Dân Chúa ? | Liên Lạc | RSS Feeds
Tháng 10/2020
Bài Mới
- Hậu quả cuộc bầu cử 2020: Giới truyền thông mất mặt, đảng Dân Chủ thoái trào
- Hậu quả cuộc bầu cử 2020: Những ảnh hưởng với các chính sách Công Giáo
- Nghi Thức Trừ Tà Trên Đà Gia Tăng, Đặc Biệt Là Sau Những Cuộc Biểu Tình
- Tổng thống Trump tuyên bố chiến thắng và cảnh báo trò gian lận
- ĐTC ban hành tự sắc liên quan đến việc lập các hội dòng giáo phận
- Tòa Thánh kêu gọi bảo vệ tính chất thánh thiêng sự sống con người
- Giáo hội Pháp phản đối lệnh hạn chế cử hành Thánh lễ có giáo dân tham dự
- Giáo hội Pakistan vui mừng vì Arzoo, 13 tuổi, bị bắt cóc và ép theo Hồi giáo, được giải cứu
- ĐTC Phanxicô: Cầu nguyện là bánh lái hướng dẫn cuộc đời chúng ta
- ĐTC và các giám mục trên thế giới đau buồn về các vụ tấn công ở Vienna
- Một linh mục California đã được huyền chức sau khi không công nhận Đức Thánh Cha Phanxicô
- Ở đất nước nơi từng được xem là Công Giáo nhất hoàn cầu, linh mục nào cử hành thánh lễ là đi tù
- Không khí cuộc bầu cử ngày 03 tháng 11. Các nước Á Châu hướng về Hoa Kỳ hồi hộp theo dõi kết quả
- Đức cha Mandagi kêu gọi giải quyết vấn đề Paqua bằng đối thoại
- HĐGM Bắc Phi mời gọi các tín hữu xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn
- Các tổ chức tôn giáo Philippines kêu gọi điều tra quốc tế về vi phạm nhân quyền
- ĐHY Schönborn kêu gọi cầu nguyện cho các nạn nhân trong các vụ nổ súng ở Vienna
- Sáng kiến lần hạt toàn cầu cầu nguyện cho các thai nhi đã bị phá bỏ
- ĐTC dâng lễ cầu nguyện cho các tín hữu qua đời
- Làn sóng phản đối gia tăng tại Pakistan sau khi Toà án đồng thuận với vụ bắt cóc trẻ vị thành niên Công giáo
- Tuyên bố chung giữa Công giáo và Hồi giáo tại Bỉ bày tỏ mong muốn tôn trọng lẫn nhau
- Tính Thành Hiệu Của Bí Tích Giải Tội Tin Lành
- Thủ đô Vienna của Áo bị khủng bố Hồi Giáo tấn công
- Nguyên văn lá thư của Tòa Thánh giải thích tuyên bố của Đức Phanxicô về việc sống chung đồng tính
- Tòa Bạch Ốc đã bị bao vây bởi những người chống Tổng thống Trump
- Đức Tổng Giám Mục Philadelphia cầu nguyện, kêu gọi hòa bình sau nhiều ngày bất ổn
- Biden chào hàng ‘cảm hứng’ đức tin Công Giáo, mặc dù tiếp tục ủng hộ phá thai và đòi hạn chế tự do tôn giáo
- Tòa án Brazil cấm một tổ chức vận động phá thai dùng tên “Công giáo”
- Một ngàn giáo xứ chầu Thánh Thể trong ngày Hoa Kỳ bầu Tổng thống
- ĐTC bổ nhiệm Đức tổng giám mục Tomasi làm đặc sứ của ngài tại Hội Hiệp sĩ Malta
- Lễ phong chân phước cho cha Michael McGivney, đấng sáng lập Hội Hiệp sĩ Columbus
- Ý Nghĩa Bức Họa Chính Thức Về Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
- Ngọn đuốc cho đời - Vì sao cho đạo
- Lễ Các Thánh Nam Nữ khai mạc tháng cầu cho các đẳng linh hồn tại Vatican
- Về Cội
- Tự Tình “Tháng Mười Một Các Đẳng”
- Phép lạ ngoạn mục, Y khoa không thể giải thích dẫn đến lễ Tuyên Chân Phúc cho Cha McGivney hôm 31/10
- Giáo hội và thế giới cần tình mẫu tử và nữ tính của Đức Mẹ Maria
- Phim mới về Cha Thánh Maximilian Kolbe
- Vị Hồng Y tân cử đang trông coi một Giáo phận chỉ có ba linh mục!
Sách Online
Tòa Khâm Sứ, nỗi đau trong một đất nước hòa bình
§ JB Nguyễn Hữu Vinh
Những tháng ngày mong đợi một sự thiện tâm
Đã hơn 9 tháng kể từ ngày 15/12/2007, sự kiện Tòa Khâm sứ luôn là một nỗi nhức nhối trong tim người tín hữu Giáo phận Hà Nội nói riêng và người Công giáo Việt Nam nói chung.
