Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Chu Toàn Vai Trò Ngôn Sứ

§ Pm. Cao Huy Hoàng

Suy niệm CN 4 TN - Năm C

Lạy Chúa, xin thắp lên trong chúng con lòng yêu mến Chúa và yêu mến Giáo Hội của Chúa, vì chúng con xác tín rằng: chỉ có tình yêu Chúa Kitô và tình yêu đối với những người thấp bé – bạn hữu của Ngài, mới thúc bách chúng con chu toàn vai trò Ngôn Sứ trong bất cứ tình huống nào.

DHY_Thuan.jpg

"Đức Hồng Y PX. Nguyễn Văn Thuận đã theo gương vị Ngôn Sứ Giêsu..."

Phúc Âm tường thuật việc Chúa Giêsu ra đi rao giảng Nước Thiên Chúa. Ngài thi hành vai trò Ngôn Sứ về Nước Thiên Chúa mà Ngài đã lãnh nhận từ Thiên Chúa Cha. Ngài rao giảng cho đồng bào mình. Và ngài bị chống đối, khinh bỉ, xua đuổi, bắt bớ, lên án, tố cáo, hành hung, và cuối cùng là bị đóng đinh trên Thập Giá.

Đó là thân phận mà cũng là phần phúc muôn đời của “ngôn sứ thật”: Ngôn sứ sẵn sàng nói lời thật, nói lời “chân lý của Thiên Chúa”, và nói cho đồng bào mình, cho thế giới biết đường mà quay về với ơn cứu độ của Thiên Chúa.

Đồng bào của Chúa Giêsu chống đối Ngài vì xem thường, khinh bỉ cái thân thế Ngài: con ông thợ mộc, đồng bàn với người tội lỗi, giao du với những kẻ bần cùng… Nhưng còn hơn thế nữa, còn chính yếu hơn nữa, họ chống đối là vì, Giáo Lý Ngài dạy đã làm cản trở đường đi nước bước của những mưu toan trái luân thường đạo lý mà họ vẫn ung dung thanh thản trước đây. Họ không thể chấp nhận “lời Chân Lý canh tân mặt địa cầu” để họ phải trở nên giống con cái của Thiên Chúa. Họ không muốn bước đi trong Ánh Sáng để phải mất cơ hội xảo trá gian ngoa kiếm chác trong đêm tối. Họ không muốn Lời Công Bình cản lối bất công của họ. Họ không muốn Lời Phục Sinh tái sinh họ trong Sự Sống, không còn thèm khát bã phù vân, phù vinh, nhục dục.

Chúa Giêsu vẫn không ngừng thi hành sứ vụ Ngôn Sứ của Ngài. Ngài trung thành vì Lời Cha Ngài đã giới thiệu: “Đây là con Ta yêu dấu, rất đẹp lòng Ta”.

Bất chấp mọi phản đối, bất chấp mọi chèo chống ngụy biện cho một thế giới của Satan, Ngài hiên ngang đi nói Lời của Thiên Chúa – cho đến chết

Lời của Thiên Chúa được trao cho mỗi chúng ta trong ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, rồi được Thêm Sức để lãnh nhận sức mạnh của Thánh Thần mà chu toàn ơn Ngôn Sứ qua đời sống chứng nhân. Lời Thiên Chúa còn được trao cách đặc biệt cho những người nhận lãnh chức Linh Mục Thừa Tác với sứ vụ cụ thể là giảng dạy cho mọi loài thụ tạo đặng biết mà thờ phượng Chúa cho nên. Và quan trọng hơn, sứ vụ Giám Mục chủ chiên của đoàn chiên con và chiên mẹ.

Như vậy, nếu không ai có quyền thoái thác sứ vụ Ngôn Sứ mà Chúa đã trao, thì cũng không ai được chước miễn sự đau thương khốn khó, sự chống đối tù đày, tử đạo như Chúa Giêsu, vị Ngôn Sứ kiểu mẫu.

Quả vậy, nếu chúng ta cầm trong tay quyển sách Phúc Âm để đọc, thì cũng đọc được là Chúa Giêsu đã chu toàn vai trò Ngôn Sứ của Ngài như thế nào. Nếu chúng ta cầm trong tay cuốn sách Phúc Âm để suy gẫm, thì cuộc đời Chúa Cứu Thế quả là cuộc đời của một vị Ngôn Sứ của Thiên Chúa. Nếu chúng ta cầm trong tay cuốn Phúc Âm để được soi sáng sống theo Lời Chúa dạy, theo đường Chúa đi, và mời gọi người ta sống, mời gọi người ta theo Lời Chúa dạy, thì quả thật… chúng ta cần xem lại vai trò Ngôn Sứ của mỗi người trước những đau thương mất mát của chính mình. Hình như ai cũng muốn được an thân.

