Trích từ Dân Chúa

Báo cáo các sự việc diễn ra ở Thái Hà ngày 28 và 29/8/2008

Dòng Chúa Cứu Thế

GIÁO HỘI CÔNG GIÁO VIỆT NAM
Giáo xứ Thái Hà-DCCT Hà Nội
180/2 Nguyễn Lương Bằng, Đống Đa, Hà Nội

Hà Nội, ngày 29.08.2008

BÁO CÁO CÁC SỰ VIỆC DIỄN RA Ở THÁI HÀ
NGÀY 28-29.08.2008

Kính gửi: Đức Tổng Giám Mục Hà Nội
Đồng kính gửi: Cha Giám Tỉnh DCCT Việt Nam

Như Đức Tổng Giám Mục và Cha Bề Trên Giám Tỉnh đã biết: Ngày 27.08 công an quận Đống Đa khởi tố vụ án “gây rối trật tự công cộng và huỷ hoại tài sản công cộng”. Sáng ngày 28.08, chúng con nhận được tin công an đã gửi giấy triệu tập cho một số giáo dân.

Chúng con hiểu rằng sau khi các phương tiện truyền thông làm xong công tác chuẩn bị dư luận thì nay đã đến lúc chính quyền áp dụng bạo lực đối với giáo xứ chúng con.

Khoảng 9 giờ, một giáo dân báo tin rằng chồng bà đã bị bắt. Chúng con, các linh mục, tu sĩ và giáo dân liền đến gia đình ấy. Đó là gia đình ông bà Nguyễn Văn Lân ở phố Khâm Thiên, cách nhà thờ khoảng 5 phút đi xe máy. Khi đến nơi, chúng con thấy rất nhiều công an mặc quân phục và không mặc quân phục.

Chúng con thấy Bà Lân, tức là bà Lê Thị Hợi, đang bị công an cũng cưỡng chế lên cơ quan công an. Bà cương quyết không lên vì bà nói khi nào ông về bà mới lên. Thế là họ dùng người cưỡng chế. Chúng con lập tức phản đối vì thấy họ bắt người trái luật (Xin xem video các phóng viên đã quay được và phát trên internet). Chúng con nói với công an rằng nếu các anh quả quyết là bắt người hợp pháp thì xin mời vào bắt bà đi. Công an đi ra. Khoảng gần 11 giờ họ mang các quyết định bắt giam của Viện Kiểm sát và Công an quận Đống Đa đến nhà bà Lân và bắt bà đưa đi!

Khoảng hơn 11 giờ trưa cùng ngày chúng con thấy nhiều công an và dân phòng đến Linh địa Đức Bà, tức khu đất mà công ty May Chiến Thắng đang chiếm dụng của giáo xứ. Có một giáo dân ở Hoà Bình về Hà Nội theo lệnh “làm việc” của công an trước đó trong vụ án Toà Khâm Sứ. Chị tên Nhi. Một nữ công an yêu cầu chị Nhi theo chị về cơ quan công an. Nữ công an này nói là đã có lệnh triệu tập chị Nhi. Chị chưa muốn đi ngay, nhưng công an vào áp giải cưỡng chế đưa chị đi. Họ đưa chị đi đâu chúng con không biết. Nghe giáo dân nói rằng chị bị công an bắt vì liên quan đến vụ Toà Khâm Sứ.

Khoảng 14 giờ 30, chúng con lại được tin ông Lê Quang Kiệm bị công an bắt tại nơi ông bán hàng sơn mài. Anh con trai của ông nói rằng họ đưa ông về nhà định khám nhà. Nhưng vì người nhà khoá cửa lại không cho công an vào thế là họ giải ông đi luôn.

Khoảng 14 g 45 các linh mục, tu sĩ và giáo dân chúng con xếp hàng một ra trụ sở công an quận Đống Đa ở phố Thái Hà. Chúng con mong muốn được gặp ông Trưởng Công an quận để hỏi về các việc bắt các giáo dân: Tại sao chỉ là giấy triệu tập mà vừa gửi xong đã áp lực cưỡng chế bắt người ta đi ngay? Tại sao đi bắt người không có các quyết định hợp pháp mà đến khi bị phản đối mới làm giấy chữa cháy? Tại sao chỉ bắt những người kia trong khi chúng con hành vi như nhau, thống nhất về quyền lợi và trách nhiệm? Tại sao lại coi là vi phạm pháp luật việc chúng con tiếp cận tài sản sở hữu và quản lý của mình khi có nguy cơ chiếm đọat bất hợp pháp? Lấy cái gì để chứng minh bức tường dài 6 mét kia được xây dựng hợp pháp trên đất của giáo xứ? Tại sao lại hình sự hoá việc cầu nguyện ôn hoà của giáo dân bằng cách lợi dụng cái gọi là “gây rối trật tự công cộng” để khởi tố vụ án?,… vân vân.

