Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Bài Giảng của LM Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang trong Thánh Lễ Tạ Ơn: 50 Năm thành lập Giáo xứ Mỹ Á

§ Lm Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang

Giáo xứ Mỹ Á (thuộc xã Vinh Hải, huỵên Phú Lộc, tỉnh Thừa thiên Huế), được thành lập ngày 23 tháng 8 năm 1959, dưới thời Đức Cha Urrutia Thi, Giám mục Giáo Phận Huế. Sau khi được thành lập, giáo xứ Mỹ Á đã có được 5 đời linh mục quản xứ. Năm Mậu Thân (1968), Nhà Thờ Mỹ Á bị chiến tranh tiêu diệt hoàn toàn.

Hiện nay, Giáo xứ Mỹ Á thuộc về Giáo xứ Vinh Hoà (xã Vinh Hiền, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên Huế). Linh mục Quản xứ Vinh Hoà hiện nay là Linh mục Vinh Sơn Lê Phủ Ngọc Trãn.

Anh chị em thân mến,

Hôm nay, ngày 23 tháng 8 năm 2009, là đúng 50 năm ngày thành lập Giáo xứ Mỹ Á chúng ta: ngày 23 tháng 8 năm 1959. Lúc đó, chính Đức Cha Giáo Phận Huế, là Đức Cha Urrutia Thi, đến tận Mỹ Á nầy, rửa tội cho 89 người đầu tiên lãnh nhận Đức Tin.

Thánh Lễ hôm nay, là Thánh Lễ Tạ Ơn vì hồng phúc 50 năm Đức Tin của Giáo xứ Mỹ Á, một giáo xứ có một điểm rất đặc biệt, mà có thể là rất ít giáo xứ nào có, đó là khi mới được thành lập, vừa vươn lên thì gặp khó khăn quá lớn, và theo như nhiều người tưởng, thế nào cũng bị xóa sổ!

Nhưng không ngờ! Không ngờ 50 năm sau: vẫn còn giáo xứ Mỹ Á.
Nhưng không ngờ! Không ngờ 50 năm sau: vẫn còn có những giáo dân Mỹ Á.
Lạy Chúa, việc Chúa làm thật quá lạ lùng, không ai lường được!
Thánh Ý Chúa thật nhiệm mầu, không ai thấu nổi!

Đầu tháng 12 năm 1963, trong lúc giáo xứ Mỹ Á đang gặp khó khăn, Chúa quan phòng cho tôi về Mỹ Á, và tôi ở lại Mỹ Á hơn ba tháng, cho đến ngày 07 tháng 3 năm 1964. Như vậy, tôi đã có dịp sống với cộng đoàn giáo xứ Mỹ Á lúc đó trong một thời gian hơn ba tháng.

Trong thời gian nầy, tôi nhớ rõ là chúng ta đã cùng nhau mừng một lễ Chúa Giáng Sinh rất đặc biệt: bởi vì mặc dầu chúng ta không trang hoàng được gì nhiều cho nhà thờ bên ngoài, nhưng bên trong nhà thờ tâm hồn chúng ta, đức tin vẫn rạng chiếu, đức cậy vẫn kiên vững và đức mến vẫn dạt dào.

Về Ngày lễ Sinh Nhựt đặc biệt năm đó, năm 1963, tôi có làm một bài thơ để động viên tôi và để mến tặng cho những người đang sống với tôi tại Mỹ Á lúc đó. Nhan đề của bài thơ là: “Bài ta Ca”.

Tôi nghĩ rằng tâm trạng của tôi lúc đó cũng hết sức xao xuyến. Đang dạy học tại trường Thiên Hựu, bỗng được tin Mỹ Á có vấn đề, tôi được Bề Trên sai về Mỹ Á để xem coi tình hình, rồi lên. Nhưng vì tình hinh quá bất ổn và nguy hiểm, nên tôi đã phải ở lại Mỹ Á hơn ba tháng. Sức mạnh của cộng đoàn Mỹ Á chúng tôi lúc đó là cầu nguyện tha thiết, luôn động viên nhau sống nhẫn nhục, can đảm và phó thác cuộc đời của mình trong tay Chúa và Mẹ Maria.

Tôi xin đọc lên bài thơ nầy.

Cười lên! Hát lên! Bạn và tôi trên con đường dài nhân loại, tay nắm tay cùng ca!
Bài ta ca, ta ca lúc trời mai êm dịu, khi vừng đông vừa chiếu.
Bài ta ca, ta ca khi đêm về lặng lẽ khiến ta buồn, nhưng giọng ta vẫn vang lên lanh lãnh.
Bài ta ca, ta ca khi đời ta xuôi đẹp,
ta ca lúc cố gắng đè vai làm thân ta ngã quỵ,
và khi những đau xót của cuộc đời làm lời ta nghẹn ứa,
nhưng miệng vẫn cười,
môi vẫn hát và
lòng vẫn mở ra
để dâng lên Chúa bài ca: Bài Ca Của Chính Cuộc Đời Ta.

Sau hơn 90 ngày ở Mỹ Á, tôi được lệnh Đức Cha cho rời Mỹ Á vì lúc đó tình hình đã trở lại bình thường.

