Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Nói thêm về Phong Trào Thánh Linh và hiện tượng chữa lành té ngã

§ Lm Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn

Trước đây tôi đã viết một vài bài về Phong Trào Thánh Linh và việc chữa lành với hiện tượng té ngã và nói ú ớ của một số người tham dự.

Sau loạt bài này, một vài độc giả đã hiểu lầm cho là tôi nói xấu Phong Trào Thánh Linh và Canh Tân Đặc Sủng nên đã gửi cho tôi những tài liệu hoặc bài viết của một số Hồng Y, Giám mục kể cả Đức cố Giáo Hoàng Gioan-Phaolô II đã khen ngợi hay khuyến khích các Phong trào trên.

Đây mới chính là sự hiểu lầm- hay không hiểu đúng- của các độc giả nói trên về nội dung các bài viết của tôi. Vì thế, tôi thấy cần phải nói lại một lần nữa những gì tôi đã viết về vần đề “chữa lành, té ngã” và Phong Thào Thánh Linh để độc giả khắp nơi được rõ thêm một lần nữa.

I. Phong Trào Thánh Linh và Canh Tân Đặc Sủng (Spiritual Renewal Movement).

pentecost8.jpg

Đây là một Phong Trào có chủ đích rất tốt đã được Giáo quyền khuyến khích và khen ngượi. Đáng khuyến khích và ca ngợi vì Phong Trào đặt nặng việc cầu xin ơn Thánh Linh để canh tân không những đời sống cá nhân, đời sống cộng đoàn và mà cả đời sống của Giáo Hội nói chung nữa. Một mục đích tốt lành như thế thì ai dám hoài nghi hay phê phán được?

Nếu chúng ta đọc kỹ lịch sử Giáo Hội thì sẽ nhận rõ điều này : nếu không tin có Chúa Thánh Thần hoạt động âm thầm nhưng rất tích cực trong Giáo Hội thì Giáo Hội không thể có được bộ mặt thiêng liêng tốt đẹp như ngày nay. Đã có biết bao giai đoạn đen tối trong lịch sử Giáo Hội trong đó con thuyền của Thánh Phêrô đã nhiều phen bị chao đảo gần như đắm chìm xuống đáy đại dương vì những đợt sóng ngầm của tục hoá (secularism), của tham vọng quyền thế (kể cả tranh giành quyền thế trong nội bộ), vì lẫn lộn đạo với đời, vì những lầm lỗi của lãnh đạo thiếu khôn ngoan, thiếu sáng suốt, cũng như trước thách đố của bao tà thuyết nghịch đức tin Kitô giáo.

Chính vì vậy mà trong năm 2000, Đức cố Giáo Hoàng Gioan-Phaolô II đã hạ mình xin lỗi những ai mà Giáo Hội đã xúc phạm hay làm thiệt hại trong quá khứ. Tình trạng chia năm sẻ bảy trong Giáo Hội cho đến giờ này một phần cũng vì những lầm lỗi của Giáo Hội trong quá khứ. Nói thế không phải là “vạch áo cho người xem lưng” hay phủ nhận sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong Giáo Hội. Nhưng phải nói ngược lại là chính những lầm lỗi đó của Giáo Hội đã chứng minh hùng hồn sự hiện diện và ơn thánh hóa lạ lùng của Chúa Thánh Thần.

Thật vậy, Giáo Hội là “nơi Chúa Cha muốn qui tụ những ai tin kính Chúa Kitô... được thành lập trong thời cuối cùng và được biểu hiện lúc Chúa Thánh Thần ngự xuống” (Lumen Gentium no. 2). Giáo Hội là Thánh vì Chúa Kitô là Đầu. Nhưng những chi thể của Giáo Hội thì chưa là thánh, vì là những con người đầy yếu đuối, tội lỗi và bất xứng nhưng lại được chọn và sai đi . Chính vì bản chất yếu đuối cộng thêm ý chí tự do (freewill) mà Thiên Chúa luôn tôn trọng cho con người sử dụng, nên đã giúp giải thích lý do vì sao đã xảy ra những giai đoạn thăng trầm, những lầm lỗi của Giáo Hội trong quá khứ. Song chính vì có sự hiện diện và trợ giúp vô cùng hữu hiệu của Chúa Thánh Thần mà Giáo Hội đã được vực dậy khỏi những “yếu đuối con người” để đạt đến tình trạng hoàn hảo hơn như ngày nay. Hoàn hảo hơn là so sánh với quá khứ, chứ chưa phải là đã trọn hảo về mọi phương diện và trong mọi thành phần lớn nhỏ của Giáo Hội.

