Dân Chúa ? | Liên Lạc | RSS Feeds
Tháng 10/2020
Bài Mới
- Hậu quả cuộc bầu cử 2020: Giới truyền thông mất mặt, đảng Dân Chủ thoái trào
- Hậu quả cuộc bầu cử 2020: Những ảnh hưởng với các chính sách Công Giáo
- Nghi Thức Trừ Tà Trên Đà Gia Tăng, Đặc Biệt Là Sau Những Cuộc Biểu Tình
- Tổng thống Trump tuyên bố chiến thắng và cảnh báo trò gian lận
- ĐTC ban hành tự sắc liên quan đến việc lập các hội dòng giáo phận
- Tòa Thánh kêu gọi bảo vệ tính chất thánh thiêng sự sống con người
- Giáo hội Pháp phản đối lệnh hạn chế cử hành Thánh lễ có giáo dân tham dự
- Giáo hội Pakistan vui mừng vì Arzoo, 13 tuổi, bị bắt cóc và ép theo Hồi giáo, được giải cứu
- ĐTC Phanxicô: Cầu nguyện là bánh lái hướng dẫn cuộc đời chúng ta
- ĐTC và các giám mục trên thế giới đau buồn về các vụ tấn công ở Vienna
- Một linh mục California đã được huyền chức sau khi không công nhận Đức Thánh Cha Phanxicô
- Ở đất nước nơi từng được xem là Công Giáo nhất hoàn cầu, linh mục nào cử hành thánh lễ là đi tù
- Không khí cuộc bầu cử ngày 03 tháng 11. Các nước Á Châu hướng về Hoa Kỳ hồi hộp theo dõi kết quả
- Đức cha Mandagi kêu gọi giải quyết vấn đề Paqua bằng đối thoại
- HĐGM Bắc Phi mời gọi các tín hữu xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn
- Các tổ chức tôn giáo Philippines kêu gọi điều tra quốc tế về vi phạm nhân quyền
- ĐHY Schönborn kêu gọi cầu nguyện cho các nạn nhân trong các vụ nổ súng ở Vienna
- Sáng kiến lần hạt toàn cầu cầu nguyện cho các thai nhi đã bị phá bỏ
- ĐTC dâng lễ cầu nguyện cho các tín hữu qua đời
- Làn sóng phản đối gia tăng tại Pakistan sau khi Toà án đồng thuận với vụ bắt cóc trẻ vị thành niên Công giáo
- Tuyên bố chung giữa Công giáo và Hồi giáo tại Bỉ bày tỏ mong muốn tôn trọng lẫn nhau
- Tính Thành Hiệu Của Bí Tích Giải Tội Tin Lành
- Thủ đô Vienna của Áo bị khủng bố Hồi Giáo tấn công
- Nguyên văn lá thư của Tòa Thánh giải thích tuyên bố của Đức Phanxicô về việc sống chung đồng tính
- Tòa Bạch Ốc đã bị bao vây bởi những người chống Tổng thống Trump
- Đức Tổng Giám Mục Philadelphia cầu nguyện, kêu gọi hòa bình sau nhiều ngày bất ổn
- Biden chào hàng ‘cảm hứng’ đức tin Công Giáo, mặc dù tiếp tục ủng hộ phá thai và đòi hạn chế tự do tôn giáo
- Tòa án Brazil cấm một tổ chức vận động phá thai dùng tên “Công giáo”
- Một ngàn giáo xứ chầu Thánh Thể trong ngày Hoa Kỳ bầu Tổng thống
- ĐTC bổ nhiệm Đức tổng giám mục Tomasi làm đặc sứ của ngài tại Hội Hiệp sĩ Malta
- Lễ phong chân phước cho cha Michael McGivney, đấng sáng lập Hội Hiệp sĩ Columbus
- Ý Nghĩa Bức Họa Chính Thức Về Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
- Ngọn đuốc cho đời - Vì sao cho đạo
- Lễ Các Thánh Nam Nữ khai mạc tháng cầu cho các đẳng linh hồn tại Vatican
- Về Cội
- Tự Tình “Tháng Mười Một Các Đẳng”
- Phép lạ ngoạn mục, Y khoa không thể giải thích dẫn đến lễ Tuyên Chân Phúc cho Cha McGivney hôm 31/10
- Giáo hội và thế giới cần tình mẫu tử và nữ tính của Đức Mẹ Maria
- Phim mới về Cha Thánh Maximilian Kolbe
- Vị Hồng Y tân cử đang trông coi một Giáo phận chỉ có ba linh mục!
