nhưng Con biết không, ở đời đâu có ai cúi mình xuống rửa chân cho đầy tớ của mình! Con người cần sống kính trọng nhau. Không chỉ bằng lời nói, nhưng còn cần cử chỉ nói lên tình yêu thương nhau. Ta đã quan sát, và ngay cả khi ta còn nhỏ thơ bé, cha mẹ ta cũng đã rửa chân cho ta. Bây giờ nhớ lại, Ta cũng muốn, vâng chắc chắn ta sẽ làm cử chỉ tình yêu thương này cho các môn đệ Ta. Rồi đây ta sẽ cúi mình rửa chân cho họ để làm dấu chỉ tình yêu thương và gương cho mọi người!

Tôi, chú lừa non trẻ, ngẩng đầu như có muống cắt ngang nói chen vào: Halo, ngài nói gì vậy tôi không hiểu?

Giêsu nói ngay: Bạn có khả năng cố gắng tốt lắm. Bây giờ hãy thử đi, cố gắng mà hiểu. Ta biết điều này không đơn giản đâu. Con biết không, sống hòan toàn cho người khác như Con không dễ đâu. Đó là mang đỡ gánh nặng cho nhau. Khi nâng đỡ chia bớt làm vơi đi gánh nặng cho người khác là kiến tạo hòa bình. Mà nơi nào có bác ái, có hòa bình, nơi đó có Thiên Chúa tình yêu ở với họ. Và Thiên Chúa củng cố sức lực tinh thần họ.

Tôi, chú lừa non trẻ, khi nghe những lời đó của Giêsu đang cỡi trên lưng tôi, cảm thấy hạnh phúc sung sướng, vì đuợc mang chở Đấng vào thành Giêrusalem đi gieo vãi tình yêu Thiên Chúa, cùng chia sẻ nâng đỡ gánh nặng cho con người. "

Chúa nhật lễ Lá 2010

Lm Đaminh Nguyễn ngọc Long

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 26.03.2010. 17:50