Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

'Bỏ Thầy con đi với ai'

§ Lm Jude Siciliano, OP

Chúa Nhật 21 Thường Niên (B)
Gs 24: 1-2a;15,17,18b Tv 34; Ep 5: 21-32; Ga 6: 54a,60-69

Giô-suê thay mặt Mô-sê dẫn đưa các bộ tộc Israel đến đất Chúa hứa. Hiện chúng ta đang đọc vào phần cuối của sách Giô-suê, và ông ta gọi tất cả các bộ tộc Israel để họ lập lại lời giao ước với Thiên Chúa. Giô-suê là người dẫn đầu họ, và cách Giô-suê dẫn dắt dân Chúa là không quy định bắt buộc điều gì. Trái lại, ông nhắc cho họ biết là tổ tiên của họ đã thờ phượng Thiên Chúa. Vì Đức Chúa phán “Ta đã đưa cha ông các ngươi ra khỏi Ai Cập, ra khỏi tù đày”.

Giô-suê nói với họ “đừng quên những gì Thiên Chúa đã làm cho chúng ta; hãy tiếp tục sống kết liên mật thiết với Thiên Chúa”. Rồi Giô-suê quyết định “Phần ta và cả nhà ta, chúng ta sẽ phụng thờ Đức Chúa”. Trong các gia đình thời nay, người cha hay chồng không phải một mình đứng đầu gia đình. Có nhiều gia đình không có cha, chỉ có mẹ thôi. Dù vậy, những người chủ gia đình có đức tin, như Giô-suê, muốn con cái mình “thờ phượng Thiên Chúa”.

Giô-suê nhắc các bộ tộc Israel nhớ lại những kỳ công, phép lạ rực rỡ Thiên Chúa đã làm để cứu họ trên đường về miền đất hứa. Rồi ông ta bảo họ chọn. Trong phúc âm đọc hôm nay, chính Chúa Giêsu đứng trước con cháu những người trước kia là nô lệ, Ngài mời gọi họ hãy chọn. Họ sẽ chọn tin tưởng vào Chúa Giêsu, hay chọn một đường lối sống khác? Cũng như lúc đi qua sa mạc dân Israel than thở, thì giờ này Chúa Giêsu cũng nghe họ “xầm xì”. Hay là họ cũng như cha ông của họ đã quên những gì Thiên Chúa đã làm cho họ?

Hôm nay là một ngày tốt để cầu nguyện cho tất cả những người có trọng trách dạy dỗ đức tin cho thế hệ mai sau, nhất là những bậc làm cha mẹ, những người dạy giáo lý. Giáo xứ cần nâng đỡ cha mẹ, và giúp họ làm gương mẫu và dạy dỗ các con cái họ về đức tin của “cha ông” trong gia đình. Trong cộng đoàn, những nhóm cầu nguyện tĩnh tâm và học hỏi, đế đời sống thiêng liêng phấn khởi, nên nâng đỡ những người có trách nhiệm hướng dẫn đức tin của lớp thanh niên.

Chúng ta cũng nên biết rằng Giô-suê thực hiện những quyết định của ông ta bằng lời nói và làm gương sáng cho những người trong gia đình ông. Trong cộng đoàn những chương trình hoạt động, dù tốt đến đâu cũng có thể bị lộ ra mặt khiếm khuyết trước mắt lớp thanh thiếu niên, nếu họ không thấy những người lớn tuổi nêu gương sống đức tin trong lời nói và đời sống đạo của họ.

Chúng ta không sống đức tin bên ngoài, như làm những việc trong giáo xứ như các phụ trách nghi lễ, tu sĩ, những người đọc sách hay làm các việc phụng vụ khác. Phần đông đời sống đức tin của chúng ta được thể hiện qua những liên hệ với hàng xóm, với những người trong xã hội, trong gia đình, bản thân, cha mẹ và con cái. Trong những cảnh sống đó đều là những dịp để làm chứng đức tin như Giô-suê đã nói “phần ta và cả nhà ta, chúng ta sẽ phụng thờ Đức Chúa”.

Trong phúc âm đọc Chúa Nhật trước đây, Chúa Giêsu làm phép lạ bánh hóa nhiều, Chúa Giêsu cho đám dân chúng ăn “Bánh bởi Trời”, bánh manna mới. Dân chúng có hiểu “dấu hiệu” mà họ đang trông thấy không? Họ có thấy Chúa Giêsu là bánh hằng ngày dẫn đưa họ đến Đất Hứa mới không? Đối với những người theo Chúa Giêsu, phần đông không hiểu các phép lạ Ngài làm. Mặc dù Chúa Giêsu hứa là lời Ngài sẽ cho họ sự sống mới, và chính Chúa Giêsu là sự sống cho họ, thế là họ rút lui và không theo Ngài nữa.

