Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Đồng Chiêm: thêm một bằng chứng nhân dân là “ông chủ”?

§ Paulus Lê Sơn

HÀ NỘI - Trận bố ráp, tấn công, đàn áp, đánh đập của nhà cầm quyền cộng sản đối với Giáo dân Đồng Chiêm rạng sáng ngày 06/01/2010 có thể nói rằng là một miếng đòn có nhiều mục đích của những con người khát máu cộng sản đang muốn chứng tỏ một điều gì đó đối với nội bộ đảng cộng sản của họ và đối với người dân. Nhưng đồng thời, hành động này của nhà cầm quyền cộng sản đã tự khẳng định sự dối trá lừa lọc với người dân, với dư luận quốc tế về tự do tôn giáo.

Hiển nhiên một điều, đối với nhân dân Việt Nam, từ trước đến hiện tại, sau bao nhiêu biến cố đau thương đã phải lầm lũi gánh chịu do cái chính quyền luôn luôn nói là “của dân, do dân và vì dân” gây nên, có thể họ đã quá “dạn dĩ” với những khốn khổ mà bản thân mỗi người dân phải gánh chịu.

Cũng có thể do những chính sách bạo lực của nhà cầm quyền đối với nhân dân từ khi mới “nảy nòi cộng sản” đã làm cho nhiều người dân kinh khiếp hãi hùng? Và họ - những người cộng sản vẫn cứ tưởng họ đã thành công? đến bây giờ với đường lối cai trị 5Đ – độc quyền, độc tài, độc trị, độc tôn và độc ác họ đã thành công. Nhưng cái thành công của cộng sản không mang màu sắc của dân tộc hưng thịnh, phát triển bền vững, không mang lại “độc lập, tự do, hạnh phúc” cho người dân, cái thành công của nhà cầm quyền không đem lại niềm tự hào quê hương đất nước đối với cường quốc năm châu.

Người dân được làm chủ?

Ông chủ, có thể được làm tất cả những gì trái ngược nhau mà ông ta muốn, chúng ta hay nghe nhà cầm quyền nói “lãnh đạo là nô bộc của dân” và “nhà nước là của dân, vì dân, do dân làm chủ”. Nhưng người dân Việt Nam đã một ngày nào được làm chủ chưa, chứ chưa nói là hành động trên cái quyền là ông chủ đó.

Trở lại vấn đề mà các tôn giáo bị nhà cầm quyền đối xử, với cộng sản, tôn giáo là một “gương soi”. Những chiếc gương trong sáng này phản chiếu bóng tối, phản ánh sự thật, Vì thế, họ luôn thấy tôn giáo như một cái gai cần phải loại bỏ bằng mọi cách. Từ khi chính quyền cộng sản xuất hiện ở Việt Nam đã gây ra không biết bao cuộc bách bớ, cấm cách các tôn giáo đặc biệt là đạo Công giáo.

Trước hết cần phải xác định, chúng ta sinh ra trên quê hương, đất nước Việt Nam là một công dân có đầy đủ các quyền căn bản của một con người, trong tất cả các thứ quyền mà chúng ta được hưởng có quyền theo hoặc không theo một tôn giáo nào đó.

Không có một ai, không có một tổ chức hoặc thế lực nào có thể ngăn cấm chúng ta theo hoặc không theo. Trong pháp lệnh về tôn giáo nói rõ Người dân có quyền theo hoặc không theo một tôn giáo nào, được tự do bày tỏ đức tin tôn giáo của mình, được thực hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện và tham gia các hình thức sinh hoạt phục vụ lễ nghi tôn giáo, học tập giáo lý, đạo đức tôn giáo, tín đồ đều bình đẳng trước pháp luật, đều được hưởng mọi quyền công dân và có trách nhiệm thực hiện nghĩa vụ công dân. Nhưng xem ra, sau những biến cố Thái Hà – Tòa Khâm Sứ năm 2008, Tam Tòa, Loan Lý 2009

Ngày 31/12/09 các tu sinh Phật giáo Làng Mai đã bị nhà cầm quyền xóa sổ. Họ không được tận hiến đời sống tu đức ngay trên quê hương của họ.

Xem ra tự do tôn giáo trong cái đất nước mang nhãn hiệu XHCN vẫn chỉ là giấc mơ xa vời, đặc biệt đối với Công Giáo.