Ở đó, người dân không mong một điều gì hơn, là sống trong một nhà nước pháp quyền, thì tất cả mọi người, cơ quan, tổ chức đều phải “sống theo hiến pháp và pháp luật” như những câu khẩu hiệu được bày ra khắp nơi khắp chốn, nhất là giữa Thủ đô.
Ở đó, người tín hữu cầu mong ở nhà nước tôn trọng những nhu cầu của chính đáng của người dân, để những giá trị tinh thần được nâng cao, để thể hiện lòng người tín hữu là biết uống nước nhớ nguồn.
Ở đó, người ta chờ đợi ở nhà nước sự thể hiện sự thành tâm của mình, là một nhà nước thật sự là của dân, do dân, vì dân không chỉ là ở những bài học và những câu nói. Và điều quan trọng nhất, người tín hữu đã vâng lời chủ chăn, để kết thúc những tháng ngày căng thẳng, cho đất nước được yên bình và chờ đợi những lời hứa tin tưởng sẽ được thực hiện.
Nhưng, tất cả đã sụp đổ sáng 19/9, khi mà đoạn phố Nhà Chung bất ngờ bị bao vây bởi hàng rào sắt nhọn và trùng điệp dây thép gai, cảnh sát các loại và chó nghiệp vụ. Tiếng cầu nguyện cất lên bị át đi bởi tiếng gầm rú của xe máy và tiếng loa trong một ngôi trường học, dù hôm nay trường đã đóng cửa, không một bóng học sinh.
Trong khu vực Tòa Khâm sứ, hàng loạt xe, máy đã ầm ầm cày xới khu đất, những đống đất đầy lên che gần hết bức tượng Đức Mẹ Sầu bi vẫn dưới gốc đa ngày nào, nhẫn nhục, đau khổ và chịu đựng.
Những giáo dân của Tổng Giáo phận Hà Nội đứng bên này bờ rào nhìn sang, mắt ngấn lệ khi bức tượng Mẹ Sầu bi chỉ còn là một mảng trắng sau khu đất.
Những phóng viên nước ngoài chạy đi chạy lại nhằm những góc hình đẹp và thi nhau bấm máy, công an đuổi phóng viên nước ngoài vào tận Nhà ở của Tòa Tổng Giám mục đòi bắt.
Tiếng chuông Nhà thờ Lớn đổ từng hồi dài như báo đến mỗi con dân, mỗi lương tâm người những cơn nguy biến của Giáo hội đang đến.
Như vậy là điều người ta đồn đoán đã có phần được thực hiện, hãy nhìn những gì người ta đang làm, để đừng bao giờ viễn vông những điều không có thực.
Dự án vườn hoa, có bao nhiêu dự án và bao nhiêu cách làm
Dự án - trên đất nước này có bao nhiêu dự án, và bao nhiêu cái đã đươc làm ì ạch, nhiều khi ách tắc chỉ vì một ngõ phố, một góc nhà. Những ai đến Cầu Giấy, khi làm dự án nút giao thông này, có một ngôi nhà chênh vênh đứng một mình, dự án phải vòng qua, vì họ không chấp nhận đi khỏi đó. Ai ở Đống Đa, chắc hẳn đã có những thời gian kêu trời vì nút cổ chai Thái Hà đã không tốn biết bao giấy mực báo chí kêu gào. Và gần đây nhất, là dự án đường Khuất Duy Tiến đã bao năm dãi gió dầm sương không thấy động tĩnh mấy chút.
Nhưng, dự án vườn hoa trên đất Tòa Khâm sứ được ưu tiên và nhanh chóng đáng ngờ. Tại sao người ta phải bí mật, bất ngờ và không minh bạch như thế? Hẳn có điều gì phía sau? Những câu hỏi đó, chắc phải dành cho những người chủ trương thực hiện.
Nếu tất cả dự án được triển khai nhanh như dự án này, chắc đất nước này đến nay đã đã phát triển vượt bậc vì đã có biết bao nhiêu công trình phát huy tác dụng. Người dân tự hỏi, nếu những dự án trọng điểm tiền rừng bạc biển như Dung Quất cũng được thực hiện với cách làm này, thì bây giờ đất nước đâu đến nỗi cứ mỗi lần giá xăng dầu thế giới nhích lên thì người dân lại run bần bật.
Quả là nhiều điều khó hiểu và khó thấy ở các dự án của nhà nước. Nhưng có lẽ dự án này là dư án lạ nhất từ xưa đến nay. Ngoài chuyện nhanh, bất ngờ, nhiều quan chức cấp cao tham gia “khởi công”, nhiều cảnh sát và các dụng cụ hỗ trợ, cấm đường, cấm chụp ảnh (Nhưng chỉ cấm người dân và các phóng viên nước ngoài thôi, còn báo chí nhà nước và những người làm công tác an ninh, thì vô tư). Có một điều lạ nữa là khu đất rõ ràng là đang tranh chấp, ai cấp phép mà nhanh thế?
Tự những người dân, họ cũng có thể giải thích được cho mình những lý do, mà ngoài chuyện tiền bạc, vướng mắc, thì chỉ vì nó là Tòa Khâm sứ.
