Trích từ Dân Chúa

Bà Therese Neumann: nhà thần bí và được in năm dấu thánh (4)

Harnett

Buổi phỏng vấn bà Therese Neumann

Dưới đây là bài phỏng vấn bà Therese Neumann của ông Harnett, chủ bút tờ báo Air Force của quân đội Mỹ đóng ở Đức. Ông Harnett nói:

ThereseNeumann3.jpgTay phải của bà Therese Neumann mang Dấu Thánh

“Tôi ở Đức được gần một năm, và được chỉ định làm chủ bút tờ Air Force. Khi đọc bản tin tường thuật về bà Therese Neumann từ tờ báo Time, tôi rất tò mò muốn tìm hiểu về người phụ nữ đặc biệt này. Vả lại, tôi cũng muốn tìm kiến một đề tài hào hứng về con người cho tờ báo quân đội, nên tôi đã vào thư viện của trại không quân ở Landsberg để tìm tài liện nói về bà. Tôi cũng liên lạc để xin có được buổi phỏng vấn bà. Tôi may mắn được bà chấp thuận.

“Trước khi gặp bà, tôi được cho biết là bà Therese Neumann không đồng ý cho bất cứ ai chụp hình bà. Do đó, tôi đã cố tình dấu một máy chụp Minox loại nhỏ vào trong bìa của cuốn sổ ghi chép, và sẽ “bí mật” chụp một số hình về bà.

“[…] một vài phút sau, một bà ra mời chúng tôi vào phòng bà Therese Neumann. Bà Therese Neumann thân mật chào và mời chúng tôi ngồi. Sau khi người thông dịch giới thiệu xong. Tôi xin được bắt đầu phỏng vấn:

Hỏi (H): Thưa bà Therese Neumann, bà có thể cho chúng tôi biết về bà và gia đình của bà không?

Therese Newmann (TL): Tôi là con cả trong gia đình có 10 người con. Tôi có năm em gái và 4 em trai. Tôi sinh ngày 9.4.1898. Hôm đó là Thứ Sáu Tuần Thánh. Gia đình chúng tôi nghèo. Cha tôi là một thủy thủ và cũng làm thêm một chút nghề nông trại. Cha chúng tôi phải rất vất vả để nuôi nấng chúng tôi, cho đến khi chúng tôi lớn đủ để giúp đỡ người.

H: Bà chưa và không bao giờ lập gia đình. Điều này có đúng không?

TH: Đúng. Tôi muốn trở thành một Nữ Tu truyền giáo. Nhưng lần đầu tiên tôi có ý tưởng này, thì cha tôi lúc đó đang ngoài mặt trận, và xin tôi ở nhà cho đến khi người trở về, vì tôi là con cả. Khi cha tôi trở về từ chiến tranh, tôi bị bệnh nằm trên giường, và không thể học, để trở thành một Nữ Tu truyền giáo.

H: Tôi hiểu các dấu thánh bà đang mang, xuất phát từ những bệnh tật bà có trong giai đoạn đầu của cuộc đời bà?

TH: Phải, tôi đã gặp nhiều tai nạn và bệnh tật. Khi tôi được 20 tuổi, ngôi nhà của người hàng xóm bị cháy, và có nhiều người chạy tới cứu giúp. Tôi cũng tới và làm công việc chuyền các sô nước cho một người đàn ông, để ông chữa lửa. Lửa cháy thật lâu, và chúng tôi phải làm việc rất vất vả. Sau một số lần chuyền sô nước, tôi đột nhiên cảm thấy đau nơi lưng, và tôi rất đau đớn khi phải đứng thẳng lên.

Một vài ngày sau, tôi trượt té nơi bậc xuống hầm rượu ở nhà. Đầu tôi đụng mạnh xuống nền xi măng. Khi tôi tỉnh lại, tôi hầu như không nhìn thấy gì nữa.

H: Bà có ý nói tai nạn đã khiến bà không nhìn thấy gì nữa?

TH: Hầu như không thấy gì nữa. Rồi năm tháng sau, tôi bị ngã lần thứ hai từ cây thang ở chuồng ngựa. Sau lần ngã này, lưng tôi bị đau trở lại. Đôi khi tôi bị bất tỉnh hàng giờ, và đôi khi nhiều ngày. Chẳng bao lâu, chân tôi bị bại liệt, và tới tháng 3.1919, tôi bị mù hoàn toàn và nằm liệt giường.

H: Người ta nói, bà ăn chay bằng cách không ăn không uống từ năm 1926.

TH: Không hẳn là ăn chay. Ông thấy đó, vào năm 1919 khi tôi hoàn toàn bị liệt giường, tôi cảm thấy không thể nuốt được thức ăn. Cho nên bác sĩ nói tôi chỉ ăn bằng chất lỏng. Rồi đến năm 1923, tình trạng bại liệt lan tới cuống họng của tôi. Tới năm 1926, tôi không thể dùng được bất cứ loại thức ăn gì, và tình trạng này kéo dài tới ngày nay.

H: Xin bà cho chúng tôi biết khi nào bà bắt đầu nhận dấu thánh?

TH: Trong nhiều năm bị liệt giường, tôi đã có những thị kiến về thánh nữ Terêsa Hài Đồng (gọi cách thân mật là Bông Hoa Nhỏ). Trong một thị kiến, thánh Terrêsa hỏi tôi: “Hỡi Resl [tên của bà], em có muốn được khỏe lại không?” Tôi trả lời “Bất cứ điều gì tốt: sự sống, sự chết, sức khỏe hay bệnh tật. Con chỉ muốn điều Chúa muốn”.