Tinh thần và gương sống khó nghèo của Chúa KItô vẫn bị chế nhạo bởi một số không nhỏ những tông đồ đang mê tiền của, vẫn chậy đôn đáo khắp nơi để kiếm đôla, bất kể liêm sỉ, chê cười. Thêm vào đó, lòng ham chuộng công danh, chức quyền, địa vị, lẫn lộn đạo với đời, làm tay sai cho thế quyền để trục lợi cá nhân, sao lãng việc bổn phận và nêu gương xấu... vẫn đang là những khối u (tumors) nguy hiểm trong cơ thể của Giáo Hội địa phương cần được giải phẫu và cứu chữa kịp thời, nếu không muốn trở thành ung thư, nguy tử.

Vì thế, nhu cầu canh tân và thánh hoá vẫn luôn luôn là đòi hỏi cấp bách không ngừng của Giáo Hội cho chính bản thân mình và cho con cái đang hiệp thông ở khắp mọi nơi.

Nói đến canh tân là nói đến ơn đổi mới của Chúa Thánh Thần, vì chỉ có Ngài mới có thể tạo ra những đổi mới, những chuyển biến sâu xa từ nội tâm con người mà thôi.

Chỉ cần đọc lại Sách Công Vụ Tông Đồ mô tả ngày Chúa Hiện Xuống thì ta sẽ thấy những “sự lạ lùng” Người đã làm nơi các Tông Đồ của Chúa Giêsu đang khiếp sợ đóng kín cửa nhà, không dám ra ngoài rao giảng Tin Mừng như Chúa đã truyền cho các ông trước ngày Ngài về Trời. Nhưng từ những người nhút nhát, u tối, các ông đã trở thành những người dũng mạnh, thông suốt, vì “ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần” (Cv 2:4). Họ đã tung cửa chậy ra ngoài đường phố, hùng hồn “loan báo những kỳ công của Thiên Chúa” cho dân chúng bằng những ngôn ngữ mà ai nghe cũng hiểu. Họ nói hăng say đến nỗi có những người đã chế nhạo rằng “mấy ông này say rượu rồi” (CV 2:13).

Đó là những sự lạ Chúa Thánh Thần đã làm nơi các Tông Đồ của Chúa Kitô trong Ngày Lễ Ngũ Tuần.

II. Phong Trào Thánh Linh chữa lành với hiện tượng té ngã, ngất sỉu, và nói ú ớ.

Từ lâu, trong và ngoài Việt Nam, đặc biệt ở một số Cộng Đoàn Việt Nam ở Mỹ hiện nay, đã có một số linh mục thực hành việc “chữa lành” trong những buổi cầu xin ơn Thánh Linh. Cầu xin ơn Chúa Thánh Thần thì đó là việc quá tốt, rất đáng khuyến khích, không ai có thể phê phán gì được. Ngược lại, phải cổ võ cho nhiều người siêng năng chậy đến với Chúa Thánh Thần để được soi sáng, thêm sức mạnh hầu biết sống đức tin, đức cậy và đức mến cách chính xác, sâu sắc và đẹp lòng Chúa hơn.

Tuy nhiên, cầu xin rồi làm trò “ảo thuật” như lấy tay dí mạnh vào trán của những người đang đứng nhắm mắt giơ hai tay lên cao để cho họ té ngã ra sau (có nhân chứng đã tham dự kể lại) thì chắc chắn không phải là nghi thức “chữa lành” hay sức dầu (anointing) nào của Giáo Hội. Và hiện tượng té ngã và nói lảm nhảm, ú ớ của một số tham dự viên thì chắc chắn cũng không phải là dấu chỉ Chúa Thánh Thần đã đến thăm viếng ai trong những buổi chữa lành đó. Chắc chắn như vậy! Tôi thách đồ ai trưng ra được căn bản giáo lý, tín lý hay Kinh Thánh nào chứng minh những hiện tượng trên là do Chúa Thánh Linh gây ra.

