Trích từ Dân Chúa

Thư Gởi Thiếu Tướng Nguyễn Đức Nhanh

Nguyễn Kiên

Kính gởi thiếu tướng Nhanh, đại biểu Quốc Hội, thành viên của Thành ủy Hà Nội, thành viên của Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội, thành viên Hội đồng nhân dân thành phố Hà Nội và là Giám đốc Công an thành phố Hà Nội

Trải qua một thời gian khá dài xung quanh vụ việc xảy ra tại Giáo xứ Thái Hà, tôi thiết nghĩ cũng đã đến lúc phải tạm dừng rồi anh ạ. Tạm dừng để có những cuộc đối thoạị rõ ràng và minh bạch hơn, trước người dân nước Việt chứ không riêng gì những người giáo dân ở Giáo xứ Thái Hà.

Cái thời "chỉ nghe đài đọc báo của ta" đã qua lâu rồi, giờ là lúc người ta truyền tai nhau rằng "hãy đến mà xem". Vâng, họ đã đến và đến ngày một đông hơn bất chấp những cơn mưa, bất chấp nhưng sự đe doạ, theo dõi từ phía chính quyền. Và rồi họ đã thấy, sự thật vẫn là sự thật.

Thật sự tôi thấy tội các chiến sĩ Công an làm nhiệm vụ trong suốt thời gian qua, có thể họ cũng không muốn làm điều đó, nhưng họ bắt buộc phải làm vì nghĩa vụ, bất chấp mưa gió và mệt mỏi. Cũng giống như những anh chị em phóng viên nhà báo từ phía Nhà nước gởi đến, đó là nghề của họ, là công việc để họ mưu sinh, đồng thời cũng là vì nghĩa vụ, nghĩa vụ cống hiến cho nước nhà.

"Nhà nước của dân, do dân và vì dân", như vậy phải chăng Nhà nước phải biết lắng nghe tiếng nói của người dân??? Nhà nước cầm quyền nhưng phải biết rằng người dân mới là người có quyền hơn hết, bởi Nhà nước cũng do dân tin tưởng lập ra phục vụ vì lợi ích chính đáng của dân, dân là nòng cốt. Như vậy lợi ích của người dân là gì nếu Nhà nước không muốn lắng nghe những điều dân nói, khi Nhà nước làm điều không hợp lòng dân? Sự dồn nén bực tức trong người rồi có lúc cũng sẽ bộc phát, huống chi đây không phải là một người, nhưng là một cộng đoàn. Đừng úp úp mở mở nữa, vì đó không phải là cách giải quyết tốt nhất và đúng nhất từ phía nhà nước. Mọi sự thật trước sau rồi cũng được tỏ hiện nơi ánh sáng, anh hãy tin điều đó, không sớm thì muộn...

"... một anh Công an Phường xuất hiện, thay mặt chính quyền để giải quyết vụ việc...". Xin hỏi anh có khi nào anh tự đặt mình vào vị trí của anh Công an đó để nghĩ không? Phải giải quyết cái gì và giải quyết như thế nào? Vì tôi dám chắc anh Công an phường kia cũng vì nghĩa vụ chứ không mong muốn mình là người "chịu trận", trong khi những người cầm quyền cấp trên lại chẳng thấy đâu. Anh ta là một người gan dạ hơn ai hết, có vậy anh ta mới dám đứng ra "thay mặt chính quyền để giải quyết vụ việc", và suy cho cùng cũng vì anh ta không còn sự lựa chọn nào khác cho bản thân mình.

Ai cũng mắc sai lầm, nhưng không phải ai cũng thấy và dám đứng ra nhận khuyết điểm từ sai lầm đó của mình. Và nếu đó lại là một sai lầm nghiêm trọng ảnh hưởng đến nhiều người. Theo anh thì cách giải quyết nào là tốt nhất??? Đôi khi tôi thấy câu xin lỗi lại là câu nói hay nhất và tốt nhất những lúc như thế, vì chí ít điều đó cũng giúp ta sống thật với lòng mình hơn.

Suốt thời gian qua theo dõi trên đài báo xung quanh vụ việc xảy ra tại Giáo xứ Thái Hà, tôi thấy chẳng có gì ngoài những lời nói thiếu khiếm nhã từ phía đài báo dành cho các Cha và cho người dân Giáo xứ Thái Hà nói riêng, cho những ngưòi đến đó cầu nguyện nói chung. Chắc mọi ngưòi dân nước Việt sau khi nghe đài, đọc báo cũng biết như thế chứ không riêng gì tôi. Nhưng liệu những điều đài báo đưa tin đó có phải là sự thật hay không, khi mà tất cả chỉ là thứ thông tin một chiều, không có căn cứ rõ ràng???. Và liệu ngưòi dân sau khi biết rõ, sự thật không phải như đài báo đưa tin thì sao nhỉ. Lúc đó chắc anh cũng như tôi, cũng chỉ biết gượng cười bỏ đi cho nhanh khi nghe người dân lên tiếng nói rằng: “đài nói láo, báo nói thêm... không tin được". Những điều này bản thân anh chắc rõ hơn ai hết.

Tôi thấy tội cho những nhà báo, những ngưòi đã tìm hiểu, phỏng vấn và đưa tin vụ việc Thái Hà. Chí ít sự việc chưa sáng tỏ cũng không nên dùng những lời nói thiếu khiếm nhã đó trên báo đài, vì suy cho cùng họ cũng được ăn học và thậm chí học cao hơn chúng tôi là đằng khác, họ biết họ phải nói như thế nào. vậy mà ... Họ đã quên mất cái điều mà họ cần phải học trước nhất, đó là "học nói" trong cái "tâm".

Đặt mình vào vị trí của các Cha và người dân Giáo xứ Thái Hà nói riêng và tất cả những ai đã đến chứng kiến sự việc xảy ra tại Giáo xứ Thái Hà nói chung, anh sẽ nghĩ gì và lo lắng điều gì cho người dân, sau khi họ đã tin tưởng cất nhắc anh lên vị trí hiện tại ?

Việc anh làm (...thuê xe chở 11 giáo dân tới Công an Hà Nội để "gặp mặt và làm việc" với thiếu tướng Nguyễn Đức Nhanh – Giám đốc Công an thành phố Hà Nội...) thực sự là điều đáng làm, nhưng sao không một Cha nào được biết??? Liệu điều anh đã làm đó có đúng không, hay còn có gì mờ ám như nhiều người đã nghĩ??? Tôi thiết nghĩ anh cần củng cố lại lòng tin của mình nơi mỗi ngưòi dân, bằng cách tổ chức một cuộc đối thoại rõ ràng, trực tiếp trước tất cả người dân nơi đây, để từ đó anh có thể nghe được hết những điều người dân muốn nói, những bức xúc mà người dân muốn bày tỏ. Và rồi anh cũng có thể giải oan cho chính mình nói riêng và cho toàn thể công an Thành phố Hà nội nói chung khi nghe người dân nói rằng: "lén lút, không minh bạch là cách làm của công an, chính quyền?"

Hi vọng anh sẽ sáng suốt hơn trong mọi việc, xứng đáng với sự tin yêu mà người dân dành cho anh.

Thân chào anh.

Nguyễn Kiên

URL: http://danchuausa.net/hiep-thong/thu-goi-thieu-tuong-nguyen-duc-nhanh/