H: Tình trạng sức khỏe của bà có khá hơn không?

TH: Từ đó, vào mỗi ngày lễ kính thánh Têrêsa HĐ, sức khỏe của tôi được thấy mỗi lúc một khá hơn.

H: Và thị kiến có lại nữa không?

TH: Ngày 29.4.1923 là ngày Đức Thánh Cha Pio IX tôn phong Chân Phước cho Bông Hoa Nhỏ, mắt tôi được sáng trở lại.

H: Còn bệnh bất toại thì sao?

TH: Hai năm sau, khi Đức Thánh Cha phong thánh cho thánh Têrêsa Hài Đồng Giesu, thì bệnh bất toại của tôi biến mất. Chứng thối rữa vì nằm liệt giường biến mất. Các vết thương và vết bầm tím nơi khủyu tay trái, đầu gối chân trái và hông bên trái [gây lên vì nằm liệt giường] tất cả đều biến mất. Lớp da mới mọc lên nơi các vết xẹo.

H: Dấu thánh xuất hiện lần dầu tiên vào giai đoạn này?

TH: Trong mùa Vọng năm 1926, tôi có thị kiến về Chúa Giesu trong Vườn Cây Dầu. Đồng thời, tôi cảm thấy đau nhói nơi ngực, và tôi cảm thấy sự gì đó nóng chạy xuống phía bên trái của thân mình tôi. Đó là máu. Máu chảy ra từ phía bên trái. Tôi rất sợ khi nghĩ tôi bị một chứng bệnh mới. Nên tôi quyết định không nói cho cha mẹ tôi. Rồi ngày thứ Sáu tiếp sau, tôi được thị kiến cảnh Chúa bị hành hạ, và vết thương bắt đầu chảy máu trở lại.

Vào ngày thứ Sáu Tuần Thánh, trên mu hai tay và hai chân của tôi xuất hiện những vết thương mở ra. Cha Naber được mời tới để cho tôi chịu các Bí Tích sau hết, vì mọi người đều nghĩ tôi sắp chết. Máu ngừng chảy một lúc, nhưng chỗ bị loét ra thì không lành lại.

H: Các vết thương chỉ có ở bên ngoài, hay đâm hẳn qua chân tay bà?

TH: Vào năm 1927, các vết thương đâm thủng tay chân tôi. Các vết thương cũng xuất hiện nơi lòng bàn tay và lòng bàn chân tôi nữa.

H: Và bà mang các vết thương đó cho tới nay?

TH: Đúng vậy.

H: Cha mẹ bà có biết tất cả sự việc này không?

TH: Ngay khi các ngài khám phá ra, các ngài liền gọi cha Naber tới nhà và chỉ cho ngài xem các vết thương. Ngài nói, các vết thương thì giống như khi Chúa bị đóng đanh.

H: Thưa bà Therese Neumann, bà nói, bà không ăn và không uống từ năm 1926. Có bao giờ bà cảm thấy đói không?

TH: Tôi hoàn toàn không muốn ăn. Tôi tin tưởng đó là ý muốn Thiên Chúa để tôi không nên ăn hoặc uống.

H: Xin cho tôi biết, Bà có kinh nghiệm về những vận hành của ruột bà không?

[đến đây, người thông dịch do dự. Tuy nhiên, bà Therese Neumann hiểu được ý muốn hỏi, nên bà đã trả lời]

TH: Ý ông muốn nói là tôi có đi vệ sinh không chứ gì? Không, tôi không đi vệ sinh từ năm 1930.

H: Tôi không hiểu lắm. Bà nói, bà ngưng ăn uống từ năm 1926. Bây giờ bà nói, bà không đi vệ sinh từ năm 1930. Bà có thể giải thích giai đoạn từ 1926 tới 1930, là giai đoạn bà đi vệ sinh bình thường, dù bà không ăn uống, không?

[Bà mỉm cười và nhún vai]

TH: Thiên Chúa có thể làm được mọi sự.

H: Bà có kinh nguyệt đều không?

[một lần nữa, người thông ngôn lưỡng lự, và lắp bắp chuyển dịch. Rõ ràng là anh rất bối rối].

TH: Tôi không có kinh nguyệt từ năm 1930.

H: Từ năm 1926, sức nặng của bà có thay đổi không?

TH: Không, vì hầu như lúc nào cũng như nhau. Đó là, ngoại trừ những cơn ngất trí vào thứ Sáu, khi tôi bị chảy mất từ 1.5 lít tới 2 lít máu, và bị mất từ 1.4 ký tới 1.8 ký, nhưng sức nặng trở lại bình thường rất nhanh chóng.

H: Thưa bà, bà có tin các dấu thánh này là một phép lạ không?

TH: Dĩ nhiên rồi, nếu không thì đó là cái gì?

Trước khi chúng tôi ra về, bà nói thêm như thể để cảnh giác tôi: “Có nhiều điều xấu viết về tôi. Tôi tin ông chỉ viết điều tốt lành”. Tôi trả lời, “Tôi sẽ viết về những gì tôi biết là sự thật”.

Trong lúc phỏng vấn, tôi đã bí mật chụp vài tấm hình về bà, cho nên bà không biết. Tuy nhiên, khi phim được đem đi rửa, thì không có tấm hình nào cả. Rõ ràng là có đủ ánh sáng trong phòng để loại máy ảnh của tôi có thể hoạt động tốt!?


Đọc: phần (1) - (2) - (3) & (4)

Harnett

URL: http://danchuausa.net/luu/ba-therese-neumann-nha-than-bi-va-duoc-in-nam-dau-thanh-4/