Điều dễ thấy nhất ở dự án này, là những hi vọng của giáo dân Hà Nội vào sự thiện chí, đã tan như bong bóng xà phòng.
Thiện chí - đó là điều không tưởng.
Người ta thấy lạ, bắt đầu từ vụ Tòa Khâm sứ, rồi đến vụ Thái Hà, bao nhiêu cuộc họp, gặp gỡ và bàn bạc từ thấp đến cao để đảm bảo được cái gọi là hợp tình, đạt lý, nhưng kết cục là những việc làm khó hiểu.
Những nơi người Công giáo Hà Nội cho rằng đã bị chiếm đoạt phi pháp, có nguy cơ bị nạn tham nhũng và xà xẻo, biến công thành tư nên đã nhất định đòi lại, thì nhà nước sẽ biến thành vườn hoa và công viên.
Người ta đang hỏi, cứ tất cả đều theo cách này, thì sẽ có bao nhiêu công viên được thành lập mới, nếu người Công giáo không có thiện chí mà cứ đất mình thì mình đòi?
Dù sao, đây cũng là một nỗi đau
Ở những vụ việc này, người Công giáo không hi vọng chỉ ở một khu đất có trị giá là bao nhiêu. Nhưng ở đó, người công giáo hi vọng được nhà nước này, một lần xem mình như những người dân đáng được tôn trọng. Ở đó, họ hi vọng đến một giá trị của chân lý, của sự thật dù ít ỏi thì cũng một lần được lóe lên khi đất nước đã vào thời kỳ hội nhập. Ở đó người dân đang hi vọng đến một nhà nước dù có những sai lầm nhưng đã biết phục thiện.
Nhưng, tất cả là không. Những đơn khiếu nại, những việc làm nói lên nguyện vọng của mình. Đã được nhà nước đáp lại bằng những cái nhìn vô cảm của cảnh sát và chó nghiệp vụ. Những ánh mắt của họ, dù buồn rầu, đau đớn cũng không làm mủi lòng những cỗ máy xúc chỉ biết vục đầu xuống khu đất Tòa Khâm sứ.
Vụ Tòa Khâm sứ, tất cả đang là một cơn ác mộng, không chỉ cho giáo dân bị áp đặt, mà cho cả chính quyền đang cố gắng bằng mọi cách để hợp lý việc gỡ khu đất này khỏi tay của cộng đồng tôn giáo cách đây mấy chục năm thành việc đã rồi.
Đó là nỗi đau, nỗi đau của những chuyện không nên có trong một đất nước hòa bình, một thủ đô được mệnh danh là “Thành phố Hòa Bình”.
Việc dùng vũ lực cưỡng đoạt bằng được khu đất này, có phải vì nhu cầu vui chơi công cộng quá lớn chăng? Chắc là không, nếu không có những ý kiến phản đối của giáo dân cách đây tám năm, thì chắc khu đất này đã là khu ăn chơi có tiếng như vụ vũ trường gần đó. Cũng như khu đất Thái Hà, nếu không bị giáo dân phản đối, thì chắc công ty Phú Điển đã tạo nên những ngôi nhà đẹp, đâu phải là dự án công viên.
Chính vì vậy, mà nó mang theo nỗi đau của một cộng đồng nhân dân theo tôn giáo đang sống trong một nhà nước mà cái câu “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng, tạo hóa đã tạo cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được, trong đó quyền sống, quyền tự do và mưu cầu hạnh phúc” đã được long trọng đọc cách đây 63 năm để khai sinh ra đất nước này.
Ở đây, việc thừa hưởng khu đất thánh thiêng để tưởng nhớ cha ông và phục vụ người nghèo là hạnh phúc đối với họ đã bị tước bỏ.
Có thể là với những lực lượng bảo vệ hùng hậu, được sự quan tâm nhiệt liệt của các cấp, các ngành ở Hà Nội, dự án công viên, cây xanh và thư viện kia sẽ sớm hoàn thành hơn dự định.
Nhưng dù có hoàn thành dự án mà lòng dân không yên, thì hòa bình có thật sự ở trong thành phố và trong lòng mọi người hay không? Đó là điều các quan chức cầm quyền cần phải tính đến.
Hòa bình, phải xuất phát từ lòng dân. Cha ông ta từng nói “chèo thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân” xin chớ có coi thường điều này.
Dù dự án có hoàn thành đẹp đẽ như bản báo cáo cuối năm của các quan chức, nhưng lòng người vẫn còn mang nặng những ưu tư, thì đó có là hòa bình thực sự?
Biết đâu là khi đó, đây lại chính là nơi gây nên những nỗi đau mới mà không dễ gì xóa bỏ?! Nỗi đau của lương tâm mỗi con người, nỗi bất an của tâm hồn những kẻ đã gây ra tội lỗi.
Và người công giáo Việt Nam nói chung, giáo dân Hà Nội nói riêng lại phải hát tiếp bài kinh Hòa Bình trên bước đường đi tìm công lý và sự thật.
Hà Nội, Đêm 19/9/2008
Tags · Toà Khâm Sứ
Đọc nhiều nhất Bản in 19.09.2008. 17:06