Trích từ Dân Chúa

Đức Mẹ Lên Trời

Lm Nguyễn Hồng Giáo, OFM

Nguồn: nguoitinhuu.com

Trong ngày kính mừng Đức Maria, người phụ nữ khiêm tốn thành Nagiaret được rướclên trời cả hồn lẫn xác, Giáo Hội mượn lời thánh Gioan trong sách Khải Huyền để ca ngợi Mẹ: "Có điềm lớn xuất hiện trên trời: một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng và đầu đội triều thiên 12 ngôi sao" (12, 1).

Có lẽ chúng ta hơi bị choáng ngợp trước vẻ uy nghi cao cả của người phụ nữ ấy. Trong vinh quang của người có vẻ như Đức Mẹ rất xa cách, rất khác với chúng ta. Thế nhưng, chúng ta hãy nhìn lại cuộc sống của người ở trần gian, chúng ta sẽ thấy rằng người cũng giống chúng ta, gần gủi và quen thuộc với chúng ta biết bao! Và chúng ta sẽ hiểu rằng hạnh phúc mà người đang hưởng cũng được cũng chính là hạnh phúc Thiên Chúa hứa ban cho chúng ta ngày sau.

Assumption, by Jacopo Palma the Elder, 1512, panel, Gallerie dell' Accademia, Venice

1. Một cuộc đời khó nghèo.

Điều thứ nhất đập vào mắt chúng ta khi nhìn lại cuộc đời của Đức Mẹ, đó là Đức Mẹ đã sống nghèo khó, khiêm nhường. Đức Giêsu Kitô, thuộc dòng dõi Đavit, đã không muốn ra đời trong một lâu đài giữa những bậc giàu sang quyền thế. Mẹ đã sinh Người ra trong một hang lừa giữa đồng quê vắng vẻ.

Khi dâng con vào đền thờ, Mẹ đã không có tiền để mua một con chiên, mà chỉ mua được một đôi chim bồ câu làm của lễ.

Gia đình của Thánh Giuse và Đức Mẹ ở Nagiaret là một gia đình thợ thủ công bình thường, không cùng khốn nhưng cũng không có gì dư giả. Lúc di cư sang Ai Cập, Thánh Gia Thất lại chịu sự bấp bênh của một cuộc sống nơi xa lạ quê người. Có lẽ Giuse đã phải đổi nghề, phải chạy đôn chạy đáo tìm cho được một mái nhà, phải bắt đầu tạo ra những quan hệ bạn bè mới và kiếm một việc làm độ nhật.

Cuối cùng, sau khi đã hồi hương, là cuộc sống ẩn dật, âm thầm, khiêm tốn và đơn điệu, hoàn toàn không có gì trổi bật.

2. Một cuộc đời lao động cần cù.

Điều thứ hai chúng ta nhìn thấy trong cụôc đời Đức Mẹ, đó là cuộc đời lao động cần cù.

Trong lúc Giuse đổ mồ hôi hành nghề thợ mộc, Mẹ Maria đã phải làm tất cả mọi công việc của một người mẹ và nội trợ trong gia đình: may vá, quét dọn, đi gánh nước, đi chợ, xay bột, nấu nướng, tính toán việc chi tiêu ... Khi trẻ Giêsu đến tuổi đi học, hẳn là Mẹ đã phải theo dõi việc học hành của con. Maria là một bà mẹ hiền trong gia đình. Về một người mẹ gia đình, người ta không có gì nhiều để nói. Người ta biết quá rồi; về một người mẹ gia đình, người ta không nói bà làm việc nhưng người ta nói bà có quá nhiều việc tất bật phải làm. Làm gì có chuyện ngồi chơi xơi nước, đi vô đi ra, hoặc giết thời giờ bằng việc đánh bài đánh bạc, hay tụm ba tụm bảy nói chuyện dông dài.

3. Một cuộc đời đau khổ.

Cuộc đời người nghèo, cuộc đời người lao động thường đầy những chiến đấu, thử thách. Đó cũng là điều chúng ta thấy nơi Đức Mẹ. Thử tưởng tượng Đức Mẹ đã sợ hãi biết bao khi biết rằng vua Hêrôđê đang tìm giết con mình; Người đã lo lắng biết chừng nào khi mất con trong mấy ngày liền ở Giêrusalem! Rồi làm sao lòng Mẹ không đau thắt lại khi thấy, ngay trong đám người đồng hương, những khuôn mặt hằn học chống đối Chúa Giêsu. Đức Mẹ linh cảm cái chết bi thảm đang chờ đợi con mình. Hơn nữa, chính Chúa Giêsu cũng nói rõ cho các người thân của mình biết. "Này chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án tử hình Người và sẽ nộp người cho dân ngoại hành xử. Họ sẽ nhạo báng Người, nhổ vào Người, họ sẽ đánh đòn và treo Người trên thập giá" (Mc 10, 33-34)

Như thế Đức Mẹ chuẩn bị tinh thần để đón nhận cuộc tử nạn của Con mình. Như Chúa Giêsu, Mẹ không nguyền rủa bọn thù địch, Mẹ chịu đau khổ trong thinh lặng, thưa vâng với Thánh Ý của Thiên Chúa cho tới cùng. Dưới chân thập giá, Mẹ đã mở rộng trái tim ôm ấp cả nhân loại khi trở nên mẹ của Tông đồ Gioan và qua Gioan, Mẹ của tất cả mọi người.

