Dân Chúa ? | Liên Lạc | [Valid RSS] RSS Feeds


Tháng 10/2020

Bài Mới

Sách Online

Mục Lục Sách »

pierre-julien_eymard_pk1.jpg
Người say yêu Thánh Thể
imitation3.jpg
Gương Chúa Giêsu
eucharist.jpg
Suy niệm trước Thánh Thể

Mẹ Về Trời

§ Lm Giuse Trần Đình Long, SSS

Lạy Thánh Tâm Giêsu, Đấng Giầu Lòng Thương Xót
Xin dạy con biết yêu mến Đức Maria.

Năm 1950, có thể gọi là một năm của biến cố lớn lao của Hội Thánh Công Giáo thế kỷ 20. Năm Đức Thánh Cha Pio XII tuyên bố Tín Điều Đức Maria Hồn Xác Lên Trời vào ngày 1-11-1950, và mừng kính trọng thể hàng năm vào ngày 15-8.

Immaculate_Conception6.jpg

Thời kỳ đó, chiến tranh hận thù đã dồn người ta vào những ngõ cụt hòng tiêu diệt nhau, không khoan nhượng, không tha thứ. Sau khi thế chiến thứ 2 chấm dứt, các nước Âu Châu kiệt quệ cả ba mặt : sinh lực, tài lực và tinh thần. Cả thế giới bị khủng hoảng về vấn đề kinh tế và công ăn việc làm. Hướng nhìn của mọi người là đồng đôla và mẩu bánh mì. Trong khung cảnh rối bời của thế giới như vậy, ngày 01-11-1950 Đức Thánh Cha Piô XII long trọng tuyên bố trước Hồng Y Đoàn và toàn thể thế giới tín điều : “Đức Trinh Nữ Maria lên trời cả hồn lẫn xác”.

Thật sự đường lối của Thiên Chúa thì luôn khác hẳn với đường lối của thế gian. Con người cả thân xác lẫn linh hồn, muốn được no đủ, bình an, hạnh phúc, thì chỗ nghỉ ngơi trông cậy phải là trong Thiên Chúa, không phải nơi đồng đôla hoặc mẩu bánh mì, cũng không phải nơi bạo lực, hận thù hay tranh chấp. Bước sang thế kỷ XXI, thế giới đã ở mức giàu sang tuyệt đỉnh, thử hỏi con người đã đạt tới mảy may hạnh phúc thật sự chưa ? No cái bụng chưa hẳn là đã yên cái tâm!

Qua việc Hội Thánh Chúa Kitô ở trần gian công bố tín điều Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, Chúa Thánh Thần muốn cho cả thế giới biết rằng nơi cư ngụ, nơi định cư cuối cùng của mọi người cả hồn lẫn xác là ở trong Thiên Chúa. Mọi đường lối chính sách, mọi cách sống của nhiều người hoặc của từng người, dù cho khôn khéo tài giỏi đến đâu thì điểm hẹn, đích đến, chỗ nghỉ ngơi cuối cùng và mãi mãi phải là nhà Cha. Nếu không tới được điểm hẹn đó thì tất cả coi như uổng công. Vả lại chính Thiên Chúa là Đấng dẫn dắt, cầm tay và cõng người ta lên vai để đem họ qua tất cả những chặng đường nguy hiểm, tối tăm, đau khổ, tủi nhục của trần thế một cách an toàn, cho đến nơi định cư cuối cùng đã dành sẵn cho kẻ yêu thương và tín nhiệm vào Ngài.

Việc này có thật, vì Đức Maria đã đi hết đoạn đường đau đớn tủi nhục đó trên bàn tay của Thiên Chúa. Và hôm nay Mẹ đã được ở trong nước của Ngài cả hồn lẫn xác (không phải chỉ linh hồn siêu nhiên bất tử mà thôi đâu, ma còn cả thân xác nữa).

Một người ở thế giới này đã bước được những bước chân trần tục của mình lên mặt trăng, thì việc lên mặt trăng không còn là chuyện mơ hồ giả tưởng nữa.

Một người phụ nữ yếu đuối hôm nay đã có mặt cả thân xác và linh hồn ở trên vương quốc Thiên Chúa, thì việc chúng ta cũng được như vậy cả xác lẫn hồn, không phải là chuyện mơ hồ giả tưởng nữa đâu.