Điểm lại những tâm tình thường có của Giáo Dân đến Giáo Sĩ, có thể thấy những ước vọng ngược đời:

“Con xin được là người Công Giáo, để khi chết, được chôn cất trọng thể”.

“Con xin được theo đạo Chúa vì, may ra, được sống lại đời sau, để con được sống một kiếp nữa, và cũng được khoái lạc sung sướng như kiếp nầy !”

“Con là ngôn sứ trong gia đình, nhưng vợ chồng con cái muốn làm gì mặc ý, miễn là cuộc sống vật chất thoải mái là tốt rồi, là đầy ơn Chúa lắm rồi”.

“Con là ngôn sứ trong gia đình, nhưng con phải nghe theo lời chính phủ mà kế hoạch hoá, đứa con thứ ba thì phải cho nó chết ngay từ trong trứng nước !”

“Con là ngôn sứ trong gia đình, nhưng phải gả con cho đảng viên vô thần, không được ý kiến gì hết kẻo con nó bỏ mình, ai nuôi ?”

“Con xin là con cái Chúa, nhưng cho con được phép không nói gì trước các nghịch cảnh cuộc sống. Có nói thì chắc gì người ta nghe con ! Lại còn thêm cảnh mở miệng mắc quai, rồi có thể bị chụp mũ nữa !”

“Con xin theo Chúa, nhưng đừng bắt con phải từ bỏ những điều quá đáng, Chúa biết là con cũng được tự do cơ mà !”

“Con xin hiến dâng cho Chúa tất cả, nhưng đừng để người ta bắt con ở tù”.

“Con xin được đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu, nhưng đừng để người ta gửi giấy mời con đến công an làm việc, rắc rối cho con lắm”.

“Con xin làm ngôn sứ của Chúa nhưng cho con được nói những lời hay ý đẹp của Chúa trong Nhà Thờ mà thôi, còn ở ngoài đời, ai làm chi, ai ra sao mặc kệ họ”.

“Con xin dâng Chúa trọn tâm hồn và thân xác con, xin Chúa ủ ấp con bằng chăn êm nệm ấm trong lầu đài gác tía nhung lụa của vương quyền Thiên Chúa, đừng để con rơi vào tay đứa ác nhân bắt con ngồi một chỗ ẩm thấp như ông cha Nguyễn Văn Lý. Khổ lắm. Mất tự do lắm. Làm sao mà con còn cơ hội để giảng đạo được cho mọi người ?”

“Con biết con là ngôn sứ của Chúa mà, nhưng Chúa không cho con có phương tiện làm sao con đến được với bản làng, buôn cốc mà rao giảng về Chúa, hãy sắm sửa đầy đủ cho con, ít là một chiếc xe... con”.

“Con hết lòng vì Giáo Hội, vì Chúa rồi mà, Chúa không biết đó sao ? Con đã hy sinh cả chuyện vợ chồng, để sống chỉ một mình con, còn tiếc gì mà Chúa không ban cho con những thứ bù đắp lại ? Một thoáng qua cái vèo như một ông PKT Anti Christus chẳng hạn, thì có gì ghê gớm lắm đâu. Chỉ một mình Chúa biết. Chuyện bình thường của đàn ông mà !”

“Lạy Chúa ! Lo chuyện nhà con chưa hết, xứ con, Giáo Phận con chưa hết, thì đừng nói chuyện bao đồng. Ai khôn thì sống, ai dại thì ráng mà chịu lấy, chứ ngoe nguẩy làm gì cái thứ phê-nô-men ấy. Chuyện Thái Hà hả, chuyện của DCCT, toàn là chuyện đất đai không phải chuyện của Giáo Hội ! Chuyện Tòa Khâm Sứ hả ? Chuyện của Đức Tổng Kiệt, ngài giỏi lắm, tự lo được mà ! Chuyện Đồng Chiêm hả ? Cũng chuyện đất mà thôi. Phê-nô-men tất tần tật !”

…Tôi không hiểu cái tư tưởng theo chủ nghĩa “mackeno” của Philatô đã thẩm thấu trong chúng ta tự hồi nào, mà đâu đâu cũng thấy những Philatô thời nay. Cách nào đó, hoặc rửa tay âm thầm trong phòng kín, hoặc rửa tay công khai và nói rằng : “Lạy Chúa, con cũng là ngôn sứ trung thành của Chúa, nhưng con vô can trong vụ giết người vô tội. Tội ai làm, người ấy chịu”.