Phúc âm hôm nay làm chúng ta ngạc nhiên. Thường thì những người chống đối Chúa Giêsu là những tư tế và biệt phái. Nhưng hôm nay chính những môn đệ theo Ngài không chấp nhận lời Ngài. Họ không hiểu những lời Chúa Giêsu nói là sự thật, “Thế thì anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao?” Nghĩa là Ngài từ bởi Trời xuống, và Ngài sẽ về lại Trời. Cũng như Giô-suê, Chúa Giêsu để các môn đệ tự chọn. Họ muốn theo Ngài hay chọn “trở về lối sống cũ trước kia, và không theo Ngài nữa”, Chúa Giêsu không muốn thay đổi ý muốn của họ.

Nếu Chúa Giêsu buộc các môn đệ chấp nhận lời Ngài thì từ trong thâm tâm họ cũng chấp nhận được. Nếu Ngài làm như vậy, thì hóa ra họ bị thu hút bởi chính Ngài, nên họ dể dàng chấp nhận những lời Ngài dạy dỗ. Họ có thể đặt qua một bên những gì nghe có vẻ chướng tai đối với họ, như ăn thịt và uống máu Chúa Giêsu. Nhưng lòng tin vào Chúa không chỉ là một sự chấp nhận không thôi, mà còn phải làm chứng bên ngoài nữa mới rao giảng được lời Chúa cho kẻ khác. Vì thế chúng ta nên tự hỏi mình: Chúng ta có thật tâm tin tưởng tất cả những lời Chúa Giêsu nói với chúng ta hôm nay không? “Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống”. Nếu có, thì hảy sống bằng những lời đó để chứng tỏ đức tin của chúng ta cho kẻ khác.

Khi chúng ta chịu phép Thánh Tẩy, chúng ta được xức dầu “để trở nên tư tế, ngôn sứ, và vương giả”. Bởi thế đời sống của chúng ta phải như thế nào? Trên thế giới có nhiều người rất tốt, và rất tận tâm, nhưng họ không tin Chúa Giêsu. Nhưng đức tin chúng ta đòi hỏi chúng ta nhiều hơn là chỉ nên “người tốt và tận tâm”. Chúng ta phải là những ngôn sứ. Chúng ta được gọi để rao giảng lời Chúa trên trần gian. Chúng ta được gọi làm theo Chúa Giêsu. Trở nên những Kitô Hữu trung thực có ảnh hưởng trong xã hội, để làm ngôn sứ trong thế gian.

Trọng trách làm ngôn sứ không phải chỉ thuộc về những chứng nhân đức tin trong Giáo hội, mà thuộc về tất cả giáo dân. Hôm nay chúng ta được nhắc lại điều chúng ta đã chọn trước kia. Và một lần nữa chúng ta được dịp dấn thân cho Chúa Giêsu, và lời Ngài là “Thần Khí và sự sống”. Nếu chúng ta chấp nhận lời Chúa Giêsu, thì chúng ta cũng chấp nhận trọng trách làm ngôn sứ. Chúng ta phải làm chứng đức tin trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống. không những chỉ trong một giờ vào ngày Chúa Nhật, nhưng phải đầy tràn trong đời sống hàng ngày của chúng ta. Chúng ta phải dùng lời nói và việc làm để tuyên xưng Chúa như Giô-suê vậy “phần ta và cả nhà ta, chúng ta sẽ phụng thờ Đức Chúa”.

Chúa Giêsu nói rõ là “không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho”. Nói cách khác là riêng phần loài người, nếu không có đức tin trợ giúp, thì chúng ta không thể hiểu và chấp nhận sự sống được. Chỉ có Thần Khí Chúa mới làm cho chúng ta chấp nhận được lời dạy dỗ của Chúa Giêsu. Thế nên cần phải có ơn Chúa. Không phải những người được mời gọi đều chấp nhận ơn ấy, hoặc sẵn sàng sống ơn ấy. Như trong phúc âm hôm nay chúng ta thấy có môn đệ bỏ Chúa Giêsu. Vì thế chúng ta cần phải sửa đổi cách chọn lựa và các chuẩn mực khác trong đời sống dưới sự hướng dẫn của lời Chúa và Thần Khí Ngài. Đó là điều rất khó đối với “thân xác” chúng ta vì nó trái với thế gian.

Hôm nay Chúa Giêsu đến với chúng ta lần nữa trong lúc chúng ta quây quần lắng nghe lời Ngài và ăn uống chính thân mình Ngài. Và Ngài sẽ hỏi chúng ta là có quyết định dấn thân theo Ngài chưa? Hãy cùng nói lên lời ông Simon Phêrô “Thưa Thầy, bỏ Thầy con đi với ai? Vì Thầy mới có lời đem lại sự sống đời đời.”

Lm Jude Siciliano, OP
Chuyển ngữ FX Trọng Yên, OP

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 21.08.2009. 00:47