Nếu Thiên Chúa yêu quý các linh hồn, thì Thiên Chúa cũng nâng niu bồng bế những thân xác là nơi mà Thiên Chúa đã thở sinh khí, và ban cho nó một linh hồn tốt lành bất tử vào đó. Thân xác của con người quý giá đến độ mà Con Thiên Chúa phải điều đình thương lượng với một người thiếu nữ trần gian, để người thiếu nữ ban cho Ngài một thân xác như mọi người, để Thiên Chúa làm cho tất cả thân xác con người đã xấu đi vì tội lỗi, được nên đền thờ Chúa Thánh Thần, có Ba Ngôi Thiên Chúa ngự trị. Vì thế, việc Đức Maria lên trời cả thân xác và linh hồn là một việc dĩ nhiên, và việc chúng ta sẽ lên trời cả hồn lẫn xác cũng là một việc dĩ nhiên, nếu chúng ta tin vào Thiên Chúa, để cho Thiên Chúa nuôi dưỡng chúng ta no đủ phần xác như chim trời, mặc đẹp cho chúng ta như bông huệ tốt xinh. Nếu sống tín thác vào tình yêu Thiên Chúa như vậy, thì Thiên Chúa Ba Ngôi sẽ cùng đồng hành với chúng ta trong mọi nỗi khó khăn bất trắc của trần gian một cách bình an, vui mừng cho đến ngày cùng chung sống với Ngài trên Thiên Quốc.

Đức Maria đã sống như vậy, và đang là gương mẫu cho mọi xác phàm muốn sống như vậy. Đức Maria là mẫu mực và là người chúng ta phải nhờ cậy để gặp gỡ được Con Thiên Chúa. Vì tất cả những gì Thiên Chúa muốn ban cho chúng ta nơi Đức Giêsu Kitô, Con của Ngài, đó là : “Chức vị làm con, chức vị thừa hưởng phúc lộc của Cha, chức vị đồng trị với Đức Giêsu” (2Tim 2,12), dù có cố gắng lắm chúng ta cũng không nhận được trọn vẹn, chưa nói chúng ta còn có khả năng từ chối. Nhưng Thiên Chúa đã chuẩn bị cho một người có khả năng nhận được, đó là Đức Maria, để nhờ Mẹ dẫn dắt mà chúng ta đón nhận được Đức Giêsu.

Đức Maria, một con người xác phàm từ đất mà ra như chúng ta, không phải từ trời mà đến như Đức Giêsu Kitô, đã sống trọn vẹn cuộc sống ân nghĩa trong vinh quang Thiên Chúa. Mẹ đã chứa đựng trong thân xác linh hồn mình cả một Đấng quyền năng tạo thành vũ trụ, cùng với một đại dương mênh mông của lòng mến, mà vẫn sống được cuộc sống bình thường như mọi người, trong nhân ái yêu thương như mọi người, và còn trổi xa hơn mọi người. Như vậy Đức Mẹ phải là con người duy nhất mà chúng ta có thể tín nhiệm và phải cậy trông. Muốn không bị lạc nẻo giữa đường trần gian này, chúng ta phải chạy đến nhờ Mẹ đưa đến gặp gỡ được Đức Giêsu con Mẹ, để sống kết hiệp với Ngài. Sống kết hiệp không phải trên mây trên gió, mà ngay trong mọi nỗi đau buồn, khấp khểnh, đói no, bất trắc của cuộc sống hôm nay, trong xã hội này, giữa thế giới đầy xao xuyến bất an chúng ta đang ở.

Tại sao chúng ta lại ca tụng Đức Mẹ như vậy ? Tại sao chúng ta đã có Đức Giêsu rồi mà còn phải qua một nhịp cầu của Đức Maria nữa ?

Thưa vì những điều đã suy niệm ở trên, nhưng còn vì điều này nữa là “Đức Giêsu muốn như vậy. Thiên Chúa muốn như vậy”. Ý muốn ấy đã được chính Con Thiên Chúa nói ra trên thánh giá : “Này là Mẹ con” (Ga 19,27). Việc làm mẹ của Đức Maria từ chân thánh giá sẽ còn kéo dài vĩnh viễn tới lúc hoàn tất việc cứu rỗi mọi người được tuyển chọn (Lumen Gentium, 62).

Tuy nhiên, phải xác tín lại điều này : “Chúng ta chỉ có một Đấng trung gian duy nhất giữa Thiên Chúa với nhân loại là Đức Giêsu Kitô, Ngài là Con Người đã dâng mình làm giá chuộc mọi người” (1Tm 2,5.6).