Chỉ có bằng chứng Kinh Thánh Trong Sách Công Vụ Tông Đồ cho thấy là trong ngày lễ Ngũ Tuần, khi Chúa Thánh Thần lấy hình lưỡi lửa đậu xuống trên từng Tông Đồ đang tụ họp cầu nguyện trong nhà và “ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần” (Cv 2,4) nhưng không một ai bị té ngã, ngất sỉu và miệng lâm râm nói ú ớ những gì không ai hiểu được. Ngược lại, họ được ban cho ơn ngôn ngữ đặc biệt để “bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả năng Thánh Thần ban cho” (Sđd, 2,4)

Các tiếng khác ở đây là các ngôn ngữ của các sắc dân “Pác-thi-a, Mê-đi-a, Ê-lam, Mê-xô-pô-ta-mia, Giuđê, Ca-pa-đô-kia, Pon-tô và A-xi-a, Phy-gi-a, Pam-phy-li-a, Ai Cập, Rôma...  Thế mà các Tông đồ bỗng nhiên nói được các ngôn ngữ này khiến họ sửng sốt, thán phục hỏi nhau : “những người đang nói đó không phải là người Ga-li-lê cả ư ? Thế sao mỗi người chúng ta lại nghe họ nói tiếng mẹ đẻ của chúng ta?” (Sdd, 2, 7-8)

Đó là “ơn nói tiếng lạ” mà Chúa Thánh thần đã ban cho các Tông Đồ khi Ngài hiện xuống trên họ xưa kia. Tuyệt đối, không một ai đã bị xô ngã và nói lảm nhảm những gì không ai hiểu được như một số người té ngã và tin là “đã được ơn Thánh Linh trong những buổi cầu nguyện chữa lành” kia.

Nhưng nếu té ngã, ngất đi ít phút, nói lảm nhảm, rồi khi tỉnh dậy cảm nhận được điều gì mới lạ, nhận ra được hướng đi mới trong đời sống thiêng liêng của mình thì có thể coi đây là ơn đặc biệt của Chúa Thánh Thần. Ngược lại, nếu không cảm nhận được điều gì hết mà chỉ có té ngã do tác động tâm sinh lý nào đó gây ra, thì có ích lợi gì về mặt thiêng liêng, hay tâm linh ?

Chắc chắn Chúa Thánh Thần không bao giờ làm những việc vô lý, vô bổ cho ai. Cũng không bao giờ làm trò ảo thuật, xô ngã người này, không làm ngã người kia khiến họ thất vọng hoang mang ra về. Thực tế là không phải tất cả những ai tham dự “chữa lành” đều được té ngã và “nói tiếng lạ” (nói ú ớ không ai hiểu). Những người được té ngã thì tự cho là được ơn Thánh Linh, còn những người không ngã thì thất vọng vì nghĩ là không được ơn và không tin nữa. Đây là thực trạng của những ai đã và đang tham dự những buổi “cầu nguyện chữa lành” kia.

Cũng cần nói thêm là trên một vài kênh truyền hình Mỹ, cũng có những màn trình diễn “chữa lành” của một số “ảo thuật” truyền bá phúc âm (TV Evangelists). Họ sắp xếp cho vài người ngồi xe lăn trên sân khấu. Rồi “ảo thuật gia” chạy đến nói với họ : anh hãy nói to lên rằng 'tôi tin Chúa Giêsu là Cứu Chúa và tôi được chữa lành' (I believe in Jesus, my Savior and I am healed). Rồi ảo thuầt kia cầm tay kéo anh “tàng tật” ngồi xe lăn đứng lên, anh này đứng dậy và nhẩy tưng tưng, miệng la lên “I am healed! (Tôi được lành rồi) Allleluia! Alleluia!” Đây là trò ảo thuật rẻ tiền của một số tay thuyết giảng kinh thánh trên truyền hình và chắc chắn không lừa dối được ai.

