Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Thư gửi anh Nguyễn Hữu Vinh: Dẫu có chết nhưng vẫn hân hoan bước vào cõi sống

§ Mai Hạnh

Anh JB. Nguyễn Hữu Vinh thân mến,

Hôm qua, được tin anh bị hành hung ở Đồng Chiêm, chúng tôi vô cùng xúc động. Sáng nay, xem những hình ảnh của anh chúng tôi rất căm phẫn, cháu lớn nhà tôi không cầm được nước mắt khi truy cập trang web, cháu khóc và hỏi tôi: “Chú Vinh bị người ta đánh hở mẹ ?” Tôi không trả lời được câu hỏi này !

Chúng ta gặp nhau rất nhiều lần trong các giờ Thánh Lễ, nhưng chưa lần nào tôi dừng chân lại để hỏi thăm anh đôi câu. Trong con mắt của gia đình tôi, anh là người chiến sĩ can trường của Đức Tin và là tấm gương yêu thương Hội Thánh. Dĩ nhiên anh là con người, nên anh cũng có những giới hạn của anh, nhưng anh đã không ngừng hiến mình cho Chân Lý, cho Công Bằng và Yêu Thương, chúng tôi ngưỡng phục anh.

Anh có gia đình, anh có trách nhiệm với gia đình, với vợ con, với mẹ già của anh và với các anh chị em của anh, gia đình anh đã nuôi anh ăn học, với tấm bằng kỹ sư, với trình độ không thấp về nghề nghiệp, với các mối quan hệ mà anh đã cố công tạo dựng, với những kinh nghiệm trong lãnh vực kỹ thuật và quản trị, anh hoàn toàn có thể xây dựng một mái ấm gia đình đủ ăn đủ mặc, đủ mọi điều kiện tối thiểu để lo cho con cái và cũng đủ để nâng đỡ mẹ già. Nhưng anh đã đành lòng mất tất cả vì yêu thương Hội Thánh. Vì Hội Thánh và vì anh em mình, anh mất nhiều thứ lắm, nhưng anh vẫn can đảm để mất. Rõ ràng anh có rất nhiều thứ để mất nhưng anh lại không sợ, nhiều người không có gì để mất thì lại... sợ !

Anh xông xáo trong mọi hoàn cảnh, anh dấn thân đến những nơi cần anh hiện diện, anh can thiệp mạnh mẽ để lên tiếng về sự bất công, anh bất chấp trở ngại gian nguy, bất chấp thời tiết nắng mưa, bất chấp quyền lực đen tối, anh đã hy sinh rất nhiều khi không ai bắt anh phải hy sinh cả. Anh đã moi ra từ ruột gan anh những lời đanh thép để trả lời cho những người gian tham và loan báo cho toàn thế giới biết, anh đã không ngại ngần nói với những địa chỉ nhạy cảm trong Hội Thánh về trách nhiệm ngôn sứ, anh can đảm chỉ vì anh đơn thuần là người Giáo Dân với đúng nghĩa là người Giáo Dân của Hậu Công Đồng Vatican II, tuy vẫn bị tội lỗi chi phối, nhưng một lòng yêu mến Hội Thánh.

Đã có một lúc người ta tìm cách bôi nhọ anh, giải thích các bài viết của anh theo chiều hướng tiêu cực, đặt cho anh một ý đồ xấu trong xã hội, anh vẫn cầm chắc chiếc máy ảnh trên tay, anh cười với bạn bè và chia sẻ rằng: “Chúa biết !”