Sách Online
Trung Quốc công bố Bạch Thư về tôn giáo: mục đích chỉ là để tuyên truyền
§ Trần Mạnh Trác
(AsiaNews 3/4/2018) – Văn phòng thông tin cuả hội đồng quốc gia Trung quốc vừa phát hành một cuốn "bạch thư" về tôn giáo, nói rõ ra là chính sách cuả Trung Quốc liên quan đến việc thực hành và bảo vệ tự do tôn giáo.
Văn bản dài 8 nghìn chữ, được in bằng tiếng Hoa, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Nga, tiếng Tây Ban Nha và tiếng Ả Rập. Nhấn mạnh đến những "tiến bộ quan trọng trong việc đảm bảo sự tự do tôn giáo" ở trong nước, việc thực hiện chính sách, những đảm bảo về pháp lý, những cách hành xử “trật tự" mà các tôn giáo được phép làm, và vai trò của các cộng đồng tôn giáo trong xã hội.
Đây là văn bản về tôn giáo đầu tiên sau khi việc điều hành văn phòng tôn giáo được đặt dưới quyền cai quản trực tiếp cuả đảng Cộng Sản Trung Quốc.
Thoạt nhìn, cuốn bạch thư không có gì đáng gọi là thay đổi lớn trong chính sách kiểm soát tôn giáo. Nhưng qua giọng điệu cuả các quan chức trong cuộc họp báo, thì người ta lưu ý thấy có những ý muốn thổi phồng về một nước Trung Quốc "là một quốc gia đa tôn giáo kể từ thời cổ đại" và tôn giáo nói chung vẫn được coi là "một hiện tượng xã hội phổ quát trong xã hội con người". Người ta không còn nghe thấy họ lập lại những thành ngữ cố hữu cuả chủ nghĩa Karl Marx, như định nghĩa tôn giáo là "thuốc phiện của quần chúng" cần phải bị loại trừ.
Thay vào chủ nghiã Marx, cuốn bạch thư đề cập đến một nguyên tắc mới là "tôn giáo phải được định hướng Trung Quốc" (nghiã là Hoa hoá) và "một kim chỉ nam" được cung cấp để tôn giáo "có thể thích ứng với xã hội chủ nghĩa". Cái “kim chỉ nam hướng dẫn hoạt động" này là một khẩu hiệu do ông Tập Cận Bình đề ra, được khẳng định tại Đại hội đảng vào cuối tháng mười năm ngoái và tại Đại hội nhân dân quốc gia vào tháng ba vừa qua. Nó bao gồm nhiều quy định mới về các hoạt động tôn giáo và "những hướng dẫn" nói trên thì thực sự là những công cụ để kiểm soát tất cả mọi hành vi của các tín hữu trên mọi cấp độ.
Qua bản văn, người ta thấy có nhiều mưu mô ‘nhào lộn’ trên các lập luận trí tuệ, nhằm mục đích lấp liếm cái thực tế phũ phàng đang xẩy ra ngược lại. Ví dụ, họ ngây thơ viết rằng "không có cơ quan nhà nước, tổ chức công cộng hoặc cá nhân có thể buộc một người công dân phải tin, hoặc không tin vào bất cứ tôn giáo nào; và không có sự phân biệt đối xử đối với các công dân tin hay không tin, bất kỳ tôn giáo nào, theo hiến pháp". Nhưng, ngay từ khi đảng Cộng Sản viết ra những lời này thì họ đã thực hiện một sự phân biệt đối xử rất khắt khe rồi, là từ nhiều năm qua họ bắt buộc các thành viên không thể tin theo một đạo nào, ngay cả sau khi đã nghỉ hưu. Đó là chưa nói đến việc tuyển dụng vào các chức vụ công quyền, dù đó là một lãnh vực chuyên môn phi chính trị, thì vẫn phải có chứng minh thư là một đảng viên.
Một mưu mô khác được tìm thấy khi nói đến sự tự do tôn giáo của những người nước ngoài sống trên lãnh thổ Trung Quốc. Những người nước ngoài có quyền tự do đi chùa, nhà thờ, đền Hồi giáo, nhưng phải nằm trong phạm vi "luật lệ và qui định cuả Trung Quốc ". Nghĩa là người nước ngoài không được tự do gặp gỡ bất kỳ một giáo sĩ nào, ngoại trừ những vị đó đang tham gia vào một cộng đồng được đăng ký chính thức.