Là tín hữu Chúa Kitô trong Giáo Hội Công Giáo, chúng ta cần lưu ý điều quan trọng này: chữa lành (healing) cũng nằm trong Sứ Vụ (Ministry) rao giảng của Chúa Giêsu xưa kia. Kinh Thánh Tân Ước kể lại biết bao lần Chúa đã chữa cho người câm, người điếc, đui mù, què được lành, kể cả cho kẻ chết được sống lại. Nhưng chắc chắn đây không phải là mục đích chính của Chúa khi đến trong trần gian này. Chúa đến không phải để tiêu diệt sự đau khổ, mà ngược lại, đã dùng chính sự đau khổ để cứu con người khỏi chết và đau khổ đời đời qua khổ nạn thập giá của Ngài.

Như thế, đau khổ tinh thần và thể xác có giá trị cứu rỗi trong Chương Trình cứu chuộc nhân loại của Thiên Chúa thực hiện nhờ Chúa Kitô. Chúa Giêsu có chữa lành cho nhiều người, vì Ngài muốn tỏ uy quyền của mình là Thiên Chúa và cũng để tỏ lòng thương xót, thông cảm đối với những nạn nhân của bệnh tật, tai ương và nghèo đói để mời gọi chúng ta tiếp tay với Ngài thương giúp những anh chị em đồng loại xấu số, bệnh tật, nghèo đói ở khắp nơi trong xã hội ngày nay (x. Mt 25 : dụ ngôn ngày phán sét chung).

Khi gặp gian nan, khốn khó, nhất là bệnh tật, tai ương thì chúng ta phải chạy đến cùng Chúa để xin cứu giúp ủi an. Điều này rất đẹp lòng Chúa vì nó nói lên sự trông cậy, tín thác của chúng ta nơi lòng thương xót vô biên của Ngài. Tuy nhiên, chúng ta phải sẵn lòng và vui lòng đón nhận thánh Ý Chúa trong những hoàn cảnh khó khăn này. Nghĩa là không nên bắt buộc Chúa phải làm phép lạ để đáp ứng ngay những đòi hỏi hay nhu cầu của mình mà phải phó thác cho sự khôn ngoan và lòng thương xót của Chúa, để tuỳ Người định liệu phần tốt cho ta.

Do đó, khi cầu xin ơn Thánh Linh thì phải tha thiết và thành tâm xin Chúa Ngôi Ba soi dẫn và giúp chúng ta luôn bước đi theo Chúa Kitô là “Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” (Ga 14:6) cũng như được an tâm vững mạnh trước mọi khó khăn thách đố.

Cầu nguyện với tâm tình này thì chắc chắc Chúa Thánh Thần sẽ không thể từ chối lắng nghe và ban nhiều ơn sủng của Ngài để giúp ta sống đức tin vững mạnh hơn. Hoa trái hay kết qủa của việc cầu xin này thì chắc chắn phải là bình an và phấn khởi trong tâm hồn chứ không thể chỉ là té ngã, ngất sỉu rồi nói lảm nhảm những gì chính mình và người khác không hiểu được. Những hiện tượng này, dù có xảy ra cho một số người tham dự các buổi “Thánh linh chữa lành” kia, nhưng chắc đã do một tác động tâm sinh lý nào nào đó mà người chủ sự đã khéo léo gây ra được, chứ chắc chắn Chúa Thánh Thần không làm việc này vì vô lý và vô nghĩa như đã nói ở trên.

Tóm lại, tôi hoàn toàn không tin hiện tượng “té ngã, nói ú ớ” là dấu chỉ của Chúa Thánh thần ban cho những người tham dự những buổi cầu xin Thánh Linh chữa lành do một số linh mục đang cổ võ và thực hành ở nhiều nơi hiện nay, nhằm mê hoặc những người dễ tin, muốn tìm gặp Chúa bằng dấu lạ giả tạo bề ngoài.

Lm Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 28.05.2008. 14:01