Ngôn Sứ thật thì nói Lời Thật. Ngôn Sứ giả thì sợ nói Lời Thật sẽ mất lòng bà con, hàng xóm, đồng bào, đồng chí. Chi bằng, được lòng bà con ở đời này, để được vinh thân phì da hơn là mất đời sau cũng được. Biết có đời sau hay không mà lo quá vậy ! Thế thì còn gì là Đức Tin, Đức Cậy, Đức Mến của Ngôn Sứ ?

Ngôn sứ thật trong gia đình phải kiên quyết truyền đạt và bảo vệ cho được Lề Luật của Thiên Chúa, cho dẫu là vợ chồng con cái có chống đối, bỏ đói… cũng nhất quyết phải thiết lập một Nước Trời ngay trong gia đình. Thật vậy, biết bao Giáo Dân thời nay, vẫn phải nỗ lực hết mình cùng với ơn Chúa mà duy trì gia phong gia đạo Công Giáo cho đàng hoàng tử tế, bất chấp mọi thủ đoạn của hoàn cảnh, của xã hội.

Một ngôn sứ trong Giáo Hội, Giáo Hội của Chúa Kitô, càng phải trở nên giống Chúa Kitô biết bao. Nếu cứ theo chủ nghĩa “mackeno” (mặc kệ nó) mà không chấp nhận bị chống đói, bị bỏ tù, bị hành hung, bị đủ mọi hình thức phỉ báng… thì làm sao bảo vệ được, duy trì được một Giáo Lý của “Ngôn Sứ Bị Tẩy Chay Tại Chính Quê Hương Mình”.

Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đã theo gương vị Ngôn Sứ Giêsu. Và gần đây, Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã minh chứng điều ấy là Ơn Phúc – Ơn Phúc chỉ ban cho những người đủ lòng Tin Cậy Mến như các chứng nhân Tử Đạo Việt Nam. Và còn biết bao nhiêu chứng nhân ở khắp mọi nơi nói lên niềm Tin Cậy Mến của mình bằng những giọt máu, bằng những đóng góp theo cách của mình, một bản tin, một bài thơ, một bài nhạc, hoặc bằng những đêm thắp nến nguyện cầu râm ran kinh Kính Mừng nhờ Nữ Vương Công Lý chuyển cầu tới Thiên Chúa Đấng Công Minh xin Ngài cất đi những nỗi hàm oan bất hạnh quá sức của những tín hữu thấp cổ bé miệng.

Vâng, những Ngôn Sứ không được phép khước từ sự chống đối. Càng không được phép tìm chỗ ấn trú cho an thân – cách nào đó là toa rập đồng loã với Sự Dữ.

Trên trang vietcatholic, tôi thật cảm kích 4 câu kết một bài thơ của tác giả Tuyết Mai Texas chia sẻ với nỗi đau của anh GB. Nguyễn Hữu Vinh, rằng:

“Cho con được chạy vào trong
Dẫu rằng trong ấy là vòng kẽm gai
Khói mù, thuốc súng, hơi cay
Mà thơ con được cùng Ngài nên Thơ“.

Đức Chúa phán cùng Giêrêmia và cũng đang phán bảo với chúng ta rằng: “Còn ngươi, ngươi hãy thắt lưng. Hãy trỗi dậy ! Hãy nói với chúng tất cả những gì Ta sẽ truyền cho ngươi. Trước mặt chúng, ngươi đừng run sợ; nếu không, trước mặt chúng, chính Ta sẽ làm cho ngươi run sợ luôn. Này, hôm nay, chính Ta làm cho ngươi nên thành trì kiên cố, nên cột sắt tường đồng chống lại cả xứ: từ các vua Giuđa đến các thủ lãnh, các tư tế và toàn dân trong xứ. Chúng sẽ giao chiến với ngươi, nhưng sẽ không làm gì được, vì – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA – có Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi." (Gr 1, 17 – 19).

Và Giêrêmia đã chu toàn nhiệm vụ Ngôn Sứ của mình, nhờ tin vào quyền năng của Thiên Chúa, nhờ trông cậy vào sức mạnh của Thiên Chúa, và nhất là vì yêu mến Đấng đã yêu mến mình và nhân loại.

Để chu toàn nhiệm vụ ngôn sứ, Thánh Phaolô cũng nhắc nhở chúng ta:

“Hiện nay Đức Tin, Đức Cậy, Đức Mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là Đức Mến”. (1 Cr 13, 3).

Lạy Chúa, xin thắp lên trong chúng con lòng yêu mến Chúa và yêu mến Giáo Hội của Chúa, vì chúng con xác tín rằng: chỉ có tình yêu Chúa Kitô và tình yêu đối với những người thấp bé – bạn hữu của Ngài, mới thúc bách chúng con chu toàn vai trò Ngôn Sứ trong bất cứ tình huống nào.

28.1.2010

Pm. Cao Huy Hoàng

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 30.01.2010. 00:33