Mọi hành động biểu lộ tôn giáo của người nước ngoài phải được "cho phép": nghiã là họ không được thiết lập tổ chức tôn giáo, thiết lập các trang web cho các hoạt động tôn giáo, điều hành các tổ chức tôn giáo, và đặt văn phòng tôn giáo để tuyển dụng sinh viên nước ngoài tới học tại Trung Quốc mà không có sự ủy quyền; và họ cũng không được kết nạp những công dân Trung Quốc theo đạo, hoặc bổ nhiệm chức sắc cho các hoạt động truyền giáo.
Cuối cùng, có những lập luận – rất là buồn cười - rằng các tôn giáo ở Trung Quốc đã luôn luôn sống "hòa bình" và "hòa hợp". Tờ bạch thư viết: "những xung đột và đối đầu tôn giáo là hiếm có xẩy ra ở Trung Quốc kể từ sự ra đời của Phật giáo, Hồi giáo, Công Giáo và Tin lành từ hơn 2.000 năm qua... Nhà nước và xã hội đã giữ một thái độ cởi mở đối với các tôn giáo và những sự tin tưởng bình dân".
Nhưng lịch sử từ thời Đường cho tới nhà Thanh đã cho thấy rằng các vị hoàng đế thường xử dụng một một tôn giáo chống lại một tôn giáo khác, thiên vị một tôn giáo vì lý do chính trị hoặc để liên minh với một nước ngoài... Đặc biệt trong thời kỳ cách mạng văn hóa cuả Mao, đảng Cộng Sản đã cố gắng tiêu diệt mọi biểu hiện tôn giáo.
Tờ bạch thư phạm phải một "sự giả mạo lịch sử " khi viết "nguyên tắc độc lập và tự chủ là một sự lựa chọn có tính cách lịch sử đã do các tín hữu tôn giáo cuả Trung Quốc thực hiện trong cuộc đấu tranh cho nền độc lập quốc gia và sự tiến bộ xã hội ". Trong thực tế, tất cả các tôn giáo đã chống lại sự kiểm soát cuả đảng và sự đòi hỏi cuả đảng bắt họ phải chia rẽ với các cộng đồng khác trên toàn thế giới. Cách riêng với Giáo Hội Công Giáo trong những năm 1950, hàng chục giám mục đã thà phải chịu tù đày lâu năm trong các trại tập trung, chứ không chịu tuân thủ chiêu bài "yêu nước và độc lập" cuả đảng.
Tuy nhiên điều đáng nghi ngờ nhất trong cuốn bạch thư là những thống kê về tôn giáo, mặc dù các quan chức nhấn mạng rằng những thống kê đó là "khách quan" và "khoa học".
Theo cuốn bạch thư, có 5 tôn giáo được công nhận ở Trung Quốc: Phật giáo, Đạo Lão, Hồi giáo, Tin lành và Công Giáo. Số tín đồ là 200 triệu và được phục vụ bởi 380 ngàn sư sãi, linh mục, đạo trưởng, mục sư, vv..
Chỉ nhắc tới thống kê liên quan đến người Công Giáo và Tin lành thì đã thấy có nhiều khiếm khuyết rồi: Theo bạch thư thì Công Giáo có 6 triệu giáo dân và Tin lành có 30 triệu, nhưng đó là tính toán dựa trên các cộng đồng chính thức mà thôi, mà trên thực tế thì ở Trung Quốc đã có những cộng đồng tôn giáo không chính thức. Riêng với Công Giáo, thì ước tính là ít nhất có 6 triệu tín hữu ‘chui’; Còn Tin lành là khoảng 60 triệu.
Nếu chúng ta tính thêm các nhóm Phật tử ‘ngầm’- sinh hoạt dưới danh nghiã các nhóm hoặc hiệp hội "văn hóa" – và them các người thực hành đạo Lão, thì số lượng tín đồ tại Trung Quốc phải là trên 500 triệu, chua kể những người tin vào những vị tiên thánh siêu nhiên khác.
Do đó những sai lầm cuả cuốn bạch thư là hiển nhiên: đây không phải là một nỗ lực để vẽ lên một tấm bản đồ mô tả thực trạng về tôn giáo, nhưng chỉ là một nỗ lực để thuyết phục thế giới rằng các tôn giáo tồn tại ở Trung Quốc chỉ là những tôn giáo đã được chính thức công nhận, được đảng Cộng Sản cho phép mà thôi.
Với người Cộng Sản, vấn đề tôn giáo chỉ là một sự nhân nhượng của quyền lực chính trị, chứ không phải là một nhu cầu bẩm sinh của con người.
Đọc nhiều nhất Bản in 03.04.2018 17:19