Gia đình chúng tôi có được cuốn “Các chứng nhân Đức Tin tại Việt Nam dưới mắt các họa sĩ Việt Nam cùng thời”, sách được phát hành nội bộ từ Tòa Tổng Giám Mục Hà Nội, đúng vào dịp kỷ niệm năm Thánh 2010. Trong Lời Ngỏ, Đức Cha Giuse Vũ Duy Thống viết:

…Xúc dộng vì được tận tay đụng chạm đến những cảnh tái hiện giây phút cuối đời của các Anh Hùng Tử Đạo. Xúc động vì thủ pháp hội họa dân gian diễn tả khung cảnh xét xử, dẫu đơn thuần là một cuộc hành hình dã man, nhưng lại rộn ràng như một cuộc hành hình vinh thắng. Xúc động vì bối cảnh pháp trường có vẻ đông đúc vòng vo quanh co tản mát, mà thực ra lại tập trung xoay quanh nhân vật chính, làm tôn lên nét đẹp hào hùng của những chứng nhân Đức Tin khi hiến dâng mạng sống. Xúc động vì đường cọ màu sắc giản dị của một mặt phẳng chừng như tĩnh lặng, nhưng lại xôn xao tiếng nói vừa hiền hòa tha thứ vừa đanh thép tuyên xưng. Và xúc động hơn cả còn vì khi chiêm ngưỡng, rất tự nhiên người ta chuyển từ cương vị khách tham quan trước các tác phẩm hội họa sang cương vị của con cháu trước xương máu Cha Ông, để hòa nhập vào bầu khí linh thiêng của dòng người hạnh phúc, dẫu phải chết nhưng đang hân hoan bước vào cõi sống…

Thú thật, tôi đã phải chật vật để chép được các hàng chữ trong Lời Ngỏ của Đức Cha Giuse, một phần vì văn của ngài có một sắc thái khá riêng biệt, nhưng phần lớn là vì cuốn sách in tuy rất công phu nhưng không rõ, những hình nền đã nổi lên làm át đi những dòng chữ cần cho người đọc, lu mờ đi các hình ảnh cần cho người xem, vì thế nó làm cho tôi không đọc rõ được ý của Lời Ngỏ, nhưng khi những hình ảnh của anh được đưa lên mạng, lập tức những ý tưởng của Lời Ngỏ bật lên trong tôi. Tôi đã hơn một lần thấm thía từng lời của Đức Cha Giuse viết, nhưng những lời ấy hôm nay, làm cho tôi rùng mình xúc động !

Tôi xúc động vì như thể mình chạm được tay vào các hình ảnh đau thương mà anh phải chịu… “Cuộc hành hình dã man nhưng lại rộn ràng như một hành trình vinh thắng”,. ..“đông đúc vòng vo quanh co tản mát nhưng chỉ xoay quanh một nhân vật chính”. Vâng, Đức Kitô đang tiếp tục chịu khổ nạn nơi thập giá để nổi bật lên hình ảnh hào hùng của chứng nhân... Một mặt phẳng tĩnh lặng nhưng xôn xao một lời hiền hòa tha thứ nhưng cũng là một lời đanh thép tuyên xưng…

Và xúc động hơn cả là không ai có thể chỉ là kẻ khách quan đứng xa mà ngắm nghía, nhưng tất cả đều bị cuốn hút vào bầu khí linh thiêng của “dòng người hạnh phúc, dẫu phải chết nhưng hân hoan bước vào cõi sống...”

Những lời văn trau chuốt như thế của Đức Cha Giuse bây giờ bỗng trở nên hiện thực sống động, sống động đến lạ kỳ với sự kiện Đồng Chiêm đang diễn ra. Tôi chợt hiểu, chợt ngộ ra, tại sao anh liều lĩnh và quả cảm đến thế !

Cám ơn anh, anh JB. Nguyễn Hữu Vinh anh dũng hào hùng, tôi cũng xin được nói lời cám ơn các anh các chị, cám ơn các bạn các cháu ở Đồng Chiêm, cám ơn những người đang xếp hàng trong “dòng người hạnh phúc, dẫu phải chết nhưng hân hoan bước vào cõi sống”.

Hỡi những người thân yêu của chúng tôi, cả thế giới ngưỡng vọng Đồng Chiêm.

Hà Nội, ngày 12.1.2010

(Nguồn: dcctvn.net)

Mai Hạnh

Đọc nhiều nhất Bản in 12.01.2010. 10:05