Trích từ Dân Chúa

Chúa Nhật XIV Thường Niên -B

Lm Jude Siciliano, OP

Êzêkien 2: 2-5; Tvịnh 122; 2 Côrintô 12: 7-10; Máccô 6: 1-6

Phần đông người giáo dân chúng ta không biết nhiều về lịch sử dân Israel, và cũng không biết tên các Vua giỏi hay dở đã cai trị Israel. Nhưng, tôi chắc là ngay cả những người chưa đọc Kinh Thánh có thể kể tên vài vị ngôn sứ. Các ngôn sứ đã để lại dấu ấn của họ về sự hình thành của dân Thiên Chúa qua nhiều thế kỷ cho đến bây giờ.

Hôm nay bài đọc thứ nhất kể chuyện ơn gọi ngôn sứ Edêkien. Bốn lần ông ta kể về những lời Thiên Chúa gọi ông ta. Tất cả những lần này điều nói về việc Thiên Chúa sai ông đi rao giảng cho những người dân Israel cứng đầu cứng cổ cải lại Thiên Chúa. Chúng ta, là những phàm nhân, không thể gánh vác nổi với những sự việc quan trọng, và đôi khi có những việc nguy hiểm đe dọa đến tánh mạng khi làm ngôn sứ. Nhưng, Thiên Chúa gọi ông Edêkien và các ngôn sứ khác đều luôn luôn có sự giúp đở lớn lao của Chúa Thánh Thần. Ông Edêkien hân hoan nói khi Thiên Chúa ban ơn Thánh linh thì "một Thần Khí đã nhập vào tôi đúng như lời Người phán với tôi và làm cho chân tôi đứng vững".

Ông Edêkien không chỉ nói về việc đứng vững trên đôi chân phải không? Một ngôn sư bất kỳ ở tuổi nào, ngay cả chính chúng ta, đều cần được ơn Thần Khí của sức mạnh mà ông Edêkien đã nhận được để chúng ta đứng vững.

Khi chúng ta được gọi đứng lên: bênh vực quyền lợi của người khác, phù hợp với giới luật của Thiên Chúa và để an ủi người bị áp bức chúng ta cần được sự giúp đở của Chúa Thánh Linh vì sợ rằng tinh thần của chúng ta thì hạn hẹp vì nhiệm vụ. ngay cả trong khuôn khổ gia đình, hay nơi cơ quan làm việc, cộng đoàn giáo xứ hay trong định chế chính trị, là một rủi ro và có người cho đó là việc làm thiếu hiểu biết. Người dân không thích thay đổi cách làm hay cách suy nghỉ và họ không thích những người kêu gọi họ thay đổi, và đó là điều được nêu ra trong phúc âm đọc hôm nay.

Trong khi tôi lái xe đi quanh các đường lộ và đường cao tốc ở Texas tôi thấy các giấy dán thêm trên xe hơi khác như "chủ tôi là một thợ mộc người Do Thái". Bảng tin của giáo xứ ghi "Giêsu Đấng Cứu Độ". Những bảng lớn dọc hai bên đường nói đến tên Chúa Giêsu và những lời hứa trao ban cho những ai tin vào Ngài. Dân chúng đều biết Chúa Giêsu là ai, và Ngài đã chữa lành và dạy những lời khôn ngoan. Các bức tượng và tranh ảnh trình bày Chúa Giêsu trong gia đình và ở nơi công cộng đã nói lên điều đó.

Thật đáng quý khi thấy Đấng Thiên Chúa sai đến nhập thể và sống giữa chúng ta làm chúng ta nhớ nhiều đến Ngài. Nhưng có một cách mà Ngài ở khắp mọi nơi và cũng không ở nơi nào cả! Sự quen thuộc có thể gây sự thờ ơ. Chúa Giêsu hiện diện trong đời sống chúng ta rất nhẹ nhàng như tấm giây dán trên tường, như máy giặt, như tiệm ăn McDonald gần nhà, hay như người phát thanh viên thông báo tin tức ban chiều. Chúng ta có thể nói như những người sống trong quê hương của Chúa Giêsu "Ồ! chắc rồi, tôi biêt Giêsu. ông ấy là một người trong chúng tôi, ông ta đã ở đó nhiều năm rồi". Nơi đất nước của chúng ta có nhiều chuyện xãy đến trong suy nghỉ của chúng ta trong mỗi sáng khi chúng ta thức dậy. Điều nguy hiểm nhất là chúng ta có thể quên Chúa Giêsu đang ở giữa chúng ta, vì Ngài là người quá quen thuộc, và trong đời sống hằng ngày, chúng ta cũng có bao nhiêu chuyện khác phải lo toan nữa,