Vai trò làm Mẹ của Đức Maria đối với loài người không làm lu mờ hay giảm bớt vai trò trung gian duy nhất của Chúa Kitô chút nào, trái lại còn làm sáng tỏ mãnh lực của sự trung gian ấy. Vì bắt nguồn từ công nghiệp dư tràn của Chúa Kitô mà một người thiếu nữ ở làng Nazareth đã trở thành :

Tuy nhiên không phải đến đây là chấm dứt. Với tình mẫu tử, Đức Maria trong sự sống của Thiên Chúa Ba Ngôi, hằng luôn chăm sóc những anh em của Đức Giêsu, đang còn phải lữ hành trên trần gian đau khổ và đang gặp bao hiểm nguy thử thách, cho đến khi chúng ta đạt tới hạnh phúc quê trời.

Bởi đâu Đức Maria được như vậy ? Và bởi đâu chúng ta phước lộc có một người mẹ như vậy ?

Tin Mừng nói rất rõ : Bởi Đức Maria tin vào Thiên Chúa, và đặt đời mình vào trong ý của Thiên Chúa. Sách Thánh nói : “Bà Elizabeth được đầy Thánh Thần mà kêu lớn lên rằng : Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng viên thành sẽ đến cho mọi điều Thiên Chúa đã phán dạy cho Bà.”

Bản thân Đức Maria chẳng có công nghiệp gì để đáng được như vậy. Và phần chúng ta không bao giờ có thể đặt một tạo vật như Đức Maria ngang hàng với Đức Giêsu Kitô. Tất cả chỉ là ơn, như chính Đức Maria đã nói trong kinh Magnificat. Mẹ chẳng có công gì nhưng tất cả đều là ơn huệ của Thiên Chúa : “Chính Thiên Chúa đã đoái nhìn phận hèn tôi tớ của Người, nên lòng trí tôi nhảy mừng lên trong Thiên Chúa Đấng Cứu Chuộc tôi. Những điều cao cả tôi đang được là chính Chúa làm cho tôi, nên mọi đời sẽ khen tôi có phúc.”

Đức Maria được nên cao trọng như vậy, bởi vì Đức Giêsu Con của Mẹ. Mẹ đã đặt cả đời mình vào trong ý của Cha trên trời và kết hiệp mật thiết với Đức Giêsu Kitô.

Hôm nay nhìn vào Đức Maria, Mẹ của tôi hiện đang ở trên thiên quốc cả hồn lẫn xác, và cũng đang ở bên tôi, tôi tự đặt câu hỏi : Tôi phải yêu mến Đức Maria thế nào ?

Thưa, tôi phải yêu mến Đức Maria như người con thảo đối với mẹ hiền. Đừng bao giờ sợ lòng yêu mến Đức Maria là quá mức hay quá đáng. Vì thật sự tất cả thần thánh trên trời cũng như những người tốt lành dưới đất có yêu mến Đức Maria đến đâu cũng không thể sánh bằng lòng yêu mến của Đức Giêsu Kitô đối với Mẹ của Ngài được.

Hơn nữa, nếu tôi càng yêu mến Đức Mẹ, thì chắc chắn tôi lại càng gắn bó mật thiết với Đức Giêsu. Vì chính Đức Mẹ sẽ giúp tôi làm việc ấy, và cũng chính là lòng khao khát của Đức Mẹ như vậy. Đức Mẹ sẽ có con đường ngắn nhất và đúng nhất để dẫn dắt tôi vào trong tình yêu của Con Thiên Chúa.

Nhưng nếu tôi luôn kêu cầu Đức Mẹ, siêng năng lần chuỗi Môi Khôi nhiều giờ trong ngày mà lòng tôi vẫn cứ lạnh nhạt với Đức Giêsu Kitô, vẫn không bị cuốn hút vào tình yêu mến Thiên Chúa, nghĩa là cách sống của tôi chẳng có gì thay đổi, vẫn chỉ yêu mình và không hề lưu tâm đến người khác, có khi còn gây khổ tâm cho những người thân yêu trong gia đình tôi và những người lối xóm, thì lúc ấy tôi phải xét lại lòng mến Đức Mẹ của tôi có đúng như ý của Thiên Chúa không ? Hay chỉ mới là những mớ tình cảm vụn vặt, vụ lợi cho mình và vô bổ.

Lạy Đức Giêsu Kitô, xin dạy cho con biết yêu mến Đức Maria theo ý của Ngài.
Lạy Đức Maria, Mẹ của con, xin Mẹ dạy con biết yêu mến Đức Giêsu là Con Mẹ, theo đường lối của Mẹ. Amen

Lm Giuse Trần Đình Long, SSS

Tags ·

Đọc nhiều nhất Bản in 09.08.2008. 07:55