Trích từ Dân Chúa

Email từ Hà Nội (3) ngày 4.1.2008: Vụ Tòa Khâm Sứ chắc phải còn nhì nhằng...

HP

Nguồn: chuacuuthe.com

Tòa Khâm Sứ 4.1.2008 -- Một trong những chuyện đầu tiên trong ngày của kẻ hèn này là xem thời tiết hôm ấy thế nào. Biết làm sao được vì còn sống còn phải lệ thuộc ông Trời. Nắng mưa nào phải chỉ là chuyện của Trời mà còn là chuyện liên can đến con người chúng ta. Lại nữa, chuyện ánh sao của Lễ Hiển Linh còn đấy: Chúa vẫn dùng dấu hiệu tự nhiên nào đấy để nói với con người thực tại siêu nhiên và nhiều người xưa nay vẫn nhìn điềm Trời mà đoán được ý Trời.

80104_300.jpg

Bấm vào hình để xem nguyên tập

Hôm nay trời đẹp. Nắng vàng và bớt lạnh.

Nhờ các phương tiện truyền thông mà người ta biết chuyện và số người đến cầu nguyện rải rác trong ngày càng đông. Nhiều người đi xe từ các tỉnh đến đây cầu nguyện cá nhân. Một số nhóm sinh viên có việc gì qua trung tâm thành phố cũng ghé lại cầu nguyện. Chúng tôi còn nghe một số nhóm giáo dân ở một các giáo xứ vùng Hà Tây, Hà Nam đang đòi lên Hà Nội đến Toà Khâm Sứ cầu nguyện với tư cách tập thể. Chắc rồi cũng sẽ đến lượt thôi nếu tình hình không sớm được cải thiện. Vì cầu nguyện là quyền và bổn phận của mỗi người mỗi cộng đồng giáo xứ trong Giáo Phận. Hiện nay chương trình cầu nguyện buổi tối thứ bảy và chủ nhật mới chỉ dành cho các giáo xứ trong thành phố Hà Nội.

Cả ngày dân Hà Nội phở lở vì được đọc thư ngỏ của Đức Cha FX Nguyễn Văn Sang, Giám mục Thái Bình mà nội dung tuyên bố hoàn toàn ủng hộ và hợp nhất với Đức Tổng Giám Mục, các đấng bậc và các anh chị em giáo dân trong Giáo phận Hà Nội…Hy vọng là sẽ có những tiếng nói khác tương tự trong vấn đề đòi đất đòi nhà này.

Nhiều đài báo và hãng thông tấn trong ngoài nước đã đưa tin về vụ cầu nguyện ở Toà Khâm Sứ. Chiều nay thêm phóng viên của hãng AFP đến tìm hiểu vấn đề. Gặp kẻ hèn này, anh hỏi: - Các bạn kéo dài chương trình cầu nguyện này tới khi nào? Kẻ hèn này trả lời: “Cầu nguyện là sự sống của chúng tôi. Chúng tôi sẽ cầu nguyện mãi mãi. Cầu nguyện cho đến chết. Riêng trong vấn đề nhà đất Toà Khâm Sứ này, chương trình cầu nguyện cho tới khi nào thì chúng tôi không biết. Nhưng chắc là sẽ chấm dứt cầu nguyện ở Toà Khâm Sứ khi chính quyền trả lại nhà đất ở đây cho Giáo Hội”.

Tối nay đúng giờ cầu nguyện có mấy nhân viên an ninh nai nịt gọn gàng đi xe máy tới. Mọi khi các đồng chí thường mặc áo rét hoặc veston, để đầu trần đi bộ hoặc taxi. Chắc hẳn hôm nay các đồng chí dùng xe máy và nai nịt sẵn sàng thế để dễ bề và nhanh chóng đeo bám theo những thợ chụp ảnh tự do.