100106DongChiem10.jpg

Giọt nước mắt của ông chủ bị gây ra bởi "nô bộc"

Đồng Chiêm ngày đầu năm tang tóc

Người dân được tự do bày tỏ đức tin tôn giáo, được thực hành các nghi thức của tôn giáo mà họ theo. Giáo dân Đồng Chiêm đã bày tỏ đức tin của mình trên mảnh đất mà cha ông họ gây dựng trên vùng chiêm trũng, hẻo lánh từ mấy trăm năm trước. Thánh Giá là biểu tượng liêng thiêng nhất đối với người Công giáo. Cũng do vậy, giáo dân nơi đây muốn đặt biểu tượng thiêng liêng đó vượt trên mọi không gian và thời gian như tự bản chất của Thánh Giá bằng việc họ dựng nên một Thánh Giá trên Núi Thờ. Nhưng cây Thánh Giá đã chịu khổ nạn và Giáo dân đã phải đổ máu vào những ngày đầu năm mới.

Những ông chủ Đồng Chiêm vì Đức Tin, bày tỏ và Đức Tin và thực hiện các quyền chính đáng của một công dân theo Đức Tin mà mình đã chọn. Ấy thế mà, những ông chủ này bị những “nô bộc” của mình tấn công bất ngờ ngay lúc đêm khuya thanh vắng. Những “ông chủ - dân đen hiền lành” này đã bị những tên “nô bộc – cầm quyền gian trá” đánh cho tan tác, đánh cho toách máu đàu, đánh cho nhàu thân thể, đánh cho đến sống dở chết dở.

Đồng Chiêm, cuộc tấn công rạng sáng 06/01/2010 của hàng ngàn cảnh sát, cơ động được bảo hộ từ gót chân cho đến hàm răng với đầy đủ súng ống, lựu đạn, hơi cay, chó nghiệp vụ đối với Giáo dân ở đây là một tội ác man rợ trong những ngày đầu của năm mới 2010, một năm mà nhà cầm quyền đang “hăm hở” đón chào 1000 năm văn hiến. Cuộc tấn công, đàn áp này không chỉ gây tổn hại về mặt vật chất mà thôi, nhưng là một những vết thương nặng nề đối với Giáo dân Đồng Chiêm. Họ vô cùng bàng hoàng, đau xót vì những gì mà họ phải trải qua, một cuộc tấn công hùng hậu, tàn bạo như một cuộc triệt tiêu đối thủ trong thời chiến tranh.

100106DongChiem11.jpg

Những ông chủ nhỏ đau đáu, ngơ ngác tìm câu trả lời cho tương lai

Những ông chủ Đồng Chiêm bị tấn công, đàn áp, đánh đập bởi chính những đồng tiền trong mồ hôi, nước mắt nộp thuế cho nhà cầm quyền để “được sử dụng” cho việc này.

Khôn ngoan đối đáp người ngoài

Trong kho tàng ca dao tục ngữ Việt Nam có vô vàn câu ca mà tiền nhân để lại cho con cháu rất ý nghĩa và sâu sắc. Là con Lạc cháu Hồng, cùng dòng máu đỏ, cùng màu da vàng, cùng chung giọng nói, dân tộc ta có truyền thống yêu thương nhau, tương thân, tương ái từ ngàn đời như câu “Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều” hay như “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy dù khác giống nhưng chung một dàn”, thấm đẫm hơn như “ Một con ngựa đau cả đàn không ăn cỏ”. Những ca dao, thành ngữ tục ngữ đó nói lên được tình yêu thương nhau của người dân Việt chúng ta. Anh em cùng một nhà, phải yêu thương, gắn bó, giúp đỡ nhau, không nên vì ích kỷ, lợi ích các nhân mà gây ra cảnh huynh đệ tương tàn.

100106DongChiem12.jpg

Với một lực lượng hùng hậu công an, cảnh sát cơ động được trang bị đầy đủ khí giới tác chiến, với tình thần bạo lực cách mạng sẵn có như vậy thay vì tấn công người dân Đồng Chiêm thì hãy kề vai sát cánh án ngự ở Hoàng Sa – Trường Sa, bảo vệ ngư dân trước ông anh cộng sản Trung Quốc có phải khôn ngoan, hay lắm thay, đẹp lắm thay! Nói đến đây chúng ta lại nhớ tới câu “Khôn ngoan đối đáp người ngoài, gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau”.

Nhưng không, với ngoại bang lăm le bờ cõi, biên thùy hải đảo thì im hơi tắt tiếng, nhưng với nhân dân trong nước thì sẵn sàng đàn áp, đánh đập và bỏ tù. Một chính quyền như vậy có phải là “của dân, do dân và vì dân” hay đó chỉ là thể chế của một tà quyền đang dần giết hại dân tộc Việt?.

Dân tộc Việt Nam có ngẩng cao đầu với bạn bè năm châu hay không đều do quyền làm chủ của từng cá thể trong xã hội được phát huy một cách mạnh mẽ, triệt để. Đến bao giờ mỗi người dân Việt mới có được thực hiện được ước mơ xa vời này?

Hà Nội 07/01/2010

Paulus Lê Sơn

Đọc nhiều nhất Bản in 07.01.2010. 14:44