Chúng con xin được vào trong trụ sở nhưng các nhân viên công an không cho, vì vậy chúng con phải đứng ngồi ở vỉa hè bên ngoài trụ sở công an quận, có hàng rào sắt di động, dây thừng vây quanh và cảnh sát vây quanh. Thỉnh thoảng chúng con đọc kinh cầu nguyện nho nhỏ tại chỗ mình đang đứng ngồi. Chúng con giơ các tấm bìa nhỏ có viết các dòng chữ “Phản đối bắt bớ dân lành”, “Chúng tôi đồng trách nhiệm”, “Phản đối bắt người vô tội”.

Chúng con liên hệ với công an, yêu cầu cho con ông bà Lân – Hợi được trao thuốc men và quần áo cho ông bà, vì hai người đều bị huyết áp và phải uống thuốc hàng ngày. Một cha trong số chúng con dẫn chị vào bên trong để trao đổi với công an. Các công an nói đồng ý và họ dẫn chị vào đi lòng vòng mấy lượt. Khoảng 30 phút sau chị trở ra mệt mỏi nói họ lại không cho gặp và không trao được gì cho bố mẹ chị!

Khoảng gần 1 giờ sau ông Vũ Công Long, Trưởng Công an quận ra gặp chúng con ngoài cổng, ông nói công an chỉ tiếp các đại diện là các linh mục. Nếu đồng ý thì vào bên trong. Chúng con không đồng ý. Ông đứng đó nói chuyện với chúng con. Chúng con nói với ông là chúng con đồng trách nhiệm, bổn phận và hành vi. Nếu có bắt thì bắt các linh mục chúng con chứ tại sao lại bắt dân lành? Giáo dân cũng tham gia chất vấn khi ấy ông đi vào bên trong trụ sở.

Trong cuộc nói chuyện chúng con cũng được ông Vũ Công Long cho biết là ông Lân mới chỉ bị tạm giữ để điều tra chứ chưa phải là bị bắt như bà Hợi, vợ ông. Biết ông đang ở đây, chúng con thống nhất cứ ở đấy đợi ông về, dù không được công an tiếp.

Thánh lễ chiều ở nhà thờ do cha Nguyễn Văn Lý, Quản hạt Hà Nội chủ tế. Lễ chiều và cầu nguyện ở linh địa Đức Bà xong, chúng con lại xếp hàng một đi ra chỗ các anh chị em đã đứng/ngồi từ ban chiều. Có cha Giuse Vũ Ngọc Ruẩn, Chính xứ Cửa Bắc mặc thường phục cùng đi với chúng con. Khoảng 20 giờ, đoàn người đến bên ngoài trụ sở công an quận Đống Đa.

Khoảng 20 g 15 phút chúng con thấy xe công an lao tới. Nhìn cái xe nhiều anh chị em cứ tưởng là xe chở những giáo dân bị công an bắt đến để trả tự do. Chúng con vỗ tay. Nhưng chúng con lầm. Trên các xe ấy, các cảnh sát chống bạo động trang bị đầy đủ, đội nón sắt, đi giầy đinh, tay cầm dùi cui điện. Họ xông vào nhóm giáo dân chúng con đang ngồi yên trong lòng vỉa hè tách chúng con ra và đánh đập. Cứ 5 hay 6 cảnh sát vây quanh một người rồi đánh. Nhiều anh chị em chúng con bị đánh bất tỉnh. Có cả các em thiếu nhi đi theo bố mẹ, ông bà cũng bị đánh.

Đối với các linh mục, các cảnh sát chỉ nói các cha về đi và giơ cái dùi cui điện xẹt lửa ngang mặt các linh mục chúng con ép chúng con lùi dần. Chúng con chỉ có cảm giác hơi tê tê và loá mắt. Tuy nhiên, có cha Antôn Nguyễn Văn Dũng bị một anh cảnh sát đánh trộm. Anh này lấy dùi cui thục vào mạn sườn cha khiến cha ngã sấp xuống, rồi anh lỉnh đi. Lúc cha gượng dậy thì áo dòng bị vướng vào vật gì đó trên vỉa hè khiến cha không dậy được, làm cho mấy bà già khóc lóc hô cảnh sát đánh cha và kêu xin Chúa cứu giúp.

