Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Tôi qua Giáo Xứ Thái Hà

§ thtndc.org

Nguồn: www.thtndc.org

Mấy tuần qua tôi đã được nghe nhiều qua các kênh truyền hình nhà nước và qua lời bàn tán của người dân về việc đồng bào Thiên chúa giáo cầu nguyện tại khu đất thuộc Nhà thờ Thái Hà, Hà nội. Theo các thông tin của nhà nước thì lẽ phải rõ ràng thuộc về các cơ quan công quyền; giáo dân đã vi phạm pháp luật, đã tự tiện phá hoại tài sản, đập phá tường bao của Công ty cổ phần may Chiến thắng và đã gây mất trật tự an ninh của khu dân cư trong vùng...

Ý kiến bình luận của người dân thì có khác. Người ta bảo: Nhà Nước mình "dân chủ quá", sao chính quyền không ra tay, bắt ngay những kẻ phạm pháp; điều tra, truy tố những kẻ chủ mưu gây rối loạn... Nhưng cũng có người tỏ ra hiểu biết hơn, lại thì thầm nhỏ to: Chính quyền... sai từ lâu rồi, sai ngay từ chính sách đến thực hiện. Ai đời, đất vốn thuộc quyền sử dụng của nhà thờ lại cho chuyển hết từ công ty này đến công ty khác, lại còn chia lô, cống rẻ cho các quan, lại còn định xây nhà cao tầng bán giá cao kiếm lời, thì người dân chịu sao nổi. Bới ra thì sẽ thấy khối việc làm sai nguyên tắc, khối vụ tham nhũng ở đây. Vì vậy "các ông ấy" cũng sợ, không dám mạnh tay. Mà dân, họ đã kêu, đã đòi đất từ bao nhiêu năm rồi, còn chính quyền thì cứ đánh bài lờ, giống như trăm ngàn vụ sai trái khác ở khắp nơi. Dân phải đấu tranh là đúng thôi!

Hôm nay tôi có dịp đi ngang qua khu vực nói trên, tiện thể ghé qua xem sự thể ra sao. Những điều mắt thấy, tai nghe tại đây làm tôi rất ngạc nhiên, suy nghĩ nhiều và quyết định viết bài này.

Hiện trường là một phố cụt, một bên là dãy phố, nhà cửa khang trang, một bên là bức tường cũ, thấp và dài đã được phá dỡ vài thước nên có lối đi từ lề đường lớn vào một bãi đất rộng còn để hoang phế. Hình như đây là khu đất "của" Công ty may Chiến thắng (?). Giữa bãi đất có lập một bàn thờ lớn, dựa vào một cây to. Trên bàn thờ là tượng Đức Bà; phía sau, trên cao là tượng chúa Giêsu chịu nạn trên cây thánh giá. Xung quanh được kết hoa lá, đèn nến lung linh. Hàng trăm giáo dân nam nữ, già trẻ trang phục chỉnh tề đứng hoặc ngồi trên ghế tựa trước bàn thờ theo từng nhóm, đang lặng lẽ đọc kinh. Thỉnh thoảng lại nổi lên tiếng hát thánh ca nhè nhẹ của từng nhóm, nghe êm dịu như lời cầu nguyện, lời kêu gọi.

Tôi không phải là người có đạo, nhưng trước khung cảnh này không khỏi xúc động và đứng lặng yên, trân trọng. Tôi cũng mong Đấng tối cao chứng giám, ban ơn, phù hộ cho những người con vì mục đích chung mà từ rất xa đã lặn lội đến nơi đây đòi lại sự công bằng.

80822ThaiHa12.jpg

Phía ngoài bờ tường có dựng những tấm bảng lớn, ghim những văn bản và hình vẽ. Tôi cứ ngỡ các bảng này là của chính quyền địa phương, nhằm thông báo cưỡng chế, cảnh cáo dân chúng như thường thấy ở những khu vực đang có xây dựng. Tôi lại gần để xem thì thấy thật lạ, vì đó là hiện tượng chưa từng có: Đấy là Bảng tin của Phố Đức Bà do giáo dân dựng lên. Trên đó có ghim rất nhiều bản lưu đơn yêu cầu của họ gửi các cấp chính quyền từ năm 1996, có cả những giấy tờ pháp lý về quyền sở hữu công trình, sử dụng đất đai từ hơn nửa thế kỷ nay (1940). Bên cạnh đó còn có tấm hình lớn vẽ Nhà thờ Thái Hà được thiết kế bề thế và được cấp phép xây dựng từ năm 1943, trên khu đất này.

Tôi hỏi chuyện một vài người đứng cạnh, được biết các anh và bạn bè, là người Ninh Bình. Được tin giáo Xứ Thái Hà có chuyện nên cùng nhau lên đây để cầu nguyện, dự lễ tạ ơn và cũng là dịp gập gỡ dân chúng và đồng đạo muôn phương. Nhiều người từ những vùng xa hơn như vùng núi phía bắc, các tỉnh phía nam cũng tới. Thấy tôi tỏ vẻ ái ngại, họ cười thoải mái: Nhiều đồng bào ở xa thuê cả chuyến xe buýt đến đây, chúng tôi chỉ cách Hà Nội Vì Chúa, vì việc nghĩa, đâu có vất vả gì. dăm bảy chục cây số, lúc nào tiện thì báo nhau cùng đi bằng xe máy.

Họ bảo chúng tôi phá hoại, gây mất trật tự, trị an; ông thấy đấy, giáo dân vốn có lòng bác ái; bức tường rào cản đường thì chúng tôi rỡ bỏ chỉ là để có đường vào được khu đất của mình mà cầu nguyện thôi.

Thấy mấy Cha (bận áo choàng đen) đứng nói chuyện với đồng bào. Tôi bắt chuyện, hỏi:

- Thưa Cha, liệu chính quyền có sớm giải quyết vụ này không?

- Chúng tôi chỉ cầu nguyện. Chúa sẽ phán xét công minh. Về việc đời, chuyện này, bây giờ không còn thuộc Giáo Xứ Thái Hà nữa, mà là của đồng bào trong và ngoài nước, cả quốc tế. Dân biết thì họ đến, đâu có tổ chức gì.

Ông nhìn mà xem, ai đến đây cũng với lòng thành kính, hồ hởi, như làm được những việc thiện với đời, trước Chúa...

Tôi quay ra, phía bên kia đường thấy có nhiều công an đang đứng ngồi nói chuyện và quan sát đồng bào đến lễ, cầu nguyện. Tất nhiên họ nhìn giáo dân bằng ánh mắt soi mói, như nhìn tội phạm.

Tôi bỗng nảy ra câu hỏi: Trong số họ, kẻ nào đã tham gia đàn áp những giáo dân hiền lành này trong buổi tối đầy bạo lực bữa trước bằng dùi cui, hơi cay và giày đinh?

Và rồi tôi lại liên tưởng ngay đến lực lượng cảnh sát khét tiếng của Hit le, của các nước chuyên chế Đông Âu (Rumanie, Đông Đức, Liên Xô...) và những kết cục bi thảm của chúng.

Tôi ra về với lòng tin và niềm hy vọng của hàng ngàn người đến đây cầu nguyện trong mấy tuần qua là hãy làm với cả sức lực của mình. Điều lành rồi sẽ đến, cái ác ắt phải lui.

Và tôi đã cố gắng để viết mấy dòng này.

thtndc.org (Tập hợpThanh Niên Dân chủ)

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 16.09.2008. 12:43