Có lẻ phúc âm hôm nay giúp mở mắt chúng ta trông thấy điều mà chúng ta chưa nhận biết – Đấng mà chúng ta trót quên. Hãy để ý đến sự tương đồng giữa đời sống chúng ta và Chúa Giêsu. Chúa Giêsu trở về quê quán, nơi mà dân chúng quá quen thuộc với Ngài (Anh chị em bà con họ hàng trong đại gia đình của Ngài). Họ biết ông Giêsu làm nghề thợ mộc. Họ biết Giêsu đã làm nhiều việc lớn lao và tỏ ra rất khôn ngoan. Trước khi ông Giêsu ra đi giảng dạy họ đã biết ông ta và đã từng nói chuyện với ông ta. Có thể ông ta đã sữa mái nhà cho họ, hay đã đóng cho họ một cái ghế. Có thể họ đã thích ông ta.

Nhưng, họ không sẵn sàng thực hiện bước quan trọng kế tiếp - ngoài sự quen thuộc và biết thật sự về Ngài - Là họ không muốn tin vào Ngài, mặc dù Ngài sống đơn sơ như người dân thường, và họ không sẵn sàng chấp nhận là qua Chúa Giêsu Thiên Chúa đã đến trong đời sống của họ. Thiên Chúa vẫn hiện diện, sẵn sàng làm nhiều việc lớn lao cho họ. Thiên Chúa sẵn sàng chia sẻ sự khôn ngoan của Ngài cho họ vì tự thân, họ không làm được những việc đó.

Thật là một việc khác hẵn nếu họ chấp nhận những điều Chúa Giêsu đem đến cho họ. Họ có thể nhìn thấy bản thân họ và bao nhiêu người khác là người dược Thiên Chúa yêu thương. Do không tự đánh giá được bản thân nên họ có thể đối xử với nhau bằng nhiều cách, khác với cách Chúa Giêsu đối xử với dân chúng. Họ thay đổi cách xử thế với nhau thông qua giá trị của: nhà cửa, tiền tài, và địa vị trong cộng đoàn. Mọi sự sẽ khác hẵn với họ khi họ đã biết Thiên Chúa qua sự chấp nhận Chúa Giêsu.

Có gì bình thường cho bằng bánh và rượu nho phải không?. Hôm nay trên bàn thờ không có nhiều vật phẩm đó. Có lẻ ở nhà chúng ta có rượu nho ngon hơn. Phụng vụ, kinh nguyện hôm nay có vẻ bình thường. Những vật phẩm đó là một phần trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta. Vì là quen với chúng nên chúng ta có thể quên đi ý nghĩa của vật phẩm trên bàn thờ. Chính nhờ Thần Khí mà ông Edêkien đã lãnh nhận làm cho ông ta đứng vững để đem về cho Thiên Chúa dân Israel. Và cũng chính Thần Khí của Chúa Giêsu Kitô mà chúng được lãnh nhận hôm nay qua Lời Chúa giúp chúng ta nhận được lương thực nuôi chúng ta để cùng nhau chia sẻ.

Có lẻ chúng ta nên nhìn lại các bảng quảng cáo hai bên lề đường lộ "Giêsu Đấng Cứu Độ" và tự hỏi "cứu khỏi cái gì?" Ngài cứu chúng ta khỏi nơi tăm tối nhỏ hẹp; khỏi bị lạc hướng; khỏi tội lỗi và buồn phiền. Giúp chúng ta luôn có Thiên Chúa, là Đấng hằng ở với chúng ta hằng ngày trong đời sống bình thường, qua khuôn mặt của những người anh em tại “quê hương” của chúng ta.

Chuyển ngữ: FX. Trong Yên, OP

Lm Jude Siciliano, OP

URL: http://danchuausa.net//chua-nhat-xiv-thuong-nien-b/