Chúng con rất cảm động khi thấy các giáo dân yêu thương che chở chúng con. Khi cảnh sát cơ động nhảy vào, bất kể bị đánh đập, anh chị em giáo dân đã lao vào vây quanh chúng con để che chở và bảo vệ chúng con. Chính vì có nhiều giáo dân còn quyến luyến muốn bảo vệ chúng con cho nên đã có nhiều anh chị em bị đánh hơn.

Sau khi cảnh sát dùng bạo lực để giải tán chúng con, chúng con đưa các anh chị em bị đánh về nhà thờ bằng xe máy và taxi để chăm sóc. Tất cả chúng con cũng lũ lượt đi bộ về nhà thờ. Khoảng gần 21g chúng con có mặt ở nhà thờ rất đông. Chúng con cùng cầu nguyện trước tượng Đức Mẹ Lộ Đức ở sân và xin mọi người cầu nguyện, tha thứ cho những người đàn áp, đánh đập chúng con.

Hôm nay, 29.08.2008 nhiều người thân của những người bị đánh đến thông báo cho chúng con biết người nhà không đi làm được vì bị đánh nặng. Một số nạn nhân đi khám bệnh ở các bệnh viện. Bác sĩ hỏi nguyên nhân, giáo dân nói bị công an đánh. Các bác sĩ nói rằng: “dính vào các công an phiền phức lắm” và bác sĩ không viết giấy chứng thương cho cho các nạn nhân. Có người không nói bị công an đánh thì bác sĩ vẫn chứng thương. Một nạn nhân bị chấn thương não. Hôm nay bà vẫn nôn nao và đau đớn khóc lóc. Rất nhiều người khác đến nhà thờ cho chúng con xem các vết bị dùi cui điện đánh vào trán, vào đầu, vào mạn sườn, vào chân. Những vết thương thâm tím rất lạ.

Sáng hôm nay, 29.08.2008, ba anh em chúng con là Phêrô Nguyễn Văn Khải, Giuse Trần Văn Hưng và Antôn Nguyễn Văn Tặng cùng thân nhân một số người bị bắt đã ra công an quận Đống Đa để trao đổi về việc trấn áp, đánh người và bắt người tối hôm qua.

Chúng con ra lúc 8 g 30. Được công an trực mời vào phong trực ghi danh tính, mục đích, yêu cầu. Sau đó họ nói vì không hẹn trước nên không có người tiếp. Chúng con nói với người trực chúng con không có số điện thoại của cơ quan ở đây. Nhân tiện chúng con xin luôn số của công an quận để lần sau liên hệ thì anh cán bộ trực nói rằng số ở đây chỉ gọi nội bộ được thôi.

Họ nói chúng con 10 g 30 trở lại. Đúng giờ chúng con và thân nhân của anh Huy, một trong số những người bị bắt, đến phòng trực ở trụ sở.

Tiếp chúng con là ông Nguyễn Hữu Thắng, Phó Trưởng Công an Quận Đống Đa và hai cán bộ khác.

- Thứ nhất tại sao các giáo dân và các linh mục đang ngồi ở vỉa hè không làm gì mất trật tự mà lại đi đánh đập rồi bắt bớ? Tại sao công an khi giải tán giáo dân bên ngoài trụ sở công an quận lại đi trấn áp giáo dân bằng bạo lực? Tại sao lại đánh đạp dã man giáo dân như thế?

- Thứ hai: Các ông bắt bao nhiêu người thì vì lý do nhân đạo cho chúng tôi biết số lượng và danh tính để chúng tôi liên hệ với người thân của họ và tiếp tế cho họ. Vì giáo dân đông người đến bên ngoài trụ sở. Chúng tôi không biết rõ là những ai. Số người bị bắt thì trong lúc trời tối lại hỗn loạn cho nên chúng tôi cũng không biết. Người bảo 2, người bảo 3, người bảo 7, người bảo hơn 10. Tại sao lại bắt những người đấy đang khi họ cũng chỉ hành động như những người khác?

- Thứ ba: Tại sao các đơn thư chúng tôi kiến nghị liên quan đến việc giải quyết tranh chấp đất đai chưa được trả lời thì công an đã khởi tố vụ án, bắt bớ giáo dân?