80104_298.jpg

Có hai taxi đậu ngay trên phố mà không có ai bước ra khỏi xe khiến cho kẻ hèn này hồi hộp. Biết đâu chả có vài đồng chí đang ngồi trong nhìn gáy chúng em. Một hồi lâu thì hai người trong taxi bước ra đứng dựa thành xe đọc kinh lớn tiếng khiến nhiều người cảm động. Riêng kẻ hèn này thì không vội để tình cảm đánh lừa, vì đã có lần đi trên xe khách thấy xe đặt tượng Đức Mẹ ông nói với tài xế và những người ngồi quanh trước đây ông làm tình báo nay đã về hưu, nên cách nào đó ông có đạo, ông nói về nhiều giáo xứ ở các vùng, rồi ông đọc kinh sang sảng cho mọi người nghe. Riêng hai anh taxi hôm nay sao ngồi mãi trong xe về cuối khi gần kết thúc giờ kinh tối các anh mới bước khỏi xe? Sao hai anh đi hai xe khác nhau mà lại ra ngoài với nhau cùng lúc và đứng nhìn cùng kiểu? Tư thế của các anh nó thiếu tự nhiên thế nào ấy. Có ai thấy người Bùi Chu đạo đức chúng mình đang hành nghề taxi ở Hà Nội mà lại có thái độ như thế khi cầu nguyện chăng?

Khi các nam nữ tu sĩ đang dọn ghế kết thúc giờ kinh tối và khi các ngọn nến còn lung linh toả sáng trên hàng rào sắt toà khâm sứ, thì thấy một anh thanh niên ngoại quốc đi qua hỏi chuyện các nữ tu. Ngay lập tức có hai nhân viên an ninh quen mặt đi xe máy sáp lại. Ở đâu đó có một người đưa máy hình lên chụp. Hai hai đồng chí vù xe dông mất. May thay, cái máy của chúng tôi trong chế độ tối vẫn còn chộp được dáng người một anh quen mặt. (Xin xem hình).

Phải nói rằng ai mỗi khi dân mình đọc kinh, cầu nguyện, hát thánh ca thì gương mặt các nhân viên an ninh có mặt trên phố lộ vẻ rất căng thẳng và thái độ của họ rất bồn chồn. Chúng tôi bỗng nhớ chuyện trước đây người ta dùng nhạc Bethoven và Mozart trong một số công viên ở Canada để xua đuổi dân hút xách giật dọc. Kết quả là chỉ ít hôm sau, các đối tượng này biến mất khỏi các công viên, vì không chịu nổi các bản nhạc du dương, thuần khiết.

Chúng tôi tin vào hiệu lực của lời cầu nguyện. Chúng tôi tin rằng cầu nguyện là thượng sách. Phải chi các giáo dân tụ họp ở đây có hành vi gây mất trật tự công cộng thì các nhân viên an ninh còn có thể trấn áp và có thể mặc cho hành động của mình một chút chính nghĩa. Nhưng ở đây người công giáo không chủ trương bạo lực cách mạng như những người cộng sản. Họ lại không làm điều gì vi pham pháp luật, ngay cả các quy định liên quan đến trật tự trị an. Họ chỉ dâng hoa, đọc kinh và hát thánh ca và những hành động kiểu như thế này mới khiến các nhân viên an ninh quen nghề trấn áp đau đầu. Không những thế, chúng tôi tin rằng các cán bộ trong bộ máy chính quyền các cấp cũng đau đầu. Tất cả sẽ chỉ hết đau đầu khi nào họ trả lại nhà đất Toà Khâm Sứ.

Chúng tôi tin vào hiệu lực của lời cầu nguyện. Từ ngày 18.12 đến nay đã có bốn cuộc cầu nguyện tương đối đông đảo diễn ra vào tối ngày 18.12.2007, sáng ngày 20.12.2007, sáng ngày 25.12.2007 và sáng ngày 01.01.2008. Thực tế chưa có cuộc cầu nguyện nào có quy mô cấp Giáo Phận, quy tụ toàn thể các giáo xứ trong Giáo Phận và thời gian mới chỉ kéo dài 18 ngày. Vậy mà các phương tiện truyền thông quốc tế đã biết tới, Thủ tướng Chính phủ đã đến tận nơi thị sát và ông Trưởng Ban Tôn giáo chính phủ đã trả lời phỏng vấn BBC và qua đó BBC đã ngờ rằng có hướng giải quyết vụ Toà Khâm Sứ. Thực tế chưa có vụ việc nào tuơng tự liên quan đến đất đai của dân oan mà được các phương tiện truyền thông và đại diện chính quyền chiếu cố nhanh đến như vậy.