Trong mọi nỗi gian truân thử thách, Mẹ đã luôn luôn giữ được miền tin tưởng phó thác và sự bình an sâu thẳm trong tâm hồn. Mẹ đã cảm nghiệm được Tám Mối Phúc Thật mà Chúa Giêsu công bố:

Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
Phúc thay ai hiền hoà,
Phúc thay ai lo phiền sầu khổ,
Phúc thay ai bị ngược đãi vì chính đạo
Phúc thay cho anh em khi vì Thầy mà bị người ta nhục mạ và vu khống, anh em hãy vui mừng và hớn hở vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời rất lớn lao.

4. Một cuộc đời sống đức tin.

Đừng ai nói rằng: Đức Maria được Chúa ban nhiều đặc ân phi thường cho nên mọi sự đã trở nên dễ dàng cho mẹ. Không đâu! Ngay chính Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, cũng đã phải khóc lóc rơi lệ và phấn đấu để học cho biết tuân phục thánh ý của Đức Chúa Cha (x. Hipri 5, 7), huống hồ là Đức Maria!

Quả thực Mẹ cũng đã phải bước đi trong đức tin. Mà tin là chưa nhìn thấy tỏ tường, là còn phải lần mò trong bóng tối, là chưa thấy rõ được 100% ý nghĩa của các biến cố xẩy ra cho mình. Kinh thánh cho ta thấy điều đó.

Khi thiên sứ đến truyền tin cho Người biết Người sẽ làm mẹ Chúa Cứu Thế, Maria đã tự hỏi một cách rất tự nhiên: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào vì tôi không biết đến việc vợ chồng?" (Lc 1, 34). Sau khi lạc mất con ở Giêrusalem, rồi tìm lại được con trong Đền thờ, cậu bé Giêsu đã nói: "Tại sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?" Phúc âm ghi tiếp: "Ông bà không hiểu lời Chúa Giêsu vừa nói" (Lc 2, 50). Nhưng Phúc âm cũng chép rằng Đức Mẹ hằng nghi nhớ các kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng. Nhờ sự suy nghĩ lặng lẽ đó mà ý nghĩa nhiệm mầu của cuộc đời Mẹ gắn liền với cuộc đời Chúa Giêsu dần dần được sáng ra, mặc dù vẫn còn mây mù che phủ. Sau khi Chúa Giêsu phục sinh và lên trời, Mẹ tiếp tục sống với Giáo Hội mới khai sinh, trong lòng tin. Người Con yêu dấu của Mẹ, Mẹ không còn nhìn thấy nữa, không còn đụng chạm tới nữa, nhưng Mẹ biết rằng Người đang sống với Mẹ và với các môn đệ yêu dấu của người. Mẹ khao khát chờ đợi ngày thực hiện lời con Mẹ đã hứa: "Thầy đi dọn chỗ cho anh em và Thầy sẽ trở lại đem anh em đi theo, để Thầy ở đâu thì anh em cũng ở đó" (Ga 14, 3)

Sự cao cả của Đức Mẹ chính là đã tin và sống theo lòng tin, như bà Isave đã nói: "Em thật là diễm phúc vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói cho em biết" (Lc 1, 45)

5. Đức Mẹ và chúng ta.

Cuộc đời của Đức Mẹ ở trần gian, chẳng có gì là hiển hách, trổi trang, và so với vinh quang chói lọi mà Thiên Chúa dành cho Mẹ trên trời, nó chẳng có gì đáng kể và có vẻ như không có gì dính dáng tới. Song kỳ thực cuộc đời bình thường ấy đã chuẩn bị cho vinh quang trên trời. Hơn nữa cuộc sống vĩnh cửu đã bắt đầu trong cuộc sống trần gian tạm gởi ấy rồi. Vì cuộc đời sống hằng ngày của Mẹ với những vui buồn, sướng khổ, nhưng bổn phận, những lo âu và hy vọng, Mẹ đã sống nó trong lòng tin yêu và trung tín, luôn luôn làm thánh ý của Đức Chúa Cha, thưa vâng với Chúa trong mọi sự và kết hiệp trọn vẹn với Chúa Giêsu. Chính lòng yêu mến, trung thành và tuân phục của Mẹ đối với Chúa đã mang lại giá trị cao cả và vĩnh cửu cho mọi tình tiết và cảnh ngộ tầm thường của cuộc đời Mẹ.

Chúa Giêsu đã dạy: "Phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi" (Ga 12, 50)

Là thành phần của gia đình Thiên Chúa, chúng ta hãy ý thức về niềm hạnh phúc đang chờ chúng ta sau cuộc hành trình ở trần gian. Thánh Gioan viết: "Chúng ta là con cái Thiên Chúa, nhưng chúng ta sẽ như thế nào điều ấy chưa được tỏ hiện. Chúng ta biết rằng khi Đức Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người vì Người thế nào chúng ta sẽ được thấy Người như vậy" (1 Ga 3, 2). Còn thánh Phaolô cũng động viên chúng ta: "Những đau khổ ở đời này không sao sánh nổi với niềm vinh quang được dành cho chúng ta" (Rm 8, 18)

Cuộc đời bình thường của ta sẽ nên cao cả nếu như chúng ta biết noi gương Đức Mẹ sống trung thành với đức Chúa Cha và để cho Chúa Giêsu luôn hiện diện với ta, trong cuộc sống gia đình, cuộc sống lao động, khi vui, khi buồn, cho tới hơi thở cuối cùng. Chúng ta hãy cầu xin Đức Mẹ hồn xác lên trời củng cố lòng tin và lòng trông cậy của chúng ta.

Lm Nguyễn Hồng Giáo, dòng Phanxicô

URL: http://danchuausa.net//duc-me-len-troi/