Về ngày lìa Mỹ Á để về lại trường Thiên Hựu ở Huế, coi lại sổ tay ghi ngày 07 tháng 3 năm 1964, tôi cảm động khi đọc lại những giòng chữ viết sau đây:

“Sau ba tháng về ở Mỹ Á, hôm nay, ngày 07/3/1964, tôi từ giả Mỹ Á lúc 02giờ 15 chiều. Tôi từ giả những người tôi quen tại đây: Ông Lan, anh Tín; ông Tư; ông Giáo; ông Ngổng; ông Hiếu, cha của Hạnh; ông Diệp; ông Tịch (ta rửa tội con); ông Đổng, ông Tương (chồng chị Khiết); ông Hý (cha Xoa, Túc), ông Mãn; ông Thoại; ông Hợi (cha Lập); ông Sắc (đau bụng); ông Huyến (cha Lược, Nhớ, Chót, Khứu, Vọng); ông Không, bà con ông Huyến; ông Hoan (em Tư); ông Tư (to lớn); ông Sơn (từ thiện); anh Sang (thợ may); anh Khương, anh Chớ, (lấy chị Xảo, anh của Nữ, Hoa, Đụt, con ông Quyện / ông Khanh, cha của Linh / Xuân, ở với Cha Lộc / Miễn, quen Chị Cân; Ông Sở / Đợi / Tương / ông Con (mua đò của Cha Lộc), em Muôn. / hai Chị Dòng Mến Thánh Giá: Chị Tánh và Chị Cân.”

Khi tôi lên Huế, thì cũng gần hè. Và hè năm 1964, tôi được đổi ra Thạch hãn, rồi Bố Liêu, tại Quảng Trị. Năm 1967, tôi được đổi về lại Huế, làm thư ký cho Tòa Giám Mục dưới thời Đức Cha Philiphê Nguyễn Kim Điền trong vòng 6 năm, cho đến năm 1972. Từ năm 1972 đến năm 2009, tôi được đổi ra lại Quảng Trị, làm quản xứ Diên Sanh, thuộc huyện Hải Lăng. Và hôm nay, sau 45 năm xa cách Mỹ Á, Thánh Ý Chúa quan phòng cho tôi gặp lại anh chị em giáo dân Mỹ Á tại đây.

Anh chị em thân mến,

Thánh Ý Chúa thật nhiệm mầu! Một sợi tóc trên đầu chúng ta rơi xuống, cũng do Thánh Ý Chúa sắp đặt.

Chúa sắp đặt trong sự khôn ngoan vô cùng của Ngài. Chúa sắp đặt trong sự yêu thương vô bờ vô bến của Ngài. Chính nhờ vậy mà tôi và anh chị em giáo dân Mỹ Á hôm nay mới gặp được lại nhau.

Chúng ta hãy yêu mến Thánh Ý Chúa!
Chúng ta hãy thờ lạy Thánh Ý Chúa!
Chúng ta hãy tung hô Thánh Ý Chúa!

Một người kia bị đắm tàu giữa biển khơi. Ông thoát chết nhờ vớ được một tấm ván. Gió đưa ông giạt vào một hoang đảo. Ông sống một mình trong một cái chòi do ông cố gắng dựng lên với vật liệu sơ sài. Hằng ngày ông cầu xin Chúa cho mình được về gặp lại vợ con thân yêu. Bỗng một ngày kia, cái chòi ông bị cháy: ngọn lửa đỏ rật, đưa vút những làn khói lên trời cao. Trước sự kiện nầy, ông tự nhiên cảm thấy quá buồn phiền. Ông nằm bệt xuống trên cát, mắt nhắm nghiền lại. Ông cảm thấy hầu như không còn sức nào để sống nữa. Ông tự nhủ: “Chúa ôi, sao Chúa không thương con? Sao Chúa cứ để cho con phải tuyệt vọng như thế nầy?” Bỗng ông giựt mình khi nghe tiếng còi của tàu hú và khi mở mắt ra, ông thấy một đoàn người đang tiến về phía ông. Họ nói: “Chúng tôi thấy khói báo hiệu từ hoang đảo nầy. Chúng tôi đến đây để cứu ông. Chúng tôi đưa ông về nước.” Nghe vậy, ông liền quá vui mùng và khóc nức nở vì thấy Thánh Ý Chúa quá lạ lùng, quá tuyệt vời!

Anh chị em thân mến,

Chúng ta theo Chúa không phải bằng bạc tiền, bằng danh vọng, bằng sung sướng vật chất, nhưng chúng ta theo Chúa bằng đức tin.

Có thể trong những bước đầu của cuộc hành trình đức tin, chúng ta thường sung sướng vì được Chúa ban cho đôi chút an ủi. Nhưng con đường đức tin nào cũng phải trải qua nhiều gian nan, thử thách. Chúng ta hãy noi gương Đức Mẹ, luôn trung thành theo Chúa, từ Hang Đá lạnh lẽo tối tăm đến Núi Sọ tang thương khủng khiếp. Trong mọi hoàn cảnh, nhất là những hoàn cảnh bi đát, Đức Mẹ vẫn luôn thờ lạy Thánh Ý Chúa, vẫn luôn yêu mến Thánh Ý Chúa, vẫn luôn trung thành theo Thánh ý Chúa.

Chúc anh chị em của Giáo xứ Mỹ Á, cùng với Đức Mẹ Maria, anh chị em hãy luôn đi trên con đường đức tin mà Chúa đã ban cho anh chị em: con đường đã 50 năm nay rồi, con đường sẽ đưa anh chị em đến hưởng hạnh phúc đời đời trên Nước Trời. Amen.

Lm Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang

Đọc nhiều nhất Bản in 25.08.2009. 23:20