Ông Nguyễn Hữu Thắng, Phó Trưởng Công an quận cũng trả lời chúng con rõ ràng ba vấn đề như sau:

- Liên quan đến câu thứ nhất ông nói : Công an chúng tôi không đánh người. Còn trong lúc đông người có xô xát gì chúng tôi không biết. Nhưng cho đến bây giờ chúng tôi chưa nhận được một đơn thư khiếu nại nào của người bị đánh.

Ông nói đi nói lại nội dung này. Chúng con hỏi: Lúc đó ông đứng ở đâu và ông có dám thề hứa trước trời đất và lương tâm ông rằng công an tối qua không đánh giáo dân không? Ông trả lời tránh né vấn đề. Ông cũng nói ông không thấy ai là giáo dân, đeo bảng hiệu giáo dân mà chỉ có một số người vi phạm pháp luật làm mất trật tự công cộng.

Ông nói linh mục tu sĩ và giáo dân chúng con tụ tập bên ngoài trụ sở trên vỉa hè như thế là phạm luật. Ông chỉ cuốn luật trên bàn và bảo nếu cần thì ông chỉ cho hoặc về xem trên mạng. Và vi phạm luật thì chính quyền phải có biện pháp.

- Liên quan đến câu thứ hai, ông nói : Công an chỉ giữ 3 người có hành vi gây rối trật tự công cộng. Giữ chứ không phải là bắt. Nếu có thái độ thành khẩn cộng tác làm việc tốt thì đến tối nay sẽ tha về sau khi nộp phạt hành chính. Cả ba hiện đang bên công an phường Trung Liệt. Nếu muốn gặp những người đấy thì xuống công an phường mà liên hệ.

Liên quan đến câu thứ ba, ông nói : Các đơn thư khiếu nại của các ông gửi cho nhiều cơ quan chứ không chỉ cho chúng tôi. Gửi cho chúng tôi cũng chỉ để báo cho biết thôi chứ không phải cơ quan giải quyết. Các cơ quan nhà nước còn phải giải quyết nhiều việc khác, trả lời nhiều đơn từ khác, chứ không chỉ ăn với trả lời đơn thư của các ông.

Ông nói rồi ông mời chúng con về trong khi chúng con vẫn còn những khía cạnh liên quan để trao đổi. Ông nói nếu cần tranh luận thì hẹn dịp khác. Chúng con lấy làm lạ rằng khi chúng con đứng ở cổng thì công an thúc giục chúng con mau vào bên trong, khi chúng con vào bên trong làm việc thì lại mau chấm dứt và mời về. Khi chúng con đứng ở hè phố thì lại mau chóng thúc đẩy chúng con lên xe về nhà thờ.

Chúng con rời công an quận. Khi ra cổng chúng con gặp thân nhân của Bà Hợi, của anh Phú- một người bị bắt tối qua- cũng đến liên hệ. Chúng con, 3 linh mục, tu sĩ và thân nhân của gia đình anh Huy, anh Phú cùng đi. Trụ sở công an phường Trung Liệt ở cách trụ sở công an quận khoảng 500 mét trên cùng con phố Thái Hà.

Tại cổng công an phường Trung Liệt, các cảnh sát trật tự khoảng hơn 1 chục tràn ra chặn lối chúng con trên hè phố. Chúng con nói yêu cầu. Họ nói chỉ có bố, hoặc mẹ, hoặc vợ, hoặc con được vào trao những thứ cần thiết mà thôi. Dùng dằng mãi, mấy thân nhân và các công an to tiếng với nhau về chuyện gì đó. Trong khi đó ông Bình Đội phó Đội An ninh quận mặc thường phục tiến lại chỗ chúng con. Ông nói ông vừa làm việc với những người bị giữ tối qua.

Thấy 3 linh mục và một số giáo dân trên hè phố, người đi đường dừng lại. Rất đông người dân ở gần cũng đổ đến vây quanh để xem cảnh chúng con nói chuyện với công an và cảnh mấy thân nhân trao đổi lớn tiếng với công an. Ông Bình thúc ép chúng con đi về. Chúng con đi về.

Cho đến 21g hôm nay 29.08.2008, chúng con chưa thấy ai được trả về nhà. Chị Thuỷ, vợ anh Huy vẫn còn ở sân nhà thờ. Chị nói từ sáng đến giờ chị đến mấy lần mà chưa được gặp anh. Vì họ đòi phải có CMND mà giấy này thì chị đã đánh mất.

Tại nhà thờ Thái Hà, giáo dân đến rất đông. Họ đến từ nhiều nơi để chia sẻ với giáo xứ chúng con trong cơn gian nan, khốn khó và cũng để biết xem thực hư thế nào, có đúng như đài báo lên tiếng không. Họ đi từng đoàn theo giáo xứ. Họ ra linh địa Đức Bà cầu nguyện và vào nhà thờ hỏi chuyện. Có mấy bà người Mường ở Hoà Bình về cầu nguyện và vẫn còn đang ở lại đây để tiếp tục cầu nguyện. Một bà trong họ cũng đã bị đánh trọng thương.

Các linh mục và tu sĩ trong ngoài giáo phận cũng đến chia sẻ với chúng con. Đặc biệt là các cha từ Toà Tổng Giám Mục, từ Đại Chủng Viện Hà Nội, từ các giáo xứ trong thành phố. Hôm qua 28.08 cha Giacôbê Nguyễn Văn Lý đã đến dâng lễ và cầu nguyện cho cộng đoàn chúng con. Hôm nay 29.08 có cha Giuse Nguyễn Ngọc Hinh chủ tế và giảng lễ.

Hôm nay, truyền hình, radio, báo chí trong nước tiếp tục bêu xấu và đấu tố giáo xứ Thái Hà chúng con. Đặc biệt là đấu tố cha Bề trên Vũ Khởi Phụng, cha Nguyễn Ngọc Nam Phong, cha Nguyễn Văn Thật, cha Nguyễn Văn Khải và các linh mục, tu sĩ trong giáo xứ.

Nghe và xem giọng điệu của các tin tức và hình ảnh kia chúng con thấy họ vẫn tiếp tục vi phạm pháp luật ở chỗ kết án chúng con khi toà án chưa xét xử và đưa ra phán quyết. Họ cũng làm sai lạc bản chất sự việc đang diễn ra ở giáo xứ Thái Hà. Hơn nữa, họ lại còn quy chụp và quy kết theo tưởng tượng của họ rằng chuyện đang diễn ra ở Thái Hà là chuyện chính trị và có thế lực nào ở ngoại quốc đứng đàng sau.

Trong khi đó nhiều lần chúng con khẳng định khi làm việc với họ rằng: vụ Thái Hà chỉ là chuyện đất đai, công lý, công bằng chứ không là chuyện chính trị. Chỉ là việc liên quan giữa chính quyền và nhà thờ Thái Hà chứ không liên quan đến ngoại quốc. Chỉ là chuyện cầu nguyện ôn hoà trong trật tự tại khu nhà đất của mình chứ không phải là việc làm rối loạn trật tự công cộng. Chúng con nói với họ rằng các ông tôn trọng luật pháp và trả lại công lý cho giáo xứ thì các vấn đề sẽ không còn.

Chúng con nhận được rất nhiều điện thoại và tin nhắn từ nhiều giáo xứ trong nước hỏi về vụ Thái Hà. Một số nói cho chúng con biết nơi nào truyền hình đang định phỏng vẫn cha nào, giáo dân nào. Có nơi giáo dân đã không mắc lừa truyền hình nhà nước đến dựng cảnh, phỏng vấn, đưa tin xuyên tạc, mượn mặt và mượn lời linh mục và giáo dân ở đây để kết án giáo xứ Thái Hà chúng con.

Chúng con cũng thấy giáo dân nhiều nơi chỉ xem truyền hình, nghe đài và xem báo nhà nước, trong khi thiếu phản, tỉnh thiếu thông tin, đã bức xúc và tỏ ý kết án chúng con. Những người đi học và đi làm ở Hà Nội đang về quê nghỉ báo cho chúng con biết vậy.

Cũng có các đoàn hội của nhà nước đến nhà thờ làm công tác dân vận. Đã có Hội Cựu Chiến binh, MTTQ, Phòng Giáo dục quận Đống Đa, Hội Chữ thập đỏ. Chúng con đều tiếp đón lịch sự và hứa sẽ xem xét các kiến nghị của họ. Trong khi trao đổi chúng con có giải trình cho họ một số điều liên quan đến sự việc và gửi cả các văn thư và tài liệu liên quan đến vụ việc của giáo xứ cho họ. Họ đã ra về với một cái nhìn khác.

Riêng Đoàn của Phòng Giáo dục, chúng con cũng phản đối chuyện ghi danh tính các học sinh công giáo tại các trường trong quận và có những lời nói kỳ thị, phân biệt tôn giáo đến các học sinh này, làm ảnh hưởng đến tâm lý và việc học tập của các em. Trừ ông Trưởng đoàn, còn lại chúng con thấy các giáo viên trong Đoàn có thái độ tiếp thu tích cực.