Câu chuyện hành lang, nguời bảo chính quyền sắp trả. Người bảo không. Có điều theo chúng tôi nghĩ thì chính quyền cũng đang lúng túng. Sự kiện cho đến giờ này quận, thành phố và chính phủ, chưa có cấp nào có một quyết định nào về chỉ ra hướng giải quyết và lộ trình giải quyết chứng tỏ chính quyền đang lúng túng. Sống lâu trong chế độ này ai chả biết sự yếu kém và thiếu hiệu quả trong việc giải quyết các vấn đề xã hội nói chung cũng như trong việc giải quyết từng sự việc cụ thể.

Tin hành lang từ giới công chức cho biết chính quyền đang lâm tình trạng quân đổ cho tướng, tướng đổ cho quân, trên đổ cho dưới, dưới quy cho trên: Trên bảo quận và thành phố cứng đầu cứng cổ không chủ động có thái độ tích cực trong việc đối thoại với nhà thờ để trên khỏi mất mặt và khỏi ảnh hưởng đến những vấn đề chiến lược của đất nước. Quận bảo thành phố và trung ương không có hướng giải quyết rõ ràng cụ thể khiến quận phải chờ đợi. Trong khi đó các phe phái trong mỗi cấp lại quy trách nhiệm cho nhau và đề xuất những ý hướng khác nhau mà chẳng ai dám quyết định chọn hướng nào vì ai cũng sợ trách nhiệm. Các nhân viên an ninh thừa hành cũng không dám mạnh tay vì chẳng biết ý hướng các cụ ở trên thế nào, không khéo mất chức thì xôi hỏng bỏng không, vụ thánh vật ở sông Tô Lịch hồi đầu năm ngoái cũng khiến khối người chùn tay khi chạm đến tôn giáo.

Trả thì bảo trả. Không trả bảo không trả. Đối với chính quyền tưởng là đơn giản mà thực tế lại không đơn giản. Trả là cái chắc! Nếu không trả thì sao? Thì sẽ có nhiều khó xử cho chính quyền: Một là các cán bộ còn phải tiếp tục căng thẳng khi phải nghe lời cầu nguyện. Hai là giáo dân từ các tỉnh thành đổ về Hà Nội cầu nguyện đông hơn. Ba là các buổi cầu nguyện này sẽ càng ngày càng tác động đến ý thức đấu tranh cho công lý của toàn thể dân chúng trong nước và người trong đạo ngoài đời sẽ lên tiếng ủng hộ. Thậm chí những người cùng cảnh ngộ theo luật đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu sẽ có những cuộc tập hợp tương tự. Bốn là chính quyền sẽ mất mặt trong lãnh vực đối ngoại, sẽ khó ăn nói trước cộng đồng quốc tế. Nhất là khi phái đoạn Hạ Nghị Viện Hoa Kỳ từ hôm qua đến hôm nay đã đến Việt Nam và đang ở Hà Nội đây, lỡ Hoa Kỳ lại đưa Việt Nam vào danh sách những nước cần quan tâm về vấn đề tự do tôn giáo thì khốn. Năm là ảnh hưởng đến làn sóng đầu tư vào Việt Nam, làm thiệt hại cho kinh tế quốc dân do giời đầu tư ngoại quốc thấy Việt Nam chưa thực sự có tự do tôn giáo và chưa thực sự tôn trọng tài sản của các tổ chức và cá nhân.

Tóm lại, theo phân tích của một số người thì nếu không vì công lý thì cũng vì cái lợi lớn, chính quyền sẽ có hướng giải quyết để trả lại nhà đất Toà Khâm Sứ cho Giáo Hội và trả càng sớm thì càng tốt cho Giáo Hội cũng như cho chính quyền. Nhưng theo chúng tôi ngay trong trường hợp có hướng trả lại thì vấn đề sẽ vẫn còn phức tạp. Chưa kể kinh nghiệm cho thấy chính quyền vẫn nói một đàng và làm một nẻo. Biết đâu họ chả có một bước lùi có tính ngoại giao để đạt mục đích nào đó trong khi phái đoàn Hạ Nghị Viện Hoa Kỳ đang ở Hà Nội này? Trong khi chờ đợi mọi sự hoàn tất như Chúa muốn và dân mong thì xin các ngài tiếp tục hiệp nhất và tỉnh thức với chúng tôi trong lời cầu nguyện./.

HP

URL: http://danchuausa.net/hiep-thong/email-tu-ha-noi-3-ngay-412008-vu-toa-kham-su-chac-phai-con-nhi-nhang/