Các giáo dân trong giáo xứ lúc này rất đoàn kết và hiệp nhất. Tinh thần hy sinh của họ khiến các linh mục chúng con cảm động. Bạo lực không làm cho họ sợ hãi và lùi bước trái lại họ càng quyết tâm hơn trong thái độ dấn thân cho công lý của mình. Nhiều người đến nói với chúng con, họ muốn được chịu khổ và sẵn sàng chịu chết vì danh Chúa, vì công lý và vì những người đã bị bắt.

Tại linh địa Đức Bà hầu như suốt ngày đều có các nhóm cầu nguyện. Sau các thánh lễ thì số người đông hơn, đông như lễ Chúa Nhật. Giáo dân ngồi chật nhà thờ, tràn cả ra sân. Sáng hôm qua và sáng hôm nay, 29.08.2008, sau khi cầu nguyện trên linh địa, thì một số người nói có thấy các dấu lạ ở trên mặt trời lúc hừng đông. Cả các cán bộ công an đang làm nhiệm vụ cũng ra nhìn ngắm.

Hiện tại, chúng con vẫn tiếp tục cầu nguyện cho công lý được sớm thực thi đồng thời vẫn tiếp tục khiếu nại. Hôm nay 29.08, chúng con vừa gửi đơn khiếu nại khẩn cấp lên các cấp chính quyền để phản đối việc bắt người vô tội và thả những người bị bắt trong một vụ án trái luật, đồng thời lên án hành động đánh người dã man để giải tán chúng con.

Công an nói chúng con có thể mời luật sư. Chúng con sẽ mời để bảo vệ công lý và bảo vệ các giáo dân trong giáo xứ.

Buổi tối, lễ đồng tế kính thánh Gioan chịu trảm quyết. Một thánh lễ trọng thể được cử hành. Khi thánh lễ kết thúc, chúng con xếp hàng đi quanh Linh địa Đức Bà thắp nến cầu nguyện trong sự giám sát của công an bốn phía.

Bây giờ là 21 giờ 30 đêm, nhà thờ chúng con vấn tấp nập người ra người vào. Bãi giư xe vẫn còn nhiều. Giáo dân nhiều người vẫn đang ra cầu nguyện ở Linh địa. Mọi người rất bình an và vững vàng, ngay cả gia đình những người bị bắt giữ. Thân nhân của những anh chị em này thường xuyên hiện diện ở nhà thờ. Các linh mục và giáo dân an ủi, động viên, chia sẻ với họ. Họ còn trấn an trở lại chúng con. Chúng con cảm thấy thật an ủi. Chúng con tự hào về sự quan tâm, nâng đỡ của các đấng Bề trên bao nhiêu, thì cũng con cũng tự hào về tinh thần hy sinh của họ bấy nhiêu.

Cho đến giờ này, (21 g 30, ngày 29.08.2008) mới chỉ có một người bị bắt giữ hôm qua được thả tự do với lời cảnh cáo có thể bị triệu tập lại.

Chúng con ở đây rất cảm động khi thấy quý cha quý tu sĩ nam nữ ở Sài Gòn đã hiệp thông cầu nguyện với chúng con vào tối ngày đau thương 28.08.2008.

Xin Đức Tổng Giám Mục, Cha Bề Trên Giám Tỉnh tiếp tục cầu nguyện cho chúng con. Xin Chúa chúc lành cho Đức Tổng Giám Mục, Cha Bề Trên Giám Tỉnh và quý cha DCCT đang thường huấn tại Sài Gòn. Qua các ngài, xin cho chúng con gửi lời thăm và cám ơn tới toàn thể các giáo dân và các người yêu công lý những người đã dành cho chúng con những tình cảm tốt đẹp và những lời cầu nguyện hiệu năng.

CÁC LINH MỤC VÀ TU SĨ BÁO CÁO
Giuse Nguyễn Văn Thật
Antôn Nguyễn Văn Dũng
Phêrô Nguyễn Văn Khải
Antôn Nguyễn Văn Tặng
Gioan Nguyễn Ngọc Nam Phong
Phaolô Lê Xuân Lộc
Giuse Đinh Tiến Đức
Giuse Võ Văn Tuệ
Giuse Trần Văn Hưng

URL: http://danchuausa.net/hiep-thong/bao-cao-cac-su-viec-dien-ra-o-thai-ha-